Trở Lại 2009 Ta Làm Lại Cuộc Đời
Chương 24: Startup
Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Trở Lại 2009 Ta Làm Lại Cuộc Đời
" Minh Phương! Bạn ăn được không?" Phạm Long hỏi thăm. " Mẹ mình là người gốc Bắc! nên mấy món này nhà mình cũng thường ăn lắm! nhưng không có chả cốm với dồi chiên như thế này!" Minh Phương lộ ra một nụ cười thích ý. Phạm Long lúc này cũng ngồi xuống ăn với mọi người. Nhi và Như cũng như là thằng Nhân toàn bộ đều là lần đầu tiên ăn món này, đương nhiên có đôi chút bỡ ngỡ. Nhưng nhìn cái bộ dạng của Minh Phương cùng Phạm Long thì lại rất là rạch ròi, từ cái điệu bộ đánh mắm tôm cho đến phương thức ăn đều rất là bài bản, điệu nghệ, giống như là người trong nghề bình phẩm ẩm thực vậy. " Này phải cho có thêm một cốc nước Sấu hay nước Mơ nữa thì mới đủ vị!" Minh Phương vừa ăn vừa nói. " Cái đó thuộc dạng hàng hiếm! không dễ dàng gì chuẩn bị!" Phạm Long cũng có chút thở dài. Dù sao đi nữa gia đỉnh của hắn chính là gốc miền nam, không có thân nhân ngoài Bắc. hơn nữa vào cái năm này phương tiện đi lại, cũng như thông tin liên lạc vẫn còn khá là khó khăn. Kinh doanh online vẫn còn chưa có khái niệm định hình nói gì đến mua hàng thông qua chuyển phát. " Mọi người thấy thế nào! Ăn ngon chứ!" Đợi mọi người ăn xong, uống một cốc tra đá cũng như là ngậm qua một viên kẹo bạc hà golia thơm mát thì Phạm Long mới đứng lên nói. " Ngon! Ngon! Long sao mày tài vậy! mày đứng nói là mày thêm món này vào thực đơn nha!" Trọng Nhân bên ngoài không ngừng liến thoắng.
" Bún Đậu Mắm Tôm nay tuy rất ngon! Nhưng thêm vào thực đơn cửa hàng của chúng ta thì lại không thích hợp! không phải nói chính xác hơn, món Bún Đậu này quá trình chuẩn bị! cho đến phương thức chế biến, phục vụ không phù hợp với hiện trạng của tiệm chúng ta!" Ba Phạm Long lên tiếng nói đầu tiên.
" Đúng! Mẹ cũng thấy vậy! hơn nữa cửa hàng đã rất là đông khách, không có khả năng tăng thêm món mới. mà dù có tăng thêm cũng đạt được hiệu quả cao!" mẹ Phạm Long cũng lên tiếng phản đối.
Hai vị đại lão trong nhà một khi đã nói như thế thì vấn đề món mới này xem như triệt để phá sản rồi. tưởng chừng Phạm Long vì không đạt được mục đích của mình mà sẽ trở nên thất vọng, chán nàn.
Nhưng thay vào đó Phạm Long lại lộ ra một nụ cười thật tươi.
" Chắc ba mẹ hiểu sai ý của con rồi! con nói đây là món mới, chứ không phải là món chính phục vụ tại nhà hàng của chúng ta!" Phạm Long lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Phạm Long mắt khẽ liếc cho Trọng Nhân một cái, ngay lập tức thằng Nhân hiểu ý liền chạy vào trong phòng vác ra một tấm giấy carton khổ lớn.
" Khụ! Khụ! Khụ! Chào mừng các quý ông cùng các quý bà có mặt trong buổi startup ngày hôm nay" Phạm Long bất ngờ trịnh trọng khiến cho không ít người phải phì cười.
" Thằng khứa này! cái gì tát cái úp!" Cha hắn có chút không vui.
" Bác! Là Startup có nghĩa là khởi nghiệp!" Chị Nhi nhỏ giọng lên tiếng.
Ngay lập tức mẹ hắn trừng ba hắn một cái, khiên cho lão cha đang chuẩn bị ỳ kiến ý cò gì ngay lập tức ngậm miệng trở lại.
" Con dự định sẽ mở một quán ăn dựa theo món chính duy nhất là Bún Đậu Mắm Tôm này! dựa theo phong cách thôn quê miền Bắc!"
" Và đây là bảng kế hoạch chi tiết!"
Ngay lập tức thằng Nhân liền lấy thân mình ra làm cây cột treo thẳng tấm bìa carton lên cho mọi người nhìn thấy nội dung bên trong.
" Dựa theo tốc độ phát triển xã hội ngày nay! Cái ăn đã không còn ăn cho đủ no như 10 năm về trước. mà ăn lúc này còn phải đủ vị có màu sắc, có nghệ thuật! đồng thời tuy đổi mới nhưng vẫn phải giữ lấy giá trị của nó, có hương vị của người Việt!"
" Đặc biệt là tại thị trấn Long Khang chúng ta, người có gốc miền Bắc chiếm một thị phần không hề nhỏ tại thị trấn, theo số liệu thống kê của cục dân số thì những người có gốc Bắc chiếm đến 30% dân số tại thị trấn!"
" Mà Bún Đậu Mắm Tôm lại là hương vị đặc trưng của vùng quê miền Bắc! cũng như là kích thích sự tò mò của các thị dân bản địa! vì cái danh Bún Đậu Mắm Tôm rất lớn!"
Phạm Long bắt đầu diễn thuyết.
" Vấn đề đã có! như vậy chúng ta sẽ đi vào sâu từng thành phần bên trong!"
. . .
" Nói túm cái váy lại là con muốn cái gì?" sau một hồi diễn thuyết hơn 15 phút cuối cùng ba hắn mới trầm giọng hỏi. dù sao lúc này cũng là 10h30 rồi không thể lằng nhằng hơn vì cửa tiệm chuẩn bị mở cửa đón khách.
" Con muốn gọi vốn 100 triệu cho 60% cổ phần! của cửa hàng này!" Phạm Long bằng ánh mắt kiên định.
" Gọi vốn! Bạn dự định kinh doanh riêng à!" Minh Phương lúc này có chút kinh ngạc.
Với những người khác thì Startup hay gọi vốn các loại thì nghe qua có chút lạ lẫm, cao siêu. Nhưng đối với Minh Phương mà nói thì rất là bình thường. Dù sao thì chăng nữa thì ba nàng chính là chủ tịch tập đoàn Phương Nam lừng danh.
" Đúng! Trong tay mình có công thức bí truyền cùng chịu trách nhiệm quản lý mình sẽ giữ 50% cổ phần!" Phạm Long lộ ra nụ cười sáng lạn.
" Nhưng bạn đang còn đi học! sao bạn có thể quản lý! Vậy việc học của bạn thì phải làm sao?" Minh Phương chất vấn.
Những lời này mẹ Phạm Long chưa kịp nói ra thì Minh Phương đã hỏi trước rồi.
" Bạn an tâm! Mình đã có tính toán từ trước! sẽ không ảnh hưởng đến việc học là bao đâu!" Phạm Long tùy tiện nói.
" 100 triệu để đầu tư cho một cửa tiệm thức ăn! Nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít! Nhưng nếu bạn đã tự tin như thế! Vậy bạn nói xem! nếu mình đầu tư! Bao lâu thì mới có thể thu hồi vốn!" Minh Phương bất ngờ trầm giọng hướng Phạm Long hỏi.
" Ba tháng sẽ thu hồi vốn đến tháng thứ tư sẽ sinh ra lợi nhuận!" Phạm Long sau một lúc suy ngẫm trầm giọng nói.
" Bạn tự tin đến như thế sao! Việc kinh doanh cũng không phải là sự tình dễ dàng như mấy câu chuyện khởi nghiệp trên sách hay trên tạp chí!" Minh Phương nghiêm giọng nói.
" Mình cũng có nhiều kinh nghiệm à!" Phạm Long lộ ra sự tự tin vốn có của mình.
" Long! Mẹ biết con có chí khí làm ăn! Nhưng điều kiện gia đình chúng ta hiện giời tuy đã có một dút dư dả, nhưng trong một lúc tìm được 100 triệu cũng rất khó khăn!" Mẹ hắn cũng khuyên ngăn.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới DocTruyenChuZ.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương