Tổng Giám Đốc, Tôi Đang Tìm Anh
Chương 23
Tài bước vài bước, lăn ra ghế sofa dài giữa phòng. Tôi ngạc nhiên nhìn theo, chẳng lẽ anh ta say hơn mức tôi đánh giá? Con người này… say thật hay… giả vờ?
– Nước… Thúy… cho tôi cốc nước!
Tôi giật thót mình. Hai mắt lim dim Tài mấp máy môi ra lệnh. Rót một cốc nước mát tôi bước lại gần, trái tim trong lồng ngực tự nhiên nhảy tango không sao kiểm soát.
– Sếp tổng, nước của anh đây ạ!
Tôi đưa cốc nước ra trước mặt Tài. Anh ta vươn người đón lấy.
Ực!
Yết hầu chuyển động theo cốc nước dần cạn, Tài đặt cạch cốc nước còn một nửa lên bàn kính. Tôi vừa xoay người, bất chợt Tài kéo cổ tay tôi một lực làm tôi ngã nhào vào lòng anh ta. Mũi tôi chúi xuống cổ Tài. Thình thịch… Hương nước hoa nam tính sang trọng hòa cùng mùi rượu mạnh tạo thành một mùi hương rất đặc biệt xộc thẳng vào mũi, tôi lập tức đẩy anh ta ra.
– Sếp… anh say rồi!
Vòng tay to khỏe vẫn giữ chặt tôi không chịu buông, anh ta thì thào bên tai tôi, khóe miệng khẽ nhếch:
– Không phải cô muốn câu đại gia sao?
Khốn kiếp… rõ ràng là giả vờ say! Âm mưu của anh ta đúng như Trà phán đoán! Anh ta… muốn lợi dụng tôi!
– Anh say quá rồi đấy! Buông tôi ra!
Tôi gay gắt chống cự. Nét mặt xịu xuống, Tài giảm lực làm tôi thoát được khỏi anh ta, vùng dậy. Cảm giác ấm ức tôi liền nói:
– Tôi cứ nghĩ anh nghiêm túc nên mới đồng ý làm thư ký cho anh, hóa ra…
Tôi ngăn lại câu tiếp theo không muốn phun ra… “hóa ra anh cũng một giuộc như lão Chung”! . Ngôn Tình Tổng Tài
Tài bực mình ngồi dậy. Khuôn mặt vẫn còn chút ửng hồng của rượu, anh ta quắc đôi mắt sắc nhìn vẻ ấm ức của tôi, đanh giọng:
– Rốt cuộc cô muốn gì?
Sững lại nhìn Tài một giây, tôi lúng túng quay đi. Anh ta vẫn luôn nhớ rõ tôi muốn tìm một chỗ dựa, cũng chính vì vậy anh ta nghĩ tôi sẽ dễ dàng xiêu lòng trước anh ta. Anh ta… quả thực vượt cả kỳ vọng tìm đại gia của bất cứ đứa con gái nào. Bản thân anh ta cũng ý thức được điều này hơn bao giờ hết!
– Anh… không phải gu của tôi!
Hai má nóng ran tôi mấp máy môi, chỉnh lại xống áo, bước nhanh ra ngoài. Nhìn gương mặt hồng ửng, đôi mắt rơm rớm của mình trong gương, tôi thở hắt một hơi bất lực. Trái tim vẫn còn đập loạn trong lồng ngực, thực tình tôi chẳng biết sẽ phải đối diện với anh ta thế nào. Tài muốn tôi… đơn thuần là vì bản năng đàn ông, là sự trao đổi tình – tiền anh ta không thèm che giấu. Chuyện anh ta với chị Thu… liệu có phải cũng như vậy, nhưng vì xảy ra trong bóng tối… nên anh ta không biết mặt chị, hay vì quá chóng vánh, quá thường xuyên thay đổi đàn bà đến mức anh ta không buồn nhớ? Anh ta sở hữu cả tủ rượu trong phòng, mùi rượu mạnh nồng nặc ban nãy cũng chứng tỏ anh ta đã uống không ít. Không thể có chuyện say rượu không nhớ, anh ta không thể mất kiểm soát đến mức xảy ra loại chuyện đó vì rượu!
Vô thức cắn răng vào môi trong uất hận, cơ thể tôi khẽ run lên. Kẻ có tất cả như Tài… anh ta sử dụng đàn bà như một trò tiêu khiển, là điều quá đỗi bình thường, chóng vánh trao đổi mà không thèm biết anh ta đã tạo ra một sinh mệnh đáng thương bơ vơ lạc lõng. Chỉ sợ… không chỉ có một mình Tuti trên thế giới này vì anh ta. Khốn… khốn kiếp! Giao con cho loại người như anh ta ư… tôi có thể nào làm như vậy? Nhưng… Tuti cần có một điều kiện tốt để phát triển…
– Tại sao mày còn ở đây?
Tôi giật mình quay ra. Linh Chi đứng ở cửa, chống nạnh nhìn tôi. Trấn tĩnh lại, tôi không muốn tranh cãi gì với cô ta lúc này, chỉ hừ một tiếng bước thẳng qua mặt cô ta.
Giật vai tôi một lực kéo lại, cô ta tức giận gằn giọng:
– Mày hãy cút khỏi Hoàng Long trước khi tao cho người kéo mày đi như kéo một con chó!
– Vậy mày lại không biết rồi… Tao đang làm thư ký riêng cho chồng mày đấy!
Tôi cay con khốn này nên có gì nói được cho nó tức là nói bằng sạch. Sắc mặt Chi biến màu từ đỏ sang tím tái, hai mắt mở trừng trừng, đôi môi mấp máy không nói nổi thành lời. Mọi biểu hiện của nó làm thỏa mãn nỗi tức giận trong lòng tôi hơn bao giờ hết, tự nhiên lại cảm thấy ức chế ban nãy tiêu tán từ lúc nào. Tôi còn đệm thêm một câu cho đã:
– Sao bây giờ mày mới biết, vợ chồng không đóng cửa bảo nhau à?
Muốn cười to cho hả với con mất dạy này! Tài chẳng coi nó ra gì mới ngang nhiên giữ tôi lại bên anh ta, chỉ có kẻ ngu như nó mới bám dính lấy anh ta mà thôi!
– Nước… Thúy… cho tôi cốc nước!
Tôi giật thót mình. Hai mắt lim dim Tài mấp máy môi ra lệnh. Rót một cốc nước mát tôi bước lại gần, trái tim trong lồng ngực tự nhiên nhảy tango không sao kiểm soát.
– Sếp tổng, nước của anh đây ạ!
Tôi đưa cốc nước ra trước mặt Tài. Anh ta vươn người đón lấy.
Ực!
Yết hầu chuyển động theo cốc nước dần cạn, Tài đặt cạch cốc nước còn một nửa lên bàn kính. Tôi vừa xoay người, bất chợt Tài kéo cổ tay tôi một lực làm tôi ngã nhào vào lòng anh ta. Mũi tôi chúi xuống cổ Tài. Thình thịch… Hương nước hoa nam tính sang trọng hòa cùng mùi rượu mạnh tạo thành một mùi hương rất đặc biệt xộc thẳng vào mũi, tôi lập tức đẩy anh ta ra.
– Sếp… anh say rồi!
Vòng tay to khỏe vẫn giữ chặt tôi không chịu buông, anh ta thì thào bên tai tôi, khóe miệng khẽ nhếch:
– Không phải cô muốn câu đại gia sao?
Khốn kiếp… rõ ràng là giả vờ say! Âm mưu của anh ta đúng như Trà phán đoán! Anh ta… muốn lợi dụng tôi!
– Anh say quá rồi đấy! Buông tôi ra!
Tôi gay gắt chống cự. Nét mặt xịu xuống, Tài giảm lực làm tôi thoát được khỏi anh ta, vùng dậy. Cảm giác ấm ức tôi liền nói:
– Tôi cứ nghĩ anh nghiêm túc nên mới đồng ý làm thư ký cho anh, hóa ra…
Tôi ngăn lại câu tiếp theo không muốn phun ra… “hóa ra anh cũng một giuộc như lão Chung”! . Ngôn Tình Tổng Tài
Tài bực mình ngồi dậy. Khuôn mặt vẫn còn chút ửng hồng của rượu, anh ta quắc đôi mắt sắc nhìn vẻ ấm ức của tôi, đanh giọng:
– Rốt cuộc cô muốn gì?
Sững lại nhìn Tài một giây, tôi lúng túng quay đi. Anh ta vẫn luôn nhớ rõ tôi muốn tìm một chỗ dựa, cũng chính vì vậy anh ta nghĩ tôi sẽ dễ dàng xiêu lòng trước anh ta. Anh ta… quả thực vượt cả kỳ vọng tìm đại gia của bất cứ đứa con gái nào. Bản thân anh ta cũng ý thức được điều này hơn bao giờ hết!
– Anh… không phải gu của tôi!
Hai má nóng ran tôi mấp máy môi, chỉnh lại xống áo, bước nhanh ra ngoài. Nhìn gương mặt hồng ửng, đôi mắt rơm rớm của mình trong gương, tôi thở hắt một hơi bất lực. Trái tim vẫn còn đập loạn trong lồng ngực, thực tình tôi chẳng biết sẽ phải đối diện với anh ta thế nào. Tài muốn tôi… đơn thuần là vì bản năng đàn ông, là sự trao đổi tình – tiền anh ta không thèm che giấu. Chuyện anh ta với chị Thu… liệu có phải cũng như vậy, nhưng vì xảy ra trong bóng tối… nên anh ta không biết mặt chị, hay vì quá chóng vánh, quá thường xuyên thay đổi đàn bà đến mức anh ta không buồn nhớ? Anh ta sở hữu cả tủ rượu trong phòng, mùi rượu mạnh nồng nặc ban nãy cũng chứng tỏ anh ta đã uống không ít. Không thể có chuyện say rượu không nhớ, anh ta không thể mất kiểm soát đến mức xảy ra loại chuyện đó vì rượu!
Vô thức cắn răng vào môi trong uất hận, cơ thể tôi khẽ run lên. Kẻ có tất cả như Tài… anh ta sử dụng đàn bà như một trò tiêu khiển, là điều quá đỗi bình thường, chóng vánh trao đổi mà không thèm biết anh ta đã tạo ra một sinh mệnh đáng thương bơ vơ lạc lõng. Chỉ sợ… không chỉ có một mình Tuti trên thế giới này vì anh ta. Khốn… khốn kiếp! Giao con cho loại người như anh ta ư… tôi có thể nào làm như vậy? Nhưng… Tuti cần có một điều kiện tốt để phát triển…
– Tại sao mày còn ở đây?
Tôi giật mình quay ra. Linh Chi đứng ở cửa, chống nạnh nhìn tôi. Trấn tĩnh lại, tôi không muốn tranh cãi gì với cô ta lúc này, chỉ hừ một tiếng bước thẳng qua mặt cô ta.
Giật vai tôi một lực kéo lại, cô ta tức giận gằn giọng:
– Mày hãy cút khỏi Hoàng Long trước khi tao cho người kéo mày đi như kéo một con chó!
– Vậy mày lại không biết rồi… Tao đang làm thư ký riêng cho chồng mày đấy!
Tôi cay con khốn này nên có gì nói được cho nó tức là nói bằng sạch. Sắc mặt Chi biến màu từ đỏ sang tím tái, hai mắt mở trừng trừng, đôi môi mấp máy không nói nổi thành lời. Mọi biểu hiện của nó làm thỏa mãn nỗi tức giận trong lòng tôi hơn bao giờ hết, tự nhiên lại cảm thấy ức chế ban nãy tiêu tán từ lúc nào. Tôi còn đệm thêm một câu cho đã:
– Sao bây giờ mày mới biết, vợ chồng không đóng cửa bảo nhau à?
Muốn cười to cho hả với con mất dạy này! Tài chẳng coi nó ra gì mới ngang nhiên giữ tôi lại bên anh ta, chỉ có kẻ ngu như nó mới bám dính lấy anh ta mà thôi!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương