Trọng Sinh Cải Mệnh

Chương 64: Trung tâm thương mại



Một đường xe thẳng tiến tới trung tâm thương mại rộng lớn. Xung quanh vẫn có thể thấy rõ được rất nhiều xe và xác tang thi. Anh không ngờ có người sống ở gần đây.

Dư Huy và Vu Thần chạy xe thẳng tới trước cửa lối vào trung tâm thương mại. Xuống xe, vẫn là mùi tử thi nồng nặc đang phân hủy đầy giòi bọ, Dư Huy không biết hít cái mùi này nhiều cái bệnh hay không nữa.

Mấy đứa nhóc kia cũng đậu xe ở phía sau xe của Dư Huy đậu, xuống xe lác đác đứng sau lưng Dư Huy như cái đuôi nhỏ. Anh nhìn mấy đứa nhóc một cái, hình như có một người là omega nhỉ?

Giờ cậu mới để ý, cái người tên Lạc Nhiên kia da dẻ cũng khá là trắng muốt, vẻ mặt xinh đẹp khác biệt với con trai bình thường. Tay chân cũng bắt đầu dần đẹp hơn, thon gọn.

Còn lại là beta hết nên không có ai biết người này là omega. Lúc trên xe Vu Thần có nói qua ngửi thấy một mùi hương ngọt lịm từ Lạc Nhiên nên anh có thể khẳng định rằng cậu ta là một omega quý hiếm.

"Các cậu đi theo bọn tôi không có nghĩa bọn tôi sẽ bảo vệ các cậu. Đạo lý có làm mới có ăn các cậu biết chứ?"

Dư Huy nhàn nhạt tạo ra một khoảng cách giữa bọn họ. Không có chuyện đi theo anh để được bảo vệ, được ăn đồ ăn nước uống miễn phí. Bây giờ mạt thế thứ gì cũng có giá trị của nó cả.

"Ùm thì chúng tôi có thể tự kiếm thức ăn được, đánh giết tang thi vẫn được vài con nhưng không thể giết nhiều như cái chú đứng kế bên anh đầu."

Lạc Nhiên tuy phân hóa thành omega nhưng cậu ta không quan tâm lắm đến sự thay đổi của bản thân. Lúc phát tình thì lúc đó cũng không có ai, lý trí mơ màng nên không nhớ rõ đoạn ký ức lúc này.

Cậu ta vẫn rất là mạnh mẽ khi có thể đứng lên đánh tang thi khi bạn bè khác còn đang run sợ. Cậu bạn này là omega thì thật là có ngày đập chết tên alpha đáng ghét dám bắt nạt cậu ta mất.

"Ùm, tốt. Tôi không thích chứa chấp kẻ vô dụng. Còn cái "chú" kế bên tôi mới có 27 tuổi thôi, còn chưa bước vào đầu 30 mà đã gọi chú làm người khác tổn thương đấy."

Dư Huy nghe Vu Thần bị gọi là chú thì mắc cười không thôi. Nhìn người ta phong độ trẻ trung dáng người vạn người thèm thế này mà bảo chú, chả lẽ già đến vậy sao?

"À, do nhìn anh ấy có vẻ trưởng thành quá so với tuổi. Nhìn anh mới giống hai mươi mấy, còn người kế bên anh thì giống 3 mươi mấy hơn."



"Được rồi, nói nhảm nữa lát tang thi tới gặm nhóc đấy. Chúng ta mau vào xem thử có gì sử dụng được không."

Dư Huy và Vu Thần đi đầu bước vào trong trung tâm thương mại. Trung tâm này cũng khá là lớn, có khoảng 10 tầng gì đó. Cao sừng sững có thể để lại bóng râm che khuất cả một khoảng rộng.

Bước vào bên trong đã có một màn chào hỏi thân thiện. Nhân viên phục vụ nhiệt tình chạy ra đón tiếp, muốn nhảy nhào về khách xuống sàn để cắn xé luôn. Thật là hiếu khách quá.

Dư Huy trên tay cầm cây gậy bóng chày quen thuộc phần đầu bị hư hại không ít, nhưng vẫn còn sử dụng rất tốt.

Một sút mạnh khiến tang thi mặc đồ nhân viên kia văng xa hơn 5 mét.

Tiếng ồn đã nhanh chóng thu hút tang thi xung quanh xuống. Các tầng trên cũng bị thu hút mà tang thi như điên lao thằng xuống dưới, chúng không còn biết suy nghĩ mà lao tới chỗ phát ra âm thanh nhanh nhất, và cuối cùng rơi từ trên cao xuống.

Khu trung tâm thương mại này được xây chừa trống ở phần giữa, chỉ lát kính xung quanh cao hơn 1 mét để an toàn.

Lũ tang thi kia rơi từ tầng trên xuống như mưa làm che cả ánh sáng từ tấm kính trần trong suốt phía trên cao, Dư Huy lúc này mới bắt đầu thể hiện dị năng của mình.

Xung quanh trung tâm đại sảnh mọc lên những cọc băng nhọn hoắc dài hơn 2 mét hướng thẳng lên phía trên, những ngọn băng sắc lạnh và trong suốt là cái bẫy chết người tinh vi khiến mục tiêu rơi xuống bị râm lủng toàn thần.

Cơn mưa tang thi nhanh chóng bị những ngọn băng đâm xiên như thịt xiên, từng que từng que dần được lấp đầy bằng xác tang thi. Có con chưa chết mà vẫn vùng vẫy được. Những con tang thi khác không chết thì bị Vu Thần đốt trụi.

Hai dị năng giả cấp 1 đã có thể mạnh như vậy rồi. Vậy lên cấp càng cao thì càng bá đạo gấp bội, đó là lý do có sự phân chia quyền lực trong tương lai. C

Đám nhóc Lạc Nhiên chứng kiến một màn đánh giết tang thi không tốn sức như này thì cảm thấy mừng rỡ vô cùng. Bọn họ biết rằng mình đã bám đùi đúng người, đây chẳng lẽ là nhân vật chính bá đạo trong mấy bộ tiểu thuyết giả tưởng nói đến sao? Sức mạnh nghịch thiên, bá khí ngất trời.
Chương trước Chương tiếp