Trọng Sinh Cải Mệnh
Chương 14: Sắp gặp nguy hiểm
Sau khi dìu được người đàn ông tới xe của Dư Huy, anh cảm thấy tay chân mình rã rời giống như lúc kéo vali lên 2 tầng lầu vậy. Đã vậy một bên vai bị dựa vào cảm thấy đau nhức ghê gớm.
Dư Huy mở cửa xe phía sau ra nhét người đàn ông vào, cậu có 1 mét 7 hơn thôi nhưng phải vác cục tạ gần 2 mét thế này cũng là lần đầu làm. Người bị thương vẫn đẹp trai khó tả, đến cả thẳng nam như Dư Huy cũng sắp bị nhan sắc bá đạo kia chinh phục.
Anh vỗ vỗ hai bên má khiến bản thân tỉnh táo hơn. Anh sau lại có thể đi thích nam nhân được. Sau đó lên xe lái xe rời khỏi nơi này, anh cũng có ghé qua tiệm thuốc mua băng vải và thuốc sát trùng và thuốc giảm đau, thuốc hạ sốt và thuốc kháng sinh nếu cần dùng.
Làm người tốt thì làm cho đến cùng. Dư Huy trở lại xe, anh lái xe trên đường cũng không vắng người lắm nhưng chỗ thuê nhà nghỉ của anh lại khá là vắng, chắc do vị trí không được thần tài phù hộ đi.
Anh trở về nhà nghỉ của mình, xuống xe vòng ra sau kiểm tra người bị thương. Người này có mái tóc trắng thật là đẹp, mũi cao môi mỏng trông rất giống người ngoại quốc. Anh tò mò liền đưa tay sờ sờ xem cái mũi cao kia có phải là hàng thật không.
Lúc này Vu Thần phát ra tiếng rên khẽ, làm Dư Huy giật mình khi đang chuẩn bị làm chuyện xấu, anh đỏ mặt mà rụt tay lại. Một tay cầm đồ y tế, một bên chống đỡ người đàn ông nặng hơn 70 cân, che gần hết cả người Dư Huy. Nhìn từ xa trông rất giống bị người ôm vào ngực vậy.
Anh vừa khiêng vừa dìu người đàn ông này lên phòng mình. Thật may mắn vì bà chủ hình như không có ở đây, chắc là đi vệ sinh nên anh có thể thoát được một kiếp bị truy hỏi khi đem cái người này tới đây.
Sau khi mở cửa phòng, ném Vu Thần lên giường. Trên trán của Dư Huy đã đổ đầy mồ hôi. Anh bật đèn phòng lên, xoăn tay áo sơ mi nhìn xem người này bị thương như nào.
Ở bên ngoài nên không thấy rõ lắm, giờ thì nhìn rõ tận mắt mới thấy thật là xuất chúng. Đẹp như vậy chắc là minh tinh gì đó, nhưng tại sao bị thương vậy nhỉ?
Hay là bị fan cứng trung thành biến thái vì yêu đơn phương mà hận đâm cho một nhát rồi ném tại chỗ đó. Đống suy nghĩ ngang dọc cũng dừng lại, hiện tại cứu người quan trọng hơn.
Anh lại gần người đàn ông, bắt đầu cởi từng nút áo sơ mi ra, mới cởi hai nút đầu nhưng đã lộ ra lòng ngực săn trắng làn da của người này cũng khá trắng nên trông rất cực phẩm.
Cởi hết nút áo sơ mi để lộ ra vết thương ở gần dưới bên hông. Hình như chỉ là bị đâm vào trúng mạch máu nên máu mới chảy nhiều như vậy. Tuy không có kiến thức y khoa, nhưng nhìn máu đã ngừng chảy, vết thương đã kết vảy nên chắc là chỉ bị đâm nhẹ.
Anh dùng cồn sát trùng vết thương trước, khi cồn đổ lên vết thương thì người đàn ông khẽ nhíu mày trông có vẻ khá là đau. Nhưng anh ta đau thì liên quan gì tới Dư Huy đâu, bảo không thèm tới bệnh viện để một người không rành như anh làm thì ráng chịu.
Sát trùng xong thì dùng vải quấn quanh chỗ vết thương lại. Tuyến nhân ngư của người này rất đẹp, cơ bắp săn chắc, chắc nịt sờ vào trông khá khá là êm đi.
Dư Huy đưa ánh mắt ghen tị về phía người này, đẹp trai còn thân hình ngon như thế này anh cũng muốn có. Anh xử lý xong vết thương, dứt khoát cởi luôn chiếc áo sơ mi vướng víu dính máu kia ra.
Trên người Vu Thần chỉ còn lại chiếc quần tây. Nếu như có người con gái nào ở đây thấy cảnh này sợ là sẽ nhào vào đòi sinh bé khỉ cho người đàn ông này mất.
Anh cũng chả quan tâm lắm mà bước vào phòng tắm tắm rửa thêm một lần nữa. Trên người anh bị mồ hôi thấm ướt áo nên khá khó chịu. Lúc tiếng nước trong phòng tắm vang lên, người đàn ông cũng mở mắt ra.
Ánh mắt xám bạc rất thanh tĩnh không giống người bị thương xíu nào. Hắn liếc mắt nhìn xung quanh, nơi nhỏ xíu như cái lỗ mũi này cho con người ở sao.
Bên trong phòng tắm tắt tiếng nước, Vu Thần cũng tiếp tục trở lại trạng thái bất tỉnh nhân sự. Dư Huy mặc đồ ngủ bằng vải cotton mềm mại ra ngoài. Cầm chiếc khăn lau khô tóc.
Người đàn ông này chắc anh cho ở nhờ một đêm đi. Người đẹp trai như minh tinh như này chắc không phải kẻ lừa đảo bị người khác đâm cho một nhát đâu nhỉ.
Nhưng để chắc ăn, anh lấy chiếc cà vạt màu đen treo trong tủ đồ trói tay của người này lại. Sau khi xong xui liền đẩy người này qua một bên giường, giường ở đây cũng khá rộng, có thể 2 người trưởng thành chén chúc được.
Xong xui liền tắt đèn lên giường đi ngủ. Dư Huy nằm một lát liền đã chìm vào giấc mộng. Thẳng nam ngây thơ không biết rằng mình sắp gặp hoạ.
Dư Huy mở cửa xe phía sau ra nhét người đàn ông vào, cậu có 1 mét 7 hơn thôi nhưng phải vác cục tạ gần 2 mét thế này cũng là lần đầu làm. Người bị thương vẫn đẹp trai khó tả, đến cả thẳng nam như Dư Huy cũng sắp bị nhan sắc bá đạo kia chinh phục.
Anh vỗ vỗ hai bên má khiến bản thân tỉnh táo hơn. Anh sau lại có thể đi thích nam nhân được. Sau đó lên xe lái xe rời khỏi nơi này, anh cũng có ghé qua tiệm thuốc mua băng vải và thuốc sát trùng và thuốc giảm đau, thuốc hạ sốt và thuốc kháng sinh nếu cần dùng.
Làm người tốt thì làm cho đến cùng. Dư Huy trở lại xe, anh lái xe trên đường cũng không vắng người lắm nhưng chỗ thuê nhà nghỉ của anh lại khá là vắng, chắc do vị trí không được thần tài phù hộ đi.
Anh trở về nhà nghỉ của mình, xuống xe vòng ra sau kiểm tra người bị thương. Người này có mái tóc trắng thật là đẹp, mũi cao môi mỏng trông rất giống người ngoại quốc. Anh tò mò liền đưa tay sờ sờ xem cái mũi cao kia có phải là hàng thật không.
Lúc này Vu Thần phát ra tiếng rên khẽ, làm Dư Huy giật mình khi đang chuẩn bị làm chuyện xấu, anh đỏ mặt mà rụt tay lại. Một tay cầm đồ y tế, một bên chống đỡ người đàn ông nặng hơn 70 cân, che gần hết cả người Dư Huy. Nhìn từ xa trông rất giống bị người ôm vào ngực vậy.
Anh vừa khiêng vừa dìu người đàn ông này lên phòng mình. Thật may mắn vì bà chủ hình như không có ở đây, chắc là đi vệ sinh nên anh có thể thoát được một kiếp bị truy hỏi khi đem cái người này tới đây.
Sau khi mở cửa phòng, ném Vu Thần lên giường. Trên trán của Dư Huy đã đổ đầy mồ hôi. Anh bật đèn phòng lên, xoăn tay áo sơ mi nhìn xem người này bị thương như nào.
Ở bên ngoài nên không thấy rõ lắm, giờ thì nhìn rõ tận mắt mới thấy thật là xuất chúng. Đẹp như vậy chắc là minh tinh gì đó, nhưng tại sao bị thương vậy nhỉ?
Hay là bị fan cứng trung thành biến thái vì yêu đơn phương mà hận đâm cho một nhát rồi ném tại chỗ đó. Đống suy nghĩ ngang dọc cũng dừng lại, hiện tại cứu người quan trọng hơn.
Anh lại gần người đàn ông, bắt đầu cởi từng nút áo sơ mi ra, mới cởi hai nút đầu nhưng đã lộ ra lòng ngực săn trắng làn da của người này cũng khá trắng nên trông rất cực phẩm.
Cởi hết nút áo sơ mi để lộ ra vết thương ở gần dưới bên hông. Hình như chỉ là bị đâm vào trúng mạch máu nên máu mới chảy nhiều như vậy. Tuy không có kiến thức y khoa, nhưng nhìn máu đã ngừng chảy, vết thương đã kết vảy nên chắc là chỉ bị đâm nhẹ.
Anh dùng cồn sát trùng vết thương trước, khi cồn đổ lên vết thương thì người đàn ông khẽ nhíu mày trông có vẻ khá là đau. Nhưng anh ta đau thì liên quan gì tới Dư Huy đâu, bảo không thèm tới bệnh viện để một người không rành như anh làm thì ráng chịu.
Sát trùng xong thì dùng vải quấn quanh chỗ vết thương lại. Tuyến nhân ngư của người này rất đẹp, cơ bắp săn chắc, chắc nịt sờ vào trông khá khá là êm đi.
Dư Huy đưa ánh mắt ghen tị về phía người này, đẹp trai còn thân hình ngon như thế này anh cũng muốn có. Anh xử lý xong vết thương, dứt khoát cởi luôn chiếc áo sơ mi vướng víu dính máu kia ra.
Trên người Vu Thần chỉ còn lại chiếc quần tây. Nếu như có người con gái nào ở đây thấy cảnh này sợ là sẽ nhào vào đòi sinh bé khỉ cho người đàn ông này mất.
Anh cũng chả quan tâm lắm mà bước vào phòng tắm tắm rửa thêm một lần nữa. Trên người anh bị mồ hôi thấm ướt áo nên khá khó chịu. Lúc tiếng nước trong phòng tắm vang lên, người đàn ông cũng mở mắt ra.
Ánh mắt xám bạc rất thanh tĩnh không giống người bị thương xíu nào. Hắn liếc mắt nhìn xung quanh, nơi nhỏ xíu như cái lỗ mũi này cho con người ở sao.
Bên trong phòng tắm tắt tiếng nước, Vu Thần cũng tiếp tục trở lại trạng thái bất tỉnh nhân sự. Dư Huy mặc đồ ngủ bằng vải cotton mềm mại ra ngoài. Cầm chiếc khăn lau khô tóc.
Người đàn ông này chắc anh cho ở nhờ một đêm đi. Người đẹp trai như minh tinh như này chắc không phải kẻ lừa đảo bị người khác đâm cho một nhát đâu nhỉ.
Nhưng để chắc ăn, anh lấy chiếc cà vạt màu đen treo trong tủ đồ trói tay của người này lại. Sau khi xong xui liền đẩy người này qua một bên giường, giường ở đây cũng khá rộng, có thể 2 người trưởng thành chén chúc được.
Xong xui liền tắt đèn lên giường đi ngủ. Dư Huy nằm một lát liền đã chìm vào giấc mộng. Thẳng nam ngây thơ không biết rằng mình sắp gặp hoạ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương