Trùng Sinh Kiều Thiên Ninh
Chương 84: Giải độc
Thiên Ninh thấy thế mới yên tâm, nàng ngồi xuống và bắt đầu châm cứu, loại độc đầu tiên là do nàng hạ nên dễ dàng giải được, còn loại thứ hai thì có phần khó khăn hơn.
Loại này bắt nguồn từ Tây Vực, tuy nàng nói có thể giải được nhưng nàng cũng chỉ chắc chắn đến tám phần.
Dù sao nàng cũng chỉ đọc qua y thư của sư phụ viết lại chứ chưa trực tiếp giải lần nào nên có phần hơi hoang mang.
Lúc này Lục Thân Vương đã cho mọi người ra bên ngoài ngồi đợi để không làm phiền đến nàng giải độc.
Vừa hay lúc này Đại hoàng tử cũng đến, Y vội vàng đến hỏi:
“Lục bá phụ bệnh tình của phụ hoàng thế nào rồi đã đỡ hơn chưa ạ!”.
Lục Minh Triết lắc đầu nói:
"Minh Viễn cùng thê tử của nó đang giải độc ở bên trong nên chúng ta đứng chờ ở đây thôi ".
Đại hoàng tử thấy vậy liền hiểu ý và đứng sang một bên để chờ, dáng người Y cao cao, có khí chất vô cùng cao không còn dáng vẻ yếu đuối và bệnh tật như trước kia nữa, khiến cho người ta hình dung về tiên hoàng hậu.
Thời gian gần đây Lục Thân Vương mỗi khi lên triều đều để Đại hoàng tử tự mình xử lý triều chính với lý do vô cùng thuyết phục đó là Y là trưởng tử lại mang trong mình dòng máu của tiên hoàng hậu nên xử lý mọi việc là hợp lý nhất.
Lúc đầu các bá quan văn võ còn không coi trọng Y nhưng ai ngờ đâu chỉ mấy ngày lâm triều mọi người đã nhìn đại hoàng tử bằng con mắt khác.
Y xử lý mọi việc vô cùng ổn thỏa khiến cho ai ai cũng phải nể phục, nhưng ngược lại cũng là cáu gai trong mắt các hoàng tử khác.
Từ sau khi thái tử bị phế các hoàng tử đều nhăm nhăm ngóng vào ngôi vị thái tử bỏ trống kia, ai cũng đều có mưu mô riêng.
Tuy nhiên Lục Thân Vương lại công khai ủng hộ đại hoàng tử điều này khiến cho bọn họ vô cùng căm tức nhưng lại không làm được gì.
Lúc này đây Thiên Ninh đang cố gắng hết sức để giải độc cho hoàng thượng, thật sự độc này khó hơn so với sự tưởng tượng của nàng.
Mỗi kim đâm xuống vô cùng gian nan vì chỉ cần sai một kim là hoàng thượng có thể mất mạng, lúc đó Vương phủ sẽ rơi vào tình huống khá nguy hiểm.
Minh Viễn đứng bên cạnh nhìn thấy dáng vẻ của nàng thì vô cùng đau lòng, tuy nhiên chàng lại không dám làm phiền đến nàng.
Thiên Ninh làm việc vô cùng chăm chú đến nỗi chàng lau mồ hôi cho mình cũng không có thời gian trả lời chỉ mỉm cười với chàng rồi lại tiếp tục công việc của mình.
Cuối cùng sau một thời gian dài Thiên Ninh mới thầm thở phào, chỉ thấy mười đầu ngón tay của hoàng thượng có rất nhiều máu đen chảy ra, sắc mặt đã đỡ nhợt nhạt hơn rất nhiều.
Nàng quay ra nhìn Minh Viễn rồi nói:
"Chàng ra nói với phụ thân và mọi người cho bọn họ yên tâm, hoàng thượng đã giải được bảy phần độc, bây giờ chỉ cần uống thuốc điều độ đúng giờ là độc tính sẽ hoàn toàn giải được hết ".
Rồi như nhớ ra nàng lại nói tiếp:
"Có lẽ tối nay thiếp phải trông coi ở đây, dù gì độc tố mới được giải nên không thể chủ quan được, chàng ở lại cùng với thiếp ".
Minh Viễn gật đầu nói:
"Ta biết rồi nàng tranh thủ nghỉ ngơi một chút, ta ra báo lại với mọi người rồi ta sẽ quay lại với nàng ".
Thiên Ninh cũng đã thấm mệt, trải qua quãng đường dài hồi kinh lại phải vào cung luôn, rồi lại chữa bệnh hiện giờ nàng đã gần kiệt sức rồi.
Minh Viễn liền đi ra bên ngoài, lúc này mọi người thấy chàng đi ra, Lục thân vương vội vàng đứng dậy hỏi:
“Tình hình hoàng thượng thế nào rồi, có khả quan không?”.
Minh Viễn nhẹ nhàng nói:
“Phụ thân yên tâm độc của hoàng thượng đã được giải bây giờ chỉ cần chờ hồi phục thôi, mọi người có thể yên tâm trở về rồi”.
Mọi người nghe xong ai nấy đều thở phào, bây giờ hoàng thượng chưa truyền ngôi cho ai, nếu hoàng thượng cứ như thế mà băng hà thì Bắc Yến quốc sẽ có bạo loạn, tranh giành ngôi vị.
Đại hoàng tử thấy vậy liền đứng lên nói:
"Nếu vậy tối nay ta sẽ ở đây hầu bệnh cho phụ hoàng được chứ ".
Minh Viễn lắc đầu nói:
"Để mai đi bây giờ huynh ở lại cũng không giải quyết được gì, vương phi của đệ nói hoàng thượng vẫn chưa qua nguy hiểm, phải trải qua tối nay đã, nên tối nay phu thê đệ sẽ hầu bệnh ở đây ".
Đại hoàng tử thấy vậy cũng không miễn cưỡng liền nói:
"Vậy làm phiền đến đệ muội rồi, sáng ngày mai ta sẽ vào cung sớm để thay chi hai người ".
Lục Thân Vương thấy mọi việc đã qua liền cùng mọi người trở về.
Ngay lúc này bên ngoài cung tin tức hoàng thượng giải được độc đã truyền ra ngoài, một nam nhân vio cùng giận giữ hắn ném tất cả đồ đạc vào người truyền tin và nói:
"Vô dụng, người đàn bà vô dụng ta đã mất bao công sức vậy mà chuyện nhỏ đó cũng giải quyết không xong, nếu như nghe ta hạ một liều lớn thì không phải tên cẩu hoàng đế kia đã quy tiên rồi sao, thật sự là vô tích sự mà ".
Loại này bắt nguồn từ Tây Vực, tuy nàng nói có thể giải được nhưng nàng cũng chỉ chắc chắn đến tám phần.
Dù sao nàng cũng chỉ đọc qua y thư của sư phụ viết lại chứ chưa trực tiếp giải lần nào nên có phần hơi hoang mang.
Lúc này Lục Thân Vương đã cho mọi người ra bên ngoài ngồi đợi để không làm phiền đến nàng giải độc.
Vừa hay lúc này Đại hoàng tử cũng đến, Y vội vàng đến hỏi:
“Lục bá phụ bệnh tình của phụ hoàng thế nào rồi đã đỡ hơn chưa ạ!”.
Lục Minh Triết lắc đầu nói:
"Minh Viễn cùng thê tử của nó đang giải độc ở bên trong nên chúng ta đứng chờ ở đây thôi ".
Đại hoàng tử thấy vậy liền hiểu ý và đứng sang một bên để chờ, dáng người Y cao cao, có khí chất vô cùng cao không còn dáng vẻ yếu đuối và bệnh tật như trước kia nữa, khiến cho người ta hình dung về tiên hoàng hậu.
Thời gian gần đây Lục Thân Vương mỗi khi lên triều đều để Đại hoàng tử tự mình xử lý triều chính với lý do vô cùng thuyết phục đó là Y là trưởng tử lại mang trong mình dòng máu của tiên hoàng hậu nên xử lý mọi việc là hợp lý nhất.
Lúc đầu các bá quan văn võ còn không coi trọng Y nhưng ai ngờ đâu chỉ mấy ngày lâm triều mọi người đã nhìn đại hoàng tử bằng con mắt khác.
Y xử lý mọi việc vô cùng ổn thỏa khiến cho ai ai cũng phải nể phục, nhưng ngược lại cũng là cáu gai trong mắt các hoàng tử khác.
Từ sau khi thái tử bị phế các hoàng tử đều nhăm nhăm ngóng vào ngôi vị thái tử bỏ trống kia, ai cũng đều có mưu mô riêng.
Tuy nhiên Lục Thân Vương lại công khai ủng hộ đại hoàng tử điều này khiến cho bọn họ vô cùng căm tức nhưng lại không làm được gì.
Lúc này đây Thiên Ninh đang cố gắng hết sức để giải độc cho hoàng thượng, thật sự độc này khó hơn so với sự tưởng tượng của nàng.
Mỗi kim đâm xuống vô cùng gian nan vì chỉ cần sai một kim là hoàng thượng có thể mất mạng, lúc đó Vương phủ sẽ rơi vào tình huống khá nguy hiểm.
Minh Viễn đứng bên cạnh nhìn thấy dáng vẻ của nàng thì vô cùng đau lòng, tuy nhiên chàng lại không dám làm phiền đến nàng.
Thiên Ninh làm việc vô cùng chăm chú đến nỗi chàng lau mồ hôi cho mình cũng không có thời gian trả lời chỉ mỉm cười với chàng rồi lại tiếp tục công việc của mình.
Cuối cùng sau một thời gian dài Thiên Ninh mới thầm thở phào, chỉ thấy mười đầu ngón tay của hoàng thượng có rất nhiều máu đen chảy ra, sắc mặt đã đỡ nhợt nhạt hơn rất nhiều.
Nàng quay ra nhìn Minh Viễn rồi nói:
"Chàng ra nói với phụ thân và mọi người cho bọn họ yên tâm, hoàng thượng đã giải được bảy phần độc, bây giờ chỉ cần uống thuốc điều độ đúng giờ là độc tính sẽ hoàn toàn giải được hết ".
Rồi như nhớ ra nàng lại nói tiếp:
"Có lẽ tối nay thiếp phải trông coi ở đây, dù gì độc tố mới được giải nên không thể chủ quan được, chàng ở lại cùng với thiếp ".
Minh Viễn gật đầu nói:
"Ta biết rồi nàng tranh thủ nghỉ ngơi một chút, ta ra báo lại với mọi người rồi ta sẽ quay lại với nàng ".
Thiên Ninh cũng đã thấm mệt, trải qua quãng đường dài hồi kinh lại phải vào cung luôn, rồi lại chữa bệnh hiện giờ nàng đã gần kiệt sức rồi.
Minh Viễn liền đi ra bên ngoài, lúc này mọi người thấy chàng đi ra, Lục thân vương vội vàng đứng dậy hỏi:
“Tình hình hoàng thượng thế nào rồi, có khả quan không?”.
Minh Viễn nhẹ nhàng nói:
“Phụ thân yên tâm độc của hoàng thượng đã được giải bây giờ chỉ cần chờ hồi phục thôi, mọi người có thể yên tâm trở về rồi”.
Mọi người nghe xong ai nấy đều thở phào, bây giờ hoàng thượng chưa truyền ngôi cho ai, nếu hoàng thượng cứ như thế mà băng hà thì Bắc Yến quốc sẽ có bạo loạn, tranh giành ngôi vị.
Đại hoàng tử thấy vậy liền đứng lên nói:
"Nếu vậy tối nay ta sẽ ở đây hầu bệnh cho phụ hoàng được chứ ".
Minh Viễn lắc đầu nói:
"Để mai đi bây giờ huynh ở lại cũng không giải quyết được gì, vương phi của đệ nói hoàng thượng vẫn chưa qua nguy hiểm, phải trải qua tối nay đã, nên tối nay phu thê đệ sẽ hầu bệnh ở đây ".
Đại hoàng tử thấy vậy cũng không miễn cưỡng liền nói:
"Vậy làm phiền đến đệ muội rồi, sáng ngày mai ta sẽ vào cung sớm để thay chi hai người ".
Lục Thân Vương thấy mọi việc đã qua liền cùng mọi người trở về.
Ngay lúc này bên ngoài cung tin tức hoàng thượng giải được độc đã truyền ra ngoài, một nam nhân vio cùng giận giữ hắn ném tất cả đồ đạc vào người truyền tin và nói:
"Vô dụng, người đàn bà vô dụng ta đã mất bao công sức vậy mà chuyện nhỏ đó cũng giải quyết không xong, nếu như nghe ta hạ một liều lớn thì không phải tên cẩu hoàng đế kia đã quy tiên rồi sao, thật sự là vô tích sự mà ".
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương