Trùng Sinh Kiều Thiên Ninh
Chương 58: Hoa gia gà chó không yên
Lúc này Lục thân vương mới bớt lo lắng, ông thở dài nói:
“Mẫu thân con cũng ương bướng quá cơ, ta đã dặn ở lại phủ để chờ tin tức mà không nghe cứ đòi đến đây cho bằng được “.
Nói rồi ông nhẹ nhàng bế bà lên xe ngựa, nâng niu như trân bảo.
Thiên Ninh và Minh Viễn quay lại nhìn nhau thầm mỉm cười, nhìn phụ thân trách mẫu thân thế thôu nhưng hai người biết ông đã lo lắng và sợ hãi thế nào.
Minh Viễn quay lại ra hiệu cho binh lính cùng trở về thành, chàng quay lại nhìn nơi mà mình rơi xuống kia thầm cười nói:
“Chờ xem ngươi sẽ không chết một cách dễ dàng đâu “.
Khi biết tên Lục vương gia và Lục Vương phi không có việc gì, dân chúng hai bên đường cuồng nhiệt đứng ra vui mừng và tiếp đón, có thể thấy được sự tín nhiệm và yêu thương của dân chúng giành cho Lục Vương phủ.
Về đến phủ Thiên Ninh nhanh chóng kê đơn sắc thuốc cho mẫu thân, mặc dù đã trấn an phụ thân là mẫu thân do mệt quá nên ngủ thôi nhưng phụ thân vẫn lo lắng một bước không rời.
Nàng không yên tâm nên đích tay bốc thuốc cho mẫu thân, những gì mà bà bà đối xử với nàng thời gian này nàng đều thấy được, sự thương yêu phát ra từ tấm lòng nàng đều cảm nhận rõ.
Lúc nãy khi nàng bắt mạch lại cho mẫu thân nàng mới thấy thân thể của người có phần cung hàn, bảo sao sau khi sinh phu quân của nàng lại không thể sinh tiếp được nữa.
Chứng cung hàn nói nặng thì nặng, nói nhẹ cũng là nhẹ nhưng nếu để lâu sẽ không tốt cho cơ thể, nhìn thấy phụ thân lo lắng như thế nàng không dám nói ra.
Thời gian này nàng sẽ kê cho mẫu thân một đơn thuốc, nếu uống đều đặn trong ba tháng chứng cung hàn sẽ cải thiện rõ rệt hơn.
Gần mười ngày Minh Viễn và thiên Ninh không rời phủ, hai người ở lại nói là dưỡng sức khỏe nhưng thực chất là để bồi đắp tình cảm.
Hoàng thượng sau khi biết tin hai người họ trở về thì ban tặng rất nhiều thuốc bổ, còn Lục Vương Hy tgif đích thân tự mình đến.
Tuy nhiên Minh Viễn nói sức khỏe còn yếu nên không trực tiếp ra gặp chỉ để quản gia ra tiếp đón khiến cho thái tử mất mặt đùng đùng tức giận ra về.
Cũng trong mấy ngày đấy hôn lễ của tam công chúa và Đại công tử Hoa Vinh Hạo được diễn ra vô cùng long trọng khiến cho các quý nữ đều hâm mộ không thôi.
Nhưng không hiểu sau hôm thành hôn kiểu gì chỉ biết ba ngày sau đó Đại công tử Hoa Vinh Hạo trực tiếp đón Uyển Dung Dung là nữ nhi của hầu phủ về làm thiếp.
Điều này khiến cho phủ của Hoa thừa tướng gà chó không yến, tam công chúa từ nhỏ được nuông chiều muốn gì làm nấy đã bao giờ chịu phải uất ức như ngày hôm nay chứ.
Nàng ta hống hách thành tính không chịu đựng được phu quân của mình có thiếp thất, nàng ta nghĩ rằng địa vị của mình tôn quý có mẫu thân là hoàng hậu, huynh trưởng là thái tử nên không xem trượng phu và phủ tể tướng ra gì.
Ngày Uyển Dung Dung vào phủ, nàng ta đã trực tiếp hạ lệnh đập bỏ sính lễ cùng tân phòng và sai người đánh Uyển Dung Dung.
Tuy nhiên Uyển Dung Dung cũng đâu phải là đèn đã cạn dầu liền lên tiếng mắng chửi tam công chúa là phế nhân, chân không đi được thuận lợi lại ích kỷ chiếm phu quân của riêng mình, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường nàng ta có quyền gì lên tiếng.
Tam công chúa bị chọc trúng chỗ đau liền lồng lộn lao vào trực tiếp đánh Uyển Dung Dung.
Uyển Dung Dung cũng là thiên kim thế gia đã bao giờ chịu nhục nhã như thế này, nàng ta cũng lao vào đánh trả.
Cuối cùng sự việc được đích thân tể tưởng Hoa Gia Tử đứng lên giải quyết mới tạm lắng xuống.
Tuy nhiên chuyện xấu trong nhà được đồn tràn lan ra ngoài khiến cho phủ tể tướng không biết giấu mặt vào đâu.
Chuyện Tam công chúa là phế nhân cũng bị mọi người đào bới và nhân cách hóa lên.
Lúc này trong phòng Hoa Vinh Hạo tức giận nói:
“Lục Vương Hy cùng hoàng cung muốn lừa con, đưa một ả phế nhân đến để thành hôn với con, nỗi nhục này nhi tử không thể nuốt xuống được, bây giờ mọi chuyện đã đồn đại khắp kinh thành phun thân bải con phải giấu mặt đi đâu “.
Hoa Gia Tử cũng vô cùng tức giận, ông ta không nghĩ tam công chúa lại không thể đi đứng được bình thường, cả đời ông có mỗi một nhi tử này mà bây giờ…
Ông ta lặng im suy nghĩ một lát rồi nói:
“Ta sẽ đòi lại công đạo cho con, cho Hoa gia, lần này ta sẽ tiến cung xin thánh chỉ ban hôn cho muội muội của con làm Thái tử phi, không thể để bị thiệt thòi như thế được “.
Hoa Phù Dung có mặt ở đó thì vô cùng vui mừng nói:
“Phụ thân người nói thật chứ?”.
Hoa Gia Tử gật đầu trả lời:
“Đã bao giờ phụ thân lừa con chưa, hãy yên tâm chuẩn bị để làm thái tử phi đi “.
Hoa Phù Dung hớn hở ra mặt còn Hoa Vinh Hạo thì đăm chiêu nói:
“Phụ thân con e là hoàng thượng sẽ không đồng ý, bây giờ thái tử và hoàng thượng như nước với lửa không biết ngôi vị thái tử có còn giữ được hay không?”.
“Mẫu thân con cũng ương bướng quá cơ, ta đã dặn ở lại phủ để chờ tin tức mà không nghe cứ đòi đến đây cho bằng được “.
Nói rồi ông nhẹ nhàng bế bà lên xe ngựa, nâng niu như trân bảo.
Thiên Ninh và Minh Viễn quay lại nhìn nhau thầm mỉm cười, nhìn phụ thân trách mẫu thân thế thôu nhưng hai người biết ông đã lo lắng và sợ hãi thế nào.
Minh Viễn quay lại ra hiệu cho binh lính cùng trở về thành, chàng quay lại nhìn nơi mà mình rơi xuống kia thầm cười nói:
“Chờ xem ngươi sẽ không chết một cách dễ dàng đâu “.
Khi biết tên Lục vương gia và Lục Vương phi không có việc gì, dân chúng hai bên đường cuồng nhiệt đứng ra vui mừng và tiếp đón, có thể thấy được sự tín nhiệm và yêu thương của dân chúng giành cho Lục Vương phủ.
Về đến phủ Thiên Ninh nhanh chóng kê đơn sắc thuốc cho mẫu thân, mặc dù đã trấn an phụ thân là mẫu thân do mệt quá nên ngủ thôi nhưng phụ thân vẫn lo lắng một bước không rời.
Nàng không yên tâm nên đích tay bốc thuốc cho mẫu thân, những gì mà bà bà đối xử với nàng thời gian này nàng đều thấy được, sự thương yêu phát ra từ tấm lòng nàng đều cảm nhận rõ.
Lúc nãy khi nàng bắt mạch lại cho mẫu thân nàng mới thấy thân thể của người có phần cung hàn, bảo sao sau khi sinh phu quân của nàng lại không thể sinh tiếp được nữa.
Chứng cung hàn nói nặng thì nặng, nói nhẹ cũng là nhẹ nhưng nếu để lâu sẽ không tốt cho cơ thể, nhìn thấy phụ thân lo lắng như thế nàng không dám nói ra.
Thời gian này nàng sẽ kê cho mẫu thân một đơn thuốc, nếu uống đều đặn trong ba tháng chứng cung hàn sẽ cải thiện rõ rệt hơn.
Gần mười ngày Minh Viễn và thiên Ninh không rời phủ, hai người ở lại nói là dưỡng sức khỏe nhưng thực chất là để bồi đắp tình cảm.
Hoàng thượng sau khi biết tin hai người họ trở về thì ban tặng rất nhiều thuốc bổ, còn Lục Vương Hy tgif đích thân tự mình đến.
Tuy nhiên Minh Viễn nói sức khỏe còn yếu nên không trực tiếp ra gặp chỉ để quản gia ra tiếp đón khiến cho thái tử mất mặt đùng đùng tức giận ra về.
Cũng trong mấy ngày đấy hôn lễ của tam công chúa và Đại công tử Hoa Vinh Hạo được diễn ra vô cùng long trọng khiến cho các quý nữ đều hâm mộ không thôi.
Nhưng không hiểu sau hôm thành hôn kiểu gì chỉ biết ba ngày sau đó Đại công tử Hoa Vinh Hạo trực tiếp đón Uyển Dung Dung là nữ nhi của hầu phủ về làm thiếp.
Điều này khiến cho phủ của Hoa thừa tướng gà chó không yến, tam công chúa từ nhỏ được nuông chiều muốn gì làm nấy đã bao giờ chịu phải uất ức như ngày hôm nay chứ.
Nàng ta hống hách thành tính không chịu đựng được phu quân của mình có thiếp thất, nàng ta nghĩ rằng địa vị của mình tôn quý có mẫu thân là hoàng hậu, huynh trưởng là thái tử nên không xem trượng phu và phủ tể tướng ra gì.
Ngày Uyển Dung Dung vào phủ, nàng ta đã trực tiếp hạ lệnh đập bỏ sính lễ cùng tân phòng và sai người đánh Uyển Dung Dung.
Tuy nhiên Uyển Dung Dung cũng đâu phải là đèn đã cạn dầu liền lên tiếng mắng chửi tam công chúa là phế nhân, chân không đi được thuận lợi lại ích kỷ chiếm phu quân của riêng mình, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường nàng ta có quyền gì lên tiếng.
Tam công chúa bị chọc trúng chỗ đau liền lồng lộn lao vào trực tiếp đánh Uyển Dung Dung.
Uyển Dung Dung cũng là thiên kim thế gia đã bao giờ chịu nhục nhã như thế này, nàng ta cũng lao vào đánh trả.
Cuối cùng sự việc được đích thân tể tưởng Hoa Gia Tử đứng lên giải quyết mới tạm lắng xuống.
Tuy nhiên chuyện xấu trong nhà được đồn tràn lan ra ngoài khiến cho phủ tể tướng không biết giấu mặt vào đâu.
Chuyện Tam công chúa là phế nhân cũng bị mọi người đào bới và nhân cách hóa lên.
Lúc này trong phòng Hoa Vinh Hạo tức giận nói:
“Lục Vương Hy cùng hoàng cung muốn lừa con, đưa một ả phế nhân đến để thành hôn với con, nỗi nhục này nhi tử không thể nuốt xuống được, bây giờ mọi chuyện đã đồn đại khắp kinh thành phun thân bải con phải giấu mặt đi đâu “.
Hoa Gia Tử cũng vô cùng tức giận, ông ta không nghĩ tam công chúa lại không thể đi đứng được bình thường, cả đời ông có mỗi một nhi tử này mà bây giờ…
Ông ta lặng im suy nghĩ một lát rồi nói:
“Ta sẽ đòi lại công đạo cho con, cho Hoa gia, lần này ta sẽ tiến cung xin thánh chỉ ban hôn cho muội muội của con làm Thái tử phi, không thể để bị thiệt thòi như thế được “.
Hoa Phù Dung có mặt ở đó thì vô cùng vui mừng nói:
“Phụ thân người nói thật chứ?”.
Hoa Gia Tử gật đầu trả lời:
“Đã bao giờ phụ thân lừa con chưa, hãy yên tâm chuẩn bị để làm thái tử phi đi “.
Hoa Phù Dung hớn hở ra mặt còn Hoa Vinh Hạo thì đăm chiêu nói:
“Phụ thân con e là hoàng thượng sẽ không đồng ý, bây giờ thái tử và hoàng thượng như nước với lửa không biết ngôi vị thái tử có còn giữ được hay không?”.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương