Tôi Và Nam Thần Cùng Trường
Chương 1: Nhập học
Tháng Chín, từng đợt gió heo may mang theo chút lành lạnh đầu mùa lướt qua làm lá cây rụng đầy sân, cả một góc sân trải một màu vàng sẫm của lá, một khung cảnh thực lãng mạn như trong phim.
Trong căn phòng nhỏ, tiếng chuông báo thức bắt đầu reo, âm lượng ngày một tăng nhưng chủ nhân của nó sớm đã thức dậy đang vui vẻ đánh răng trong phòng tắm.
Hôm nay là một trong những ngày trọng đại nhất của cuộc đời nên cô nàng đã thức dậy từ tờ mờ sáng.
Tiếng bước chân từ phòng tắm ra rất nhẹ nhàng, tựa hồ không nghe thấy chút tiếng động, gương mặt được điểm trang qua loa, mái tóc dài vô cùng mượt và thẳng, cô đã phải dậy sớm để gội đầu và sấy tóc cho kịp thời gian.
Búi tạm một búi tóc nhanh chóng, Tiểu Nam nhanh nhẹn dọn dẹp căn phòng gọn gàng, sắp xếp những quần áo, vật dụng cần thiết đặt vào vali, còn những gì không cần mang theo xếp lại một chỗ trong phòng.
Xong xuôi, Tiểu Nam mới thay quần áo và uốn tóc. Ngắm mình trong gương, thiếu nữ với mái tóc xoăn nhẹ, mặc chiếc váy suông tối màu dài đến qua gối, phối cùng giày thể thao trắng.
Trông cô cũng xinh xắn đó chứ, dù vẫn hơi đơn điệu, nhưng so với cô nàng mọt sách với cặp kính dày và mái tóc dài đen nhánh buộc đuôi ngựa hồi cấp ba vẫn là ưa nhìn hơn nhiều.
Còn mấy ngày nữa mới khai giảng, nhưng hôm nay là ngày nhập học, là ngày đầu tiên Tiểu Nam bước vào ngôi trường mà bản thân luôn mong ước bấy lâu, đại học A.
Một ngày đặc biệt như vậy, chỉn chu một chút cũng là điều dễ hiểu.
Đại học A là trường đại học đứng đầu cả nước về thành tích các khoa tự nhiên, là điểm dừng trong mơ của bao nhiêu thế hệ học sinh, mỗi năm tỷ lệ cạnh tranh vô cùng cao, có thể trúng tuyển được là một điều không dễ chút nào.
Vậy nên, Tiểu Nam cảm thấy mình nên ngẩng cao đầu một chút, kiêu hãnh hơn ngày thường mà bước đi trên con đường đến trường.
Cũng may nhà cô và đại học A ở cùng một thành phố nên Tiểu Nam cũng không mất quá nhiều thời gian di chuyển, chỉ một chuyến xe buýt chừng hơn hai mươi phút là đến.
Nhà gần là thế nhưng cô vẫn lựa chọn ở trong ký túc xá, vừa tiện ở lại học muộn trong trường, vừa có thể trải nghiệm chân thực nhất cuộc sống sinh viên.
Cô nàng vừa kéo vali vừa chăm chú tìm đường. Đi hết mấy tầng cầu thang, qua mấy dãy phòng, cuối cùng cũng nhìn thấy số phòng 309, là phòng của Tiểu Nam.
Trước khi vào, cô còn lịch sự gõ cửa mấy lần, tiếng người bên trong cũng vọng lại “Tới đây.”
Cánh cửa phòng mở ra, cô gái trẻ với mái tóc ngắn màu hạt dẻ nhìn thấy cô liền mỉm cười “Cậu là người mới đúng không? Mau vào đi!”
Bên trong cũng khá rộng rãi, có hai chiếc giường tầng khá lớn, ở giữa là bốn chiếc bàn gỗ vàng nhạt được xếp thành một chiếc lớn, xung quanh là mấy chiếc ghế.
Cô gái tóc ngắn kia cũng rất nhiệt tình kéo vali giúp Tiểu Nam, còn chỉ cho cô nàng biết vị trí của mình.
Giường của Tiểu Nam là giường phía dưới ở bên phải, thẳng hướng cửa sổ có thể nhìn ra ngoài ban công và khung cảnh sân sau ký túc xá.
Sau khi Tiểu Nam sắp xếp tươm tất đồ đạc từ trong vali, treo quần áo gọn gàng trong tủ, cô gái tóc ngắn kia mới giới thiệu:
“Mình là Khương Dao Anh, năm nhất, khoa Luật. Sau này có gì mong được chỉ giáo nhiều hơn.”
Tiểu Nam cũng giới thiệu bản thân một cách ngắn gọn, “Mình là Trần Tiểu Nam, năm nhất, khoa Hóa học. Hân hạnh làm quen. Mình là người tới cuối cùng đúng không?”
Khương Dao Anh gật đầu.
Sau màn giới thiệu mỗi người lại tiếp tục công việc của riêng mình, không ai phiền ai.
Tiểu Nam lặng lẽ bước ra ngoài ban công xem thử xem khung cảnh bên ngoài như thế nào. Ban công có rất nhiều những chậu cây lớn nhỏ khác nhau, hơn nữa sân sau ký túc xá cũng có rất nhiều cây cối trông rất xanh mát, mỗi khi căng thẳng có thể đứng ở ban công này ngắm nhìn cây cảnh tâm trạng cũng sẽ được cải thiện.
Trở lại trong phòng, Tiểu Nam ngồi vào bàn mở sách ra xem trước chương trình học, tiện tay mở máy tính kiểm tra lịch trình cụ thể trong năm đầu tiên của đại học.
Bỗng nhiên Khương Dao Anh dường như nhớ ra điều gì đó, lên tiếng:
“Phải rồi, chiều nay trong trường có diễn ra lễ hội đó, chủ yếu là cho sinh viên năm nhất tìm hiểu và đăng ký các câu lạc bộ. Chúng ta cũng tới xem thử được không?”
Tiểu Nam đắn đo một hồi, cuối cùng vẫn đồng ý “Cũng được, dù sao mình cũng đang rảnh mà.”
Cô nàng bên ngoài tỏ ra đồng ý một cách hờ hững, thực chất trong lòng sớm đã vui mừng. Có lẽ ở lễ hội cô sẽ gặp được người đó, người mà cô luôn muốn gặp từ rất lâu rồi, cũng là nguyên nhân khiến cô quyết tâm phải vào được đại học A.
Nghĩ đến cơ hội có thể một lần nữa nhìn thấy dáng vẻ ấy, Tiểu Nam bất giác khẽ nở một nụ cười, trái tim bắt đầu đập nhanh dần.
Cô rất hồi hộp mong chờ đến khoảnh khắc ấy.
Trong căn phòng nhỏ, tiếng chuông báo thức bắt đầu reo, âm lượng ngày một tăng nhưng chủ nhân của nó sớm đã thức dậy đang vui vẻ đánh răng trong phòng tắm.
Hôm nay là một trong những ngày trọng đại nhất của cuộc đời nên cô nàng đã thức dậy từ tờ mờ sáng.
Tiếng bước chân từ phòng tắm ra rất nhẹ nhàng, tựa hồ không nghe thấy chút tiếng động, gương mặt được điểm trang qua loa, mái tóc dài vô cùng mượt và thẳng, cô đã phải dậy sớm để gội đầu và sấy tóc cho kịp thời gian.
Búi tạm một búi tóc nhanh chóng, Tiểu Nam nhanh nhẹn dọn dẹp căn phòng gọn gàng, sắp xếp những quần áo, vật dụng cần thiết đặt vào vali, còn những gì không cần mang theo xếp lại một chỗ trong phòng.
Xong xuôi, Tiểu Nam mới thay quần áo và uốn tóc. Ngắm mình trong gương, thiếu nữ với mái tóc xoăn nhẹ, mặc chiếc váy suông tối màu dài đến qua gối, phối cùng giày thể thao trắng.
Trông cô cũng xinh xắn đó chứ, dù vẫn hơi đơn điệu, nhưng so với cô nàng mọt sách với cặp kính dày và mái tóc dài đen nhánh buộc đuôi ngựa hồi cấp ba vẫn là ưa nhìn hơn nhiều.
Còn mấy ngày nữa mới khai giảng, nhưng hôm nay là ngày nhập học, là ngày đầu tiên Tiểu Nam bước vào ngôi trường mà bản thân luôn mong ước bấy lâu, đại học A.
Một ngày đặc biệt như vậy, chỉn chu một chút cũng là điều dễ hiểu.
Đại học A là trường đại học đứng đầu cả nước về thành tích các khoa tự nhiên, là điểm dừng trong mơ của bao nhiêu thế hệ học sinh, mỗi năm tỷ lệ cạnh tranh vô cùng cao, có thể trúng tuyển được là một điều không dễ chút nào.
Vậy nên, Tiểu Nam cảm thấy mình nên ngẩng cao đầu một chút, kiêu hãnh hơn ngày thường mà bước đi trên con đường đến trường.
Cũng may nhà cô và đại học A ở cùng một thành phố nên Tiểu Nam cũng không mất quá nhiều thời gian di chuyển, chỉ một chuyến xe buýt chừng hơn hai mươi phút là đến.
Nhà gần là thế nhưng cô vẫn lựa chọn ở trong ký túc xá, vừa tiện ở lại học muộn trong trường, vừa có thể trải nghiệm chân thực nhất cuộc sống sinh viên.
Cô nàng vừa kéo vali vừa chăm chú tìm đường. Đi hết mấy tầng cầu thang, qua mấy dãy phòng, cuối cùng cũng nhìn thấy số phòng 309, là phòng của Tiểu Nam.
Trước khi vào, cô còn lịch sự gõ cửa mấy lần, tiếng người bên trong cũng vọng lại “Tới đây.”
Cánh cửa phòng mở ra, cô gái trẻ với mái tóc ngắn màu hạt dẻ nhìn thấy cô liền mỉm cười “Cậu là người mới đúng không? Mau vào đi!”
Bên trong cũng khá rộng rãi, có hai chiếc giường tầng khá lớn, ở giữa là bốn chiếc bàn gỗ vàng nhạt được xếp thành một chiếc lớn, xung quanh là mấy chiếc ghế.
Cô gái tóc ngắn kia cũng rất nhiệt tình kéo vali giúp Tiểu Nam, còn chỉ cho cô nàng biết vị trí của mình.
Giường của Tiểu Nam là giường phía dưới ở bên phải, thẳng hướng cửa sổ có thể nhìn ra ngoài ban công và khung cảnh sân sau ký túc xá.
Sau khi Tiểu Nam sắp xếp tươm tất đồ đạc từ trong vali, treo quần áo gọn gàng trong tủ, cô gái tóc ngắn kia mới giới thiệu:
“Mình là Khương Dao Anh, năm nhất, khoa Luật. Sau này có gì mong được chỉ giáo nhiều hơn.”
Tiểu Nam cũng giới thiệu bản thân một cách ngắn gọn, “Mình là Trần Tiểu Nam, năm nhất, khoa Hóa học. Hân hạnh làm quen. Mình là người tới cuối cùng đúng không?”
Khương Dao Anh gật đầu.
Sau màn giới thiệu mỗi người lại tiếp tục công việc của riêng mình, không ai phiền ai.
Tiểu Nam lặng lẽ bước ra ngoài ban công xem thử xem khung cảnh bên ngoài như thế nào. Ban công có rất nhiều những chậu cây lớn nhỏ khác nhau, hơn nữa sân sau ký túc xá cũng có rất nhiều cây cối trông rất xanh mát, mỗi khi căng thẳng có thể đứng ở ban công này ngắm nhìn cây cảnh tâm trạng cũng sẽ được cải thiện.
Trở lại trong phòng, Tiểu Nam ngồi vào bàn mở sách ra xem trước chương trình học, tiện tay mở máy tính kiểm tra lịch trình cụ thể trong năm đầu tiên của đại học.
Bỗng nhiên Khương Dao Anh dường như nhớ ra điều gì đó, lên tiếng:
“Phải rồi, chiều nay trong trường có diễn ra lễ hội đó, chủ yếu là cho sinh viên năm nhất tìm hiểu và đăng ký các câu lạc bộ. Chúng ta cũng tới xem thử được không?”
Tiểu Nam đắn đo một hồi, cuối cùng vẫn đồng ý “Cũng được, dù sao mình cũng đang rảnh mà.”
Cô nàng bên ngoài tỏ ra đồng ý một cách hờ hững, thực chất trong lòng sớm đã vui mừng. Có lẽ ở lễ hội cô sẽ gặp được người đó, người mà cô luôn muốn gặp từ rất lâu rồi, cũng là nguyên nhân khiến cô quyết tâm phải vào được đại học A.
Nghĩ đến cơ hội có thể một lần nữa nhìn thấy dáng vẻ ấy, Tiểu Nam bất giác khẽ nở một nụ cười, trái tim bắt đầu đập nhanh dần.
Cô rất hồi hộp mong chờ đến khoảnh khắc ấy.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương