Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài
Chương 24
Trần Thúy Hoa bước ra khỏi phòng bếp: “Hà Loan Loan, mày đi rửa chén đi!”
Ai biết vừa mới bước ra thì đã thấy một đám người đang đứng trong sân, sắc mặt thôn trưởng Ngô vô cùng khó coi, nhìn bà ta: “Trần Thúy Hoa! Thầy Trương của trường trung học ở trấn trên, còn có cảnh sát Mã của đồn công an cũng tới. Chúng tôi tới hỏi cô một số chuyện, lúc trước Hà Loan Loan thi trung học, rốt cuộc có nhận được giấy báo trúng tuyển không?!”
Thầy Trương, cảnh sát Mã đều nhìn bà ta chằm chằm, Trần Thúy Hoa có chút hốt hoảng, nhưng đây đã là chuyện của mấy năm trước, bà ta một mực đinh ninh: “Không thi đậu mà! Tôi cũng đâu có nhận được giấy báo trúng tuyển gì, nếu thi đậu rồi tôi còn không cho nó đi học sao?”
Lúc mọi người đang nói chuyện, Hà Thủ Phúc từ trong phòng chạy ra, nhanh chóng bày ghế cho bọn họ.
Chuyện Hà Loan Loan đi học lúc trước ông ấy cũng từng quan tâm, lúc đó ông ấy lại bị thương, Trần Thúy Hoa nói Hà Loan Loan vì lo lắng cho ông ấy nên thi không đậu, Hà Thủ Phúc còn có chút áy náy.
Thầy Trương nói thẳng: “Nhưng dựa vào thành tích thường ngày của Hà Loan Loan, con bé không thể nào thi rớt! Lúc trước có thành tích thi cấp ba, trường bọn tôi cũng nhận được thông báo, tôi tự mình nhận điện thoại, Hà Loan Loan lần đó đỗ thủ khoa! Đậu Nhất Trung trên huyện thành!”
Trần Thúy Hoa lộ vẻ kinh ngạc: “Sao có thể? Vậy tại sao bọn tôi không nhận được giấy báo trúng tuyển? Loan Loan? Có phải con lo lắng trong nhà không có tiền chu cấp nên đã che giấu không?”
Hà Loan Loan nhìn bà ta diễn, chỉ cảm thấy buồn cười.
Chờ một lúc nữa còn không biết Trần Thúy Hoa có thể diễn tới mức độ nào?
Con gái của tình nhân và danh dự của bản thân, cái nào quan trọng hơn chứ?
Cảnh sát Mã ho khan một tiếng, biểu tình nghiêm túc: “Trần Thúy Hoa! Chúng tôi đã điều tra qua, cũng đã gọi điện cho Nhất Trung ở huyện thành, hiện tại có một nữ sinh giả mạo danh nghĩa Hà Loan Loan lên huyện đọc sách ở Nhất Trung, cô ta tên Hứa Đồng! Nếu cô không biết chuyện này thì bọn tôi tiếp tục tới nhà Hứa Đồng điều tra! Chuyện này chắc chắn phải tra cho bằng được! Học tập là chuyện vô cùng vất vả, mạo danh thay thế là hành vi vô cùng xấu xa! Phải nghiêm khắc điều tra đến cùng!”
Lời này dọa Trần Thúy Hoa sợ tới mức run lên, lúc trước bà ta đã hứa sẽ cho Hứa Đồng giấy thông báo.
Nhưng bà ta không lấy tiền vì quan hệ của bà ta và Hứa Thiết Ngưu vô cùng tốt, tương lai Hà Thủ Phúc chết đi, bà ta có gả cho Hứa Thiết Ngưu thì cũng có thể kéo gần quan hệ với Hứa Đồng.
Thấy cảnh sát đã tìm tới cửa, Trần Thúy Hoa nhanh chóng lôi kéo Hà Loan Loan: “Loan Loan, con lên tiếng giúp mẹ đi! Chuyện này mẹ thật sự không biết gì! Còn Hứa Đồng gì đó, sao có thể thay thế con? Người ta đang êm đẹp lại chạy đi thay thế con làm gì? Lúc ấy cha con bị thương, tâm tình con bị ảnh hưởng không ít nên phát huy không tốt, sao có thể trách người khác chứ? Còn có Linh Linh làm chứng! Có phải lúc ấy Loan Loan không phát huy tốt không?”
Hà Linh Linh hơi há mồm, theo bản năng nói: “Sao cô ta có thể thi đậu...”
Thầy Trương lanh mắt nhận ra cô ta: “Hà Linh Linh? Tôi nhớ rõ trò!”
Trần Thúy Hoa cảm kích cười: “Thầy Trương, thầy cũng thấy rồi đó, Linh Linh nhà tôi mới thật sự là học sinh ngoan! Hà Loan Loan tính tình cổ quái, ngẫu nhiên giành được thành tích thì cũng là may mắn! Nó thi không đậu chính là không đậu! Sao có thể tìm người thế thân chứ? Con gái của tôi tôi hiểu nhất, nó cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì! Cả ngày nghĩ cách vu hãm người khác! Các thầy đừng bị nó lừa, đường xa tới đây đã chậm trễ không ít thời gian, mọi người ngồi xuống uống miếng nước...”
Lúc này cũng đã có một vài thôn dân vây bên ngoài sân xem náo nhiệt.
Thầy Trương và Hà Loan Loan liếc mắt nhìn nhau, thấy gương mặt xinh đẹp của Hà Loan Loan vô cùng bình tĩnh, chỉ là hơi mím môi thì không khỏi đau lòng!
Ông ấy biết bây giờ cũng có một vài nhà trọng nam khinh nữ, nhưng Hà Loan Loan và Hà Linh Linh đều là con gái, tại sao mẹ Hà lại chán ghét Hà Loan Loan như vậy?
Ai biết vừa mới bước ra thì đã thấy một đám người đang đứng trong sân, sắc mặt thôn trưởng Ngô vô cùng khó coi, nhìn bà ta: “Trần Thúy Hoa! Thầy Trương của trường trung học ở trấn trên, còn có cảnh sát Mã của đồn công an cũng tới. Chúng tôi tới hỏi cô một số chuyện, lúc trước Hà Loan Loan thi trung học, rốt cuộc có nhận được giấy báo trúng tuyển không?!”
Thầy Trương, cảnh sát Mã đều nhìn bà ta chằm chằm, Trần Thúy Hoa có chút hốt hoảng, nhưng đây đã là chuyện của mấy năm trước, bà ta một mực đinh ninh: “Không thi đậu mà! Tôi cũng đâu có nhận được giấy báo trúng tuyển gì, nếu thi đậu rồi tôi còn không cho nó đi học sao?”
Lúc mọi người đang nói chuyện, Hà Thủ Phúc từ trong phòng chạy ra, nhanh chóng bày ghế cho bọn họ.
Chuyện Hà Loan Loan đi học lúc trước ông ấy cũng từng quan tâm, lúc đó ông ấy lại bị thương, Trần Thúy Hoa nói Hà Loan Loan vì lo lắng cho ông ấy nên thi không đậu, Hà Thủ Phúc còn có chút áy náy.
Thầy Trương nói thẳng: “Nhưng dựa vào thành tích thường ngày của Hà Loan Loan, con bé không thể nào thi rớt! Lúc trước có thành tích thi cấp ba, trường bọn tôi cũng nhận được thông báo, tôi tự mình nhận điện thoại, Hà Loan Loan lần đó đỗ thủ khoa! Đậu Nhất Trung trên huyện thành!”
Trần Thúy Hoa lộ vẻ kinh ngạc: “Sao có thể? Vậy tại sao bọn tôi không nhận được giấy báo trúng tuyển? Loan Loan? Có phải con lo lắng trong nhà không có tiền chu cấp nên đã che giấu không?”
Hà Loan Loan nhìn bà ta diễn, chỉ cảm thấy buồn cười.
Chờ một lúc nữa còn không biết Trần Thúy Hoa có thể diễn tới mức độ nào?
Con gái của tình nhân và danh dự của bản thân, cái nào quan trọng hơn chứ?
Cảnh sát Mã ho khan một tiếng, biểu tình nghiêm túc: “Trần Thúy Hoa! Chúng tôi đã điều tra qua, cũng đã gọi điện cho Nhất Trung ở huyện thành, hiện tại có một nữ sinh giả mạo danh nghĩa Hà Loan Loan lên huyện đọc sách ở Nhất Trung, cô ta tên Hứa Đồng! Nếu cô không biết chuyện này thì bọn tôi tiếp tục tới nhà Hứa Đồng điều tra! Chuyện này chắc chắn phải tra cho bằng được! Học tập là chuyện vô cùng vất vả, mạo danh thay thế là hành vi vô cùng xấu xa! Phải nghiêm khắc điều tra đến cùng!”
Lời này dọa Trần Thúy Hoa sợ tới mức run lên, lúc trước bà ta đã hứa sẽ cho Hứa Đồng giấy thông báo.
Nhưng bà ta không lấy tiền vì quan hệ của bà ta và Hứa Thiết Ngưu vô cùng tốt, tương lai Hà Thủ Phúc chết đi, bà ta có gả cho Hứa Thiết Ngưu thì cũng có thể kéo gần quan hệ với Hứa Đồng.
Thấy cảnh sát đã tìm tới cửa, Trần Thúy Hoa nhanh chóng lôi kéo Hà Loan Loan: “Loan Loan, con lên tiếng giúp mẹ đi! Chuyện này mẹ thật sự không biết gì! Còn Hứa Đồng gì đó, sao có thể thay thế con? Người ta đang êm đẹp lại chạy đi thay thế con làm gì? Lúc ấy cha con bị thương, tâm tình con bị ảnh hưởng không ít nên phát huy không tốt, sao có thể trách người khác chứ? Còn có Linh Linh làm chứng! Có phải lúc ấy Loan Loan không phát huy tốt không?”
Hà Linh Linh hơi há mồm, theo bản năng nói: “Sao cô ta có thể thi đậu...”
Thầy Trương lanh mắt nhận ra cô ta: “Hà Linh Linh? Tôi nhớ rõ trò!”
Trần Thúy Hoa cảm kích cười: “Thầy Trương, thầy cũng thấy rồi đó, Linh Linh nhà tôi mới thật sự là học sinh ngoan! Hà Loan Loan tính tình cổ quái, ngẫu nhiên giành được thành tích thì cũng là may mắn! Nó thi không đậu chính là không đậu! Sao có thể tìm người thế thân chứ? Con gái của tôi tôi hiểu nhất, nó cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì! Cả ngày nghĩ cách vu hãm người khác! Các thầy đừng bị nó lừa, đường xa tới đây đã chậm trễ không ít thời gian, mọi người ngồi xuống uống miếng nước...”
Lúc này cũng đã có một vài thôn dân vây bên ngoài sân xem náo nhiệt.
Thầy Trương và Hà Loan Loan liếc mắt nhìn nhau, thấy gương mặt xinh đẹp của Hà Loan Loan vô cùng bình tĩnh, chỉ là hơi mím môi thì không khỏi đau lòng!
Ông ấy biết bây giờ cũng có một vài nhà trọng nam khinh nữ, nhưng Hà Loan Loan và Hà Linh Linh đều là con gái, tại sao mẹ Hà lại chán ghét Hà Loan Loan như vậy?
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương