Trở Lại 2009 Ta Làm Lại Cuộc Đời
Chương 29: Phạm Long Quyết Định.
Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Trở Lại 2009 Ta Làm Lại Cuộc Đời
" Em thấy thế nào! Chỉ cần em đồng ý tham gia vào lớp Hùng Biện, thầy sẽ nói với Bí Thư Đoàn Trường để em làm chức vụ Bí Thư lớp 10C3 đồng thời vào năm sau khi đạt đủ điều kiện em sẽ được tham gia vào lớp đối tượng Đảng!" " Đây là một cơ hội không hề nhỏ đối với em cũng như là tương lai sau này của em ngày càng sáng lạn hơn!" Thầy Hùng không ngừng vẽ bánh, từng cái, từng cái cái sau lớn hơn cái trước. Trung học phổ thông ngay từ đầu vào đã phân ban tức là đã xác định được một phần nào về điểm mạnh, điểm yếu trong các môn học, cũng như là hướng đi cho tương lai sau này. Tùy theo từng ban, khối sẽ có các môn chủ lực theo khối tự nhiên hay xã hội. cũng như là các ngành đại học có liên quan. Ví như các ngành như bác sĩ, kinh tế, tài chính,. . . sẽ chọn khối A hoặc B. các ngành liên quan đến hội họa, mỹ thuật, kiến trúc thì chọn khối D. Và khối C chính là các ngành học chủ lực để sau này vào các trường đại học như Xã Hội Nhân Văn, Báo Chí Truyền Thông, Du Lịch. Và đặc biệt ngôi trường Khoa Học Xã Hội Và Nhân Văn là ngôi trường chuyên đào tạo lãnh đạo từ cấp địa phương cho đến trung ương. Với các ngành như Triết Học, Địa Lý Học, Lịch Sử Học, Đông Phương Học, các ngành Ngôn Ngữ học. Cho nên khi chọn khối C làm khối học chiến lược thì hết tám phần học sinh sẽ thi tuyển vào các ngành nghề có liên quan đặc biệt là ngôn ngữ, báo chí truyền thông cùng du lịch.
Mà những học sinh này ngay từ cấp trung học phổ thông có biểu hiện tốt, được kết nạp Đảng sớm sẽ là một lợi thế cho tương lai sau này, dù khi đó vẫn còn là sinh viên đại học.
Đối với lời mời gọi tràn ngập sự hấp dẫn như thế này thì thầy Hùng có lòng tin khiến cho Phạm Long phải theo mình.
" Long! Còn chờ gì nữa!" Lê Thảo Nguyên cạnh bên nhỏ giọng nhắc nhở.
" Đúng rồi đó Long! Cơ hội hiếm có đó! Thầy Sơn mà biết chắc vui lắm! thầy ấy nhất định sẽ ngó lơ! Không làm khó bạn nữa cho mà xem!" Cạnh bên Trần Thanh Mai cũng lên tiếng.
Bốn mươi mốt, không chính xác hơn là bốn mươi khai đôi mắt, tất cả đều trông chờ vào câu trả lời của Phạm Long.
" Thầy ơi! Em còn phải kiếm tiền để cưới vợ nữa! không rảnh đâu!" Phạm Long trả lời. mà câu trả lời này của hắn khiến cho cả lớp muốn bật ngửa.
" Khụ! Em chỉ nói chơi thôi! kỳ thực! em cảm thấy cái lớp Hùng Biện kia không phù hợp với định hướng sau này của em! Nên em sẽ không phí thời gian vào những chuyện đó!" Phạm Long ngay sau đó đính chính lại.
" Ồ! Nếu như em có định hướng của riêng mình! Thì em hãy nói cho thầy cùng các bạn biết định hướng sau này của em là gì nào?" Thầy Hùng cũng không buông bỏ cái nhân tài này tiếp tục truy vấn.
" Bản tính của em vốn bộc trực, thẳng thắng, dám nói dám làm, không sợ cường quyền! áp bức. với các bản tính này của em! Thì thầy cảm thấy sẽ đi xa trên con đường quan chức hay sao?" Phạm Long chợt hỏi ngược lại.
" Tại sao không! Đó là những đức tính tốt mà một vị lãnh đạo cần phải có, một trái tim vì chính nghĩa, vì lẽ phải!" Thầy Hùng tiếp tục tha ra những lời hoa lệ nhằm lung lạc Phạm Long.
Phạm Long chỉ cười khẩy rồi lắc đầu một cái.
" Quan trường không phù hợp với em! Hơn nữa em từng nghe một câu đó chính là Không có tiền thì đi làm kinh tế! chứ đừng có làm Quan!"
" Chỉ khi có đủ điều kiện kinh tế! như vậy mới không phải vì đồng tiền mà bán đi nhân tính, bán đi đồng đội, bán đi lợi ích của tập thể, của Quốc Gia!"
" Còn em thì nghèo lắm thầy à! Cho nên trước mắt của em là phải làm sao kiếm ra được thật nhiều tiền! chỉ khi có được nhiều tiền trong tay em mới có thể giúp quê hương đất nước ngày càng đi lên, ngày càng phát triển được ạ!" Phạm Long hùng hồn nói.
Phạm Long lời phía sau còn khó tin hơn lời phía trước, nghe thì có chút mỹ hảo, mộng tưởng đấy, nhưng đây chỉ là nói mà thôi, giữa nói và làm là hai khoảng cách cực kỳ xa nhau.
" Vậy thì em đã làm được gì cho ước mơ sau này của mình?" Thầy Hùng lại tiếp tục hỏi.
ở cái độ tuổi 15 – 16 thiếu niên như thế này, khi nói về ước mơ của mình thì đại bộ phận người được hỏi sẽ trả lời một câu cực kỳ sáo rỗng ví như em muốn sau này trở thành bác sĩ, để thực hiện cho ước mơ này em sẽ cố gắng học tập thật giỏi để có thể trở thành một vị bác sĩ cứu người.
nghe thì có vẻ tốt hoa mỹ lắm đấy. thế nhưng học giỏi là có thể làm bác sĩ. Dù có thể học bác sĩ nhưng có ra trường được hay không, sau ra trường rồi đi thực tập, từ một học sinh lớp 10 để trở thành một bác sĩ có thể cứu được người thì cần ít nhất là 10 năm.
Trong khoảng thời gian đó thử hỏi có bao nhiêu người duy trì cố gắng đến cuối cùng. Riêng chuyện thi đậu được vào trường đại học Y Dược thì cả là một vấn đề lớn rồi.
Bác Sĩ cũng không có bao nhiêu điểm đâu, ba môn Toán Hóa Sinh chỉ cần 29 điểm thôi.
Cho nên thầy Hùng rất là tự tin với câu hỏi, chỉ cần Phạm Long sai phạm một từ nhỏ trong câu trả lời thì ông ta có thể trực tiếp vặn ngược Phạm Long, ép Phạm Long vào khuôn khổ, để Phạm Long chịu phục mà vào lớp tài năng của thầy ấ.
Suy nghĩ thì thơm bơ như thế, nhưng sự thật lại vô cùng phũ phàng, vì Phạm Long luôn đi con đường tà đạo, con đường mà không một cái có thể đoán trước được.
" Ha ha ha! Nếu thầy đã thành tâm muốn biết! thì em sẽ sẵn sàng trả lời!" Phạm Long chợt nói theo câu thoại của hai cái nhân vật truyền kỳ nào đó.
Lúc này từ trung ba lô của hắn, Phạm Long móc ra một xấp giấy quảng cáo, kèm theo đó là phiếu khuyến mãi.
" Nào! Nào! Nào! Mỗi người một tờ! ngày 20 tháng 9 cửa hàng của mình chính thức khai trương đến lúc đó mong thầy cùng các bạn đến ủng hộ!" Phạm Long mặt cười nham nhở phát cho mỗi người một tờ.
Thầy Hùng cũng được Phạm Long cấp cho mấy tờ khuyến mãi khuyến cho lão ta có chút mộng.
" Đây là! Đây là!" Thầy Hùng lắp bắp.
" Đương nhiên để thực hiện ước mơ lớn lao kia, em phải bắt đầu hành động ngay bây giờ, nếu không ước mơ vẫn chỉ mãi là mơ ước!" Phạm Long lộ ra một nụ cười tỏa nắng. mà cái nụ cười này trong mắt người khác giống như là Phạm Long đang gợi đòn, cái bản mặt đắc ý cực kỳ muốn bị ăn đập.
" Chú Cá Mập! cái này! cái này không phải là cửa hàng ở đường Nguyễn Tri Phương hay sao?" một bạn nữ trong lớp chợt thốt lên.
" Ha ha ha! đó là cửa hàng của bố mẹ mình! Chuyên kinh doanh bò né ba ngon cùng mì cay 7 cấp độ!"
" Còn đây là cửa hàng Bún Đậu Mắm Tôm do mình tự mở!" Phạm Long vô cùng tự tin nói.
Ngay lúc này cả lớp đều nhìn Phạm Long bằng một ánh mắt giống như là đang nhìn quái vật vậy.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới DocTruyenChuZ.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương