Tổng Tài Anh Quá Độc Ác Rồi
Chương 47
Chương 49
Đi theo con đường trải cánh hoa hồng là tới cửa phòng ngủ, bất chấp đẩy cửa ra, trong phòng vẫn tối đen thui như cũ.
Không có ai nói gì, cũng không có bất kì tiếng động nào!
Điều này khiến Quan Triều Viễn hơi nghi ngờ, không phải bên trong có phụ nữ sao?
Sao lại không nói gì chứ?
Anh liền mở đèn phòng ngủ lên, chỉ thấy đối diện cửa là một chiếc giường tròn, tấm rèm giường màu đỏ gần như trong suốt lay động theo làn gió.
Trên chiếc giường tròn, có một người phụ nữ đang nằm.
Vì cách tấm rèm, lại thêm trên thân người kia dường như cũng phủ cánh hoa hồng, Quan Triều Viễn không nhìn rõ cô †a.
Anh không cử động, chỉ đứng ở cửa.
“Đừng làm bộ nữa, dậy đi!” Quan Triều Viễn quát một tiếng.
Người trên giường không động đậy.
“Cô chết rồi à?” Quan Triều Viễn lại quát lên.
Kết quả, người trên giường vẫn không động đậy.
Quan Triều Viễn liền nhíu mày, không phải bị hạ thuốc chứ?
Anh và Dạ Bân thường ở cùng nhau, về khoản này Dạ Bân là người trong nghề, chuyện hạ thuốc phụ nữ này bình thường tới không thể bình thường hơn được nữa.
Quan Triều Viễn sải bước đi tới bên giường, giơ tay kéo rèm giường ra.
Người phụ nữ trên giường mặc trang phục hầu gái phối đen trắng, trên mặt đeo mặt nạ hồ li, loại trang phục hầu gái này anh từng thấy, phục vụ thấp kém nhất ở Thất Nguyệt Hoa đều mặc như này.
Cánh hoa hồng vây quanh cô ta tạo thành một hình trái tim.
Cũng thật lãng mạn mà!
Đổi thành người đàn ông khác, sớm đã “xuân tiêu một khắc giá ngàn vàng” rồi.
Nhưng định lực của Quan Triều Viễn khá tốt.
“Hừ..” Quan Triều Viễn không nhịn được, hừ lạnh một tiếng.
Quan Triều Viễn liền chui ra khỏi rèm, vừa định gọi cho Dạ Bân, cậu ta đã gọi tới.
“A Khanh, sao rồi? Phụ nữ mà Mộ Dung Dịch chuẩn bị cho ông có phải cực phẩm không? Có phải dáng rất đẹp không? Ngực thế nào? D cup? E cup? F cup?”
“Anh ta làm trò quái gì thế? Chuẩn bị cho tôi một hầu gái ở Thất Nguyệt Hoa, còn là loại mặc đồ phối trắng đen nữa”
“Cái gì?” Dạ Bân có chút không thể tưởng tượng nổi: “Không phải chứ? Mộ Dung Dịch này sao có thể tìm cho ông một… “
“Ông nói với anh ta, lần này coi như anh ta đắc tội tôi rồi”
“Này, đừng mài Dựa vào hiểu biết của tôi về Mộ Dung Dịch, nếu là loại phụ nữ bình thường, cậu ta tuyệt đối không thể đưa cho ông, ông trời có thể làm chứng, nằm mơ cậu ta cũng muốn kết thân với ông! Trông thế nào, ông gửi cho tôi tấm ảnh qua đây, tôi giám định cho ông”
Đi theo con đường trải cánh hoa hồng là tới cửa phòng ngủ, bất chấp đẩy cửa ra, trong phòng vẫn tối đen thui như cũ.
Không có ai nói gì, cũng không có bất kì tiếng động nào!
Điều này khiến Quan Triều Viễn hơi nghi ngờ, không phải bên trong có phụ nữ sao?
Sao lại không nói gì chứ?
Anh liền mở đèn phòng ngủ lên, chỉ thấy đối diện cửa là một chiếc giường tròn, tấm rèm giường màu đỏ gần như trong suốt lay động theo làn gió.
Trên chiếc giường tròn, có một người phụ nữ đang nằm.
Vì cách tấm rèm, lại thêm trên thân người kia dường như cũng phủ cánh hoa hồng, Quan Triều Viễn không nhìn rõ cô †a.
Anh không cử động, chỉ đứng ở cửa.
“Đừng làm bộ nữa, dậy đi!” Quan Triều Viễn quát một tiếng.
Người trên giường không động đậy.
“Cô chết rồi à?” Quan Triều Viễn lại quát lên.
Kết quả, người trên giường vẫn không động đậy.
Quan Triều Viễn liền nhíu mày, không phải bị hạ thuốc chứ?
Anh và Dạ Bân thường ở cùng nhau, về khoản này Dạ Bân là người trong nghề, chuyện hạ thuốc phụ nữ này bình thường tới không thể bình thường hơn được nữa.
Quan Triều Viễn sải bước đi tới bên giường, giơ tay kéo rèm giường ra.
Người phụ nữ trên giường mặc trang phục hầu gái phối đen trắng, trên mặt đeo mặt nạ hồ li, loại trang phục hầu gái này anh từng thấy, phục vụ thấp kém nhất ở Thất Nguyệt Hoa đều mặc như này.
Cánh hoa hồng vây quanh cô ta tạo thành một hình trái tim.
Cũng thật lãng mạn mà!
Đổi thành người đàn ông khác, sớm đã “xuân tiêu một khắc giá ngàn vàng” rồi.
Nhưng định lực của Quan Triều Viễn khá tốt.
“Hừ..” Quan Triều Viễn không nhịn được, hừ lạnh một tiếng.
Quan Triều Viễn liền chui ra khỏi rèm, vừa định gọi cho Dạ Bân, cậu ta đã gọi tới.
“A Khanh, sao rồi? Phụ nữ mà Mộ Dung Dịch chuẩn bị cho ông có phải cực phẩm không? Có phải dáng rất đẹp không? Ngực thế nào? D cup? E cup? F cup?”
“Anh ta làm trò quái gì thế? Chuẩn bị cho tôi một hầu gái ở Thất Nguyệt Hoa, còn là loại mặc đồ phối trắng đen nữa”
“Cái gì?” Dạ Bân có chút không thể tưởng tượng nổi: “Không phải chứ? Mộ Dung Dịch này sao có thể tìm cho ông một… “
“Ông nói với anh ta, lần này coi như anh ta đắc tội tôi rồi”
“Này, đừng mài Dựa vào hiểu biết của tôi về Mộ Dung Dịch, nếu là loại phụ nữ bình thường, cậu ta tuyệt đối không thể đưa cho ông, ông trời có thể làm chứng, nằm mơ cậu ta cũng muốn kết thân với ông! Trông thế nào, ông gửi cho tôi tấm ảnh qua đây, tôi giám định cho ông”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương