Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 3
Chương 3
“Nói!” Quan Triều Viễn lộ ra chút mất kiên nhãn.
“Không dùng bao”
Nghe lời này, Quan Triều Viễn cực kì ngạc nhiên!
Dạ Bân đã dặn dò cực kì cẩn thận, nhất định phải dùng bao!
Thứ nhất, thân phận của anh đặc biệt, ngộ nhỡ không cẩn thận có thai thì sẽ không dễ xử lí, thứ hai, loại phụ nữ lăn lộn bên ngoài như này, ít nhiều đều có chút vấn đề, nhỡ lây phải bệnh truyền nhiễm gì đó thì không tốt.
“Lí do!” Ánh mắt sắc lạnh của Quan Triều Viễn bản về phía Tô Lam, khiến cô càng thêm căng thẳng.
“Bởi vì..” Tô Lam vốn không định nói chuyện mình muốn sinh con ra, cô chỉ muốn lén có thai, không hi vọng có chút lãng nhàng nào.
“Nếu cô không nói, hôm nay tôi sế không động vào côi” Ánh mắt Quan Triều Viễn lạnh đi.
Tô Lam thật sự không muốn bỏ lỡ cơ hội này, nếu bỏ lỡ người đàn ông trước mắt này, cô biết đi đâu tìm được gen tốt như này cơ chứt Dứt khoát hạ quyết tâm!
“Wi tôi muốn có một đứa conl”
Quan Triều Viễn lại bị kinh ngạc thêm một lần nữa!
Cô gái này cũng chỉ tâm hơn hai mươi, vậy mà lại muốn có con?
Đầu óc cô ta… có phải có vấn đề không?
“Anh yên tâm! Tôi tuyệt đối không läng nhâng với anh! Đứa nhỏ tôi sẽ tự nuôi!
Không có chút quan hệ nào với anh hết!”
Tô Lam lập tức khẳng định chắc nịch.
Tô Lam thấy Quan Triều Viễn vẫn còn chút nghi ngờ, cô lấy hết can đảm ngồi xuống bên cạnh anh: “Con người của tôi rất đáng tin, tôi muốn có con là vì có mục đích đã biệt, sau ngày hôm nay, chúng ta có thể cắt đứt tất cả mọi liên hệ, cho dù có gặp trên đường, cũng coi như không nhìn thấy!”
“Vì sao cô muốn sinh con?”
“Cái này không tiện nói cho anh” Tô Lam lắc đầu.
Tô Lam im lặng một lúc, cúi thấp đầu: “Cái đó… Còn nữa… Tôi… Tôi là lần đầu tiên, cảm phiền anh… cái đó, chủ động một chút”
Lại còn là xử nữ!
Điều này khiến Quan Triều Viễn có chút hưng phấn!
Chỉ là, anh cũng là lần đầu tiên mà, cũng không có kinh nghiệm! Hôm nay Dạ Bân đã nói giúp anh phá thân xử nam!
Không ngờ thẳng nhóc Dạ Bân lại tìm cho anh một xử nữ, đây không phải cố tình làm khó anh sao?
Ngày mai nhất định phải tính sổ hẳn hoi với hẳn.
Tô Lam ngước mắt nhìn trộm Quan Triều Viễn: “Có thể… bắt đầu rồi”
Đã nói là bắt đầu, nhưng cả hai người đều không hề động đậy, bầu không khí cực kì khó xử.
Quan Triều Viễn hảng giọng: “Cái đó, tôi có thể chủ động, nhưng giờ cô chủ động hôn chắc là được chứ?”
“Hả?”
“Phụ nữ ve vấn trước sẽ phấn khích hơn, không thì chán chết”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương