Trở Lại 2009 Ta Làm Lại Cuộc Đời
Chương 50: Một Đôi Sừng Rất Dài
Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Trở Lại 2009 Ta Làm Lại Cuộc Đời
Bệnh viện Long Khánh – phòng chăm sóc đặc biệt. " Mẹ! con đau lắm! bụng con khó chịu lắm!" Nằm trên giường bệnh Lê Đình Khương cố tình làm nũng với ba mẹ của hắn. Mẹ của Lê Đình Khương là một người phụ nữ năm nay đã 40 tuổi, thế nhưng từ vóc dáng đến thân hình đều toát ra một sự trẻ trung cùng quyến rũ. Nàng ta có một làn da trắng mịn không một chút tì vết, mắt phượng, mày ngài, môi trái tim đỏ thắm. ngoại hình của nàng không khác gì những người mẫu đến từ xứ sở kim chi. Khoang! Dừng lại khoảng chừng 3 giây! Không phải ngày trước từng nói rằng mẹ của Lê Đình Khương mà một người phụ nữ xấu xí, vì đam mê vẻ ngoài đẹp trai của Lê Đình Lễ nên mới kết hôn hay sao? Nhưng tại sao lúc này từ một người phụ nữ xấu xí lại trở thành một người phụ nữ thành thục quyến rũ và xinh đẹp như thế kia. Điều này tại thập niên trước thì hoàn toàn không có khả năng, thế nhưng đây là năm 2009 khi kỹ thuật y học đã vươn lên một tầm cao mới, đặc biệt là Hàn Quốc với công nghệ phẫu thuật thẩm mỹ đã tiên phong đi đầu trên toàn thế giới. Trong liên tiếp nhiều năm mẹ của Lê Đình Khương thường xuyên phải sang Hàn Quốc để phẫu thuật, chỉnh sửa sắc đẹp từ hút mỡ, căng môi, cắt mắt, sửa mi, nâng ngực, nâng mũi. . . nói chung trên cơ thể bà ta chỉ cần chỗ nào có thể sửa là bà ta đều sửa cả. " Anh Lễ! Chuyện này là như thế nào? Tại sao em vừa mới đi không được bao lâu thì thằng Khương nói lại xảy ra chuyện! Anh nói xem! rốt cuộc có chuyện gì xảy ra!" Mẹ của Lê Đình Khương tên là Trần Ngọc Hà. Nguyên vốn là con gái của tổng giám đốc công ty cao su, danh thế đã lớn, tuy ban đầu nàng mì mê sắc đẹp nên mới lấy Lê Đình Lễ làm chồng. Lê Đình Lễ nhìn bề ngoài thì rất là oai phong là chạng vương, là chuột sa hũ nếp, nhưng trong gia đình nhà vợ, thậm chí là chính trong căn nhà của hắn thì tiếng nói của Lê Đình Lễ còn thua tiếng kêu của một con mèo. Tình thế của Lê Đình Lễ không khác gì chó chui gầm chạn.
Mấy ngày nay Lê Đình Lễ đang rất là đau đầu khi vừa nghe tin Bí Thư Thị Ủy vừa mới bị điều về tỉnh. Điều này có nghĩa là gì, ở chốn quan trường, sẽ không cái chuyện gì mà nó tự dưng cả. rất có khả năng bí thư thị ủy thị trấn đã bị người bên trên để ý. Bị điều đi chỉ là một cái thông báo ra bên ngoài mà thôi. còn thực chất vị kia chắn hẳn lúc này đang tại một nơi nào đó bị tra khẩu cung rồi.
Mà tại sao hắn là giám đốc công ty cao su lại e ngại việc một bí thư thị ủy thị trấn bị bế lên tỉnh. Bởi vì công ty cao su Hàng Gòn chính là một công ty quốc doanh thuộc tổng công ty cao su Việt Nam. Nói cách khác cái chức giám đốc của hắn cũng là một chức vụ do ủy ban thường vụ thị trấn đưa lên và làm việc theo nhiệm kỳ mà thôi.
Để giữ được chức vị giám đốc này cứ mỗi một nhiệm kỳ hắn đều phải đi cửa sau, đặc biệt là năm vừa rồi khi con trai hắn gây chuyện dẫn đến mạng người hắn phải dùng rất nhiều khoảng đen để chạy tội cho con hắn. Mà trong số đó người được nhận nhiều nhất chính là tên bí thư thị ủy kia. Cho nên khi bên kia bị điều lên tỉnh mới khiến Lê Đình Lễ lo lắng đến như thế.
Ấy vậy mà thằng con trai độc nhất của hắn trong giờ phút này lại con đi sinh sự đến mức nhập viện không phải càng khiến cho hắn trở nên phiền lòng hay sao.
" Chuyện gì? Sao em không hỏi nó đi! Hừ! thành sự thì cái hạn, bại sự thì có thừa! nó với thằng Long nhà thằng Phi giành gái nên mới như thế!" Lê Đình Lễ tức giận quát lớn.
" Quát! Quát! Lê Đình Lễ! hôm nay ông dám quát tôi! hôm nay gan của ông làm bằng cái gì vậy hả! ông nên nhớ! Địa vị ông! Danh vọng của ông! Quyền lực của ông! Ông có như ngày hôm nay! Là do ai ban cho ông!" Trần Ngọc Hà tức giận, mắt trợn lên tay chỉ thẳng mặt chồng mình mà mắng.
Lê Đình Lễ tức như muốn b·ốc k·hói, nhưng hắn không thể làm được gì, nếu không có Trần Ngọc Hà thì rất có khả năng lúc này hắn chỉ là một tên công nhân cạo mủ cao su mà thôi! chứ gì nói đến giám đốc.
" Ngày mai! Ông cho người đi dẹp cái tiệm kia cho tôi! Nếu ông làm không được thì để tôi tự làm! Khốn kiếp! cái thư ti tiện kia dám làm tổn thương con trai của tôi! Tôi nhất định sẽ không để cho bọn chúng yên thân!" Trần Ngọc Hà khuôn mặt xinh đẹp trở nên có chút vặn vẹo vì tức giận.
" Thị trấn đang có biến! không thể làm bừa được! Em hãy ở yên cho anh nhờ! Đừng có đi gây chuyện nữa!" Lê Đình Lễ giọng hạ xuống, giống như hắn ta đang kìm nén cái gì đó.
" Hừ! đồ đàn ông vô tích sự!"
" Cút!"
Trần Ngọc Hà lấy ly nước đầu giường rồi tạt thẳng lên mặt Lê Đình Khương.
Lê Đình Khương tức lắm! nhưng không làm được gì chỉ đành có thể ném giận mà rời đi. Mãi cho đến khi hắn lái xe chạy ra khỏi bệnh viện thì bản thân đã không nhịn được nữa mà điên cuồng đập tay lên vô lăng.
" Anh Lễ! anh đừng có tức giận! mọi chuyện còn đâu vào đó!" lúc này bên cạnh lại có một cô gái trên người là một bộ váy ngắn công sở.
" Thúy! Em không hiểu được chuyện này đâu!" Lê Đình Lễ tuy lúc này rất là thức giận nhưng khi cô gái kia vừa lên tiếng khuyên giải thì cơn tức giận của hắn đã giảm đi một nửa!"
" Anh Lễ! anh với con mụ đàn bà kia đã không còn một chút tình cảm rồi! anh cần gì phải tức giận với mụ ta làm chi cho nhọc lòng!" Cô gái tiếp tục lên tiếng, giọng nàng ta ngọt như mật khiến cho bất kỳ thằng đàn ông nào, cho dù hắn ta đang rất là tức giận thì cũng phải hạ hỏa đi mấy phần.
" Thúy à! Có phải em thấy anh là một thằng đàn ông bất lực, vô dùng phải không? Ngay cả trong gia đình của chính mình! Mà anh còn không có tiếng nói!" Lê Đình Lễ thở dài.
" Anh Lễ! không phải! anh đừng có suy nghĩ như thế! Anh là một người đàn ông phong độ và thành công! Nếu không phải như vậy! thì làm sao em có thể đi theo anh chứ! Còn con mụ kia nếu không phải vì bố ả ta là người có chức, có quyền thì làm sao ả có được như ngày hôm nay!" Cô gái tiếp tục nói.
" Mẹ nó! Con đàn bà khốn kiếp!" Lê Đình Lễ tức giận hậm hực mắng.
" Anh có biết tại sao hôm nay mụ ta lại nổi nóng với anh không?" Cô gái tiếp tục thả dầu vào lửa nói.
" Không phải vì thằng con trời đánh của anh hừ! thằng chó đó! Thành sự thì có hạn, bại sự thì có thừa! nhiều lúc anh cũng không biết nó có phải là con của anh không nữa!" Lê Đình Khương tức giận mắng thật to trong xe.
" Anh Lễ! điều này! em nghĩ đó là sự thật! Thằng Khương, nó không phải là con của anh!"
" Hả! khụ khụ! Cái gì!" Lê Đình Lễ bị cái tin này trực tiếp chấn động giật cả mình.
" Anh xem cái này!" nói xong cô gái lấy từ trong túi xách ra một xấp tài liệu.
" Lê Đình Lễ tay có chút run run tiếp nhận xấp tài liệu! Bên trong chính là hai tờ kết quả xét nghiệm ADN
Tờ thứ nhất xác định giữa Lê Đình Khương cùng Lê Đình Lễ không có huyết thống cha con. Còn tờ thứ hai chính là kết quả của Lê Đình Khương cùng một người tên là Nguyễn Chí Văn có 99,99% là quan hệ cha con.
Lúc này cả người Lê Đình Lễ dại ra, đôi mắt đờ đẫn, đôi bàn tay run run
" Cái này! cái này! cái này làm sao có thể! Không thể nào! Không thể nào! Tại sao! Tại sao? ? ? ?" Lê Đình Lễ tạm thời không có khả năng chấp nhận cái sự thật kinh hoàng này.
" Anh Lễ! Xin anh hãy bình tĩnh! Chuyện này cần anh phải thật sự bình tĩnh mới có thể giải quyết được!" Cô gái nắm lấy tay Lê Đình Lễ an ủi nói.
" Khốn nạn! hôm nay tao phải g·iết con đàn bà này! tao phải g·iết nó! Giết nó!" Lê Đình Lễ mắt đỏ ngầu tràn ngập sát khí.
Nên nhớ Lê Đình Lễ chính là bộ đội từng đóng trú tại Campuchia gần 3 năm, trong thời gian này hắn đã từng nhiều lần cầm súng truy quét tàn quân của Khmer đỏ, thậm chí có nhiều lần còn sang cả Thái Lan để tiêu diệt tàn quân của bọn chúng.
Cho nên người là hắn từng g·iết qua! Thậm chí cũng không phải là con số một. thậm chí lúc này trên con Mec này cũng có một khẩu súng lục
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới DocTruyenChuZ.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương