Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4610
Chương 5197
Anh ta trầm giọng, nở nụ cười cưng chiều: “Ừ, là lỗi của anh, là anh không chu đáo, lần sau anh sẽ bù, được chưa?”
Nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn nhận lỗi của Khúc Thương Ly, lúc này Tống Chỉ Manh mới hài lòng gật đầu.
“Vậy còn tạm được, lần này bỏ qua cho anh, nhưng mà lần sau anh không được nuốt lời nữa đâu đấy nhé.”
Khúc Nhất Phàm đang đứng bên cạnh nghe nội dung nói chuyện của Khúc Thương Ly và Tống Chỉ Manh, ánh mắt nhất thời trở nên khó coi.
Thậm chí cậu bé còn không chào hỏi Tống Chỉ Manh, trực tiếp cầm cặp sách của mình đi thẳng vào nhà.
“Nhất Phàm?”
Có câu không ai hiểu con bằng cha.
Khúc Thương Ly đứng ở bên cạnh vừa nhìn thấy phản ứng này của Khúc Nhất Phàm thì đã hiểu hẳn là thăng bé cảm thấy không vui.
Anh ta nhíu chặt mày, đáng tiếc cũng chỉ có thể đứng yên tại chỗ.
Bởi vì lúc này anh ta cũng không thể giải thích với con trai mình được.
Anh đưa tay nắm lấy tay của Tống Chỉ Manh, xoay người đi vào phòng khách, vẻ mặt u ám nhìn con trai.
Lúc đang định mở miệng nói gì đó, lại bị Tống Chỉ Manh đột ngột kéo lại.
Anh ta nghiêng đầu nhìn sang, nhận ra Tống Chỉ Manh đang âm thầm lắc đầu với mình, ý là đừng có chấp trẻ con.
Nhưng mà tuy Khúc Thương Ly cảm nhận được ánh mắt của cô ấy, nhưng mà cũng không làm theo.
Anh ta bước mấy bước đi đến trước mặt con trai mình, giọng nói trâm thấp: “Nhất Phàm, sao lại không lễ phép như vậy? Rõ ràng ban nấy đã nhìn thấy cô Tống rồi, sao lại không chào chứ?”
Từ nhỏ Khúc Nhất Phàm đã rất sợ cha mình.
Tuy là một tay cha đã nuôi mình từ nhỏ đến giờ.
Nhưng mà chỉ cần cha đen mặt sắp nổi giận là Khúc Nhất Phàm sẽ rất sợ.
Lúc này khi nhìn thấy vẻ mặt của Khúc Thương Ly ngày càng khó coi, dưới áp lực của người cha uy nghiêm, cậu bé chỉ có thể không cam lòng nói với Tống Chỉ Manh: “Cô Tống, cháu xin lỗi.”
Tuy là Khúc Nhất Phàm đã nói xin lỗi, nhưng mà thái độ của cậu bé vô cùng qua loa.
Vẻ mặt cứ như là hoàn toàn không biết là mình đã sai vậy.
Điều này khiến Khúc Thương Ly càng cảm thấy giận.
Lúc anh ta cau mày định dạy dỗ con trai thì bỗng bị Tống Chỉ Manh kéo tay lại.
Khúc Thương Ly quay đầu, nhận ra Tống Chỉ Manh đang nhìn mình chằm chằm, âm thầm lắc đầu.
Trong lòng anh ta hiểu rõ, Tống Chỉ Manh chỉ đang sợ vì cô ấy mà mối quan hệ giữa cha con hai người xấu đi.
Âm thầm thở dài trong lòng, Khúc Thương Ly chỉ đành bỏ qua.
Ban đầu ba đứa nhóc nhà họ Quan đang chơi ở nhà của ông cụ Quan.
Nhưng mà hôm nay khi nghe tin Tống Chỉ Manh đến thì Quan Triều Viễn đã để tài xế đi đón ông cháu họ đến đây, để thêm sự đông vui.
Tuy là trước khi ăn cơm đã xảy ra chút chuyện nhỏ, nhưng mà cũng may là tay nghề của Lâm Mộc rất tuyệt, bữa ăn này rất vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương