Trưởng Công Chúa - Soc 2k
Chương 11: Tỷ đệ bất hòa
Lúc đầu Như Họa không muốn nói sớm mọi chuyện cho đệ đệ nhưng nàng không muốn đệ ấy u u minh minh không biết chuyện gì, với lại sức của nàng hiện tại không đủ để chống lại Lan phi và hắn ta.
Nàng muốn nói cho phụ hoàng và mẫu hậu biết nhưng không biết nói từ đâu, dù sao chuyện này vô cùng hoang đường, chứng cứ không có nên rất khó có thể thuyết phục, mà tên Hạo Quân kia vô cùng gian xảo tinh ranh, mẫu hậu nuôi hắn ta từ nhỏ nên nếu có biết sự thật thì cũng sẽ rất nguy hiểm.
Nàng đã mất đi người thân một lần rồi nên nàng vô cùng sợ hãi điều đó.
Chính vì thế nàng phải tính kế dần dần để cho bọn chúng từng bước phạm tội, có như thế phụ hoàng và mẫu hậu mới có thể biết được bộ mặt của chúng.
Nàng bỗng nhớ đến chuyện chiều nay tại chùa Thanh Hoa, tên công tử kia hắn nói hắn là nhi tử của Tô Lương quan khâm giám, cô cô hắn là Tô Hợp Dung phi tần của phụ hoàng.
Sự việc ngày hôm qua nàng có thể lấy đó để uy hiếp bà ta, Quý tần là một người rất thông minh và khôn khéo thế nên phụ hoàng khá sủng hạnh bà ta, có thêm một người nữa trợ giúp thì kế hoạch sẽ thành công hơn.
Tuy nhiên chỉ riêng chuyện hôm qua chưa đủ để uy hiếp bà ấy, nàng cần tìm nhiều chứng cứ bất lợi của Tô gia có như thế khả năng thành công cao được.
Như Họa từ sau khi trùng sinh nàng khó có được một giấc ngủ ngon, cứ nằm xuống là nàng lại nhớ đến thảm kịch đời trước nên bây giờ trước khi đi ngủ A Vũ đều phải đốt hương an thần cho nàng.
Đổi đi đổi lại rất nhiều loại mà Như Họa vẫn chưa tìm được loại nào có công hiệu tốt cả, đêm nào nàng cũng bị ác mộng làm cho giật mình tỉnh giấc, nàng rất sợ phải ở một mình cho nên A Vũ luôn luôn ở trong phòng cùng nàng.
Sáng hôm sau không biết là nghe được thông tin gì mà Kim Hạo Quân hùng hục chạy đến Diên Hy cung của nàng chất vấn.
Lúc này Như Họa vừa mới ngủ dậy, nàng đang ngồi dùng điểm tâm, hắn ta chạy vào mặt đỏ gay gắt lớn giọng nói:
"Tại sao tỷ tỷ lại thất hứa, đã nói tuyệt đối không thân cận với tên kia vậy tại sao hôm qua tỷ còn mời hắn đến cung dùng bữa".
Như Họa ngẩng mặt lên nhìn thái tử vẻ trào phúng:
"Có vẻ quy tắc mà sư phụ dạy đệ,.đệ đã quên hết rồi, có cần để tỷ nhắc nhở đệ hay không, không có quy củ gì cả, trở về học thêm đi ".
Nàng không thèm nhìn hắn và chầm chậm dùng bữa, những tưởng hắn sẽ rời đi ai ngờ hắn ngang nhiên đá đổ cái ghế rồi nói:
"Tỷ như thế mà có thể làm tỷ tỷ được hả, tên đó đã cho tỷ bùa mê thuốc lú gì mà tỷ coi trọng hắn hơn cả đệ đệ ruột thịt này ".
Lúc này thì Như Họa không thể ngồi im được nữa nàng lạnh lùng nói:
"Tính cách cư xử lỗ mãng này ra thì đệ có còn ưu điểm gì hay không, tỷ là tỷ có chứng kiến của riêng mình, tỷ muốn gặp gỡ ai thì gặp đệ có quyền gì ngăn cản, mà đệ ấy cũng là đệ đệ của tỷ vì sao tỷ lại không được nói chuyện, đệ có thấy mình quá vô lý hay không?".
Kim Hạo Quân bị nàng nói đến á khẩu, hắn không nói lại được gì, tức giận bỏ đi giống như khi vừa đến vậy.
Trong lòng hắn vô cùng hoang mang, Kim Hạo Nhiên giống như một cái gai trong lòng hắn vậy, khi nào cái gai chưa được nhổ đi thì hắn cảm thấy vô cùng đau.
Một ý nghĩ hiện lên khiến cho hắn rùng mình, có khi nào tỷ tỷ đã biết chuyện gì rồi không, nhưng rất nhanh hắn lại gạt đi, Lan Phi đã nói rồi chuyện tráo đổi này vô cùng bí mật ngoài nhũ mẫu bế hai đứa bé thì không ai biết nữa.
Có lẽ chuyện lần trước của Lan Uyển Dung mình đứng về phía Lan gia cho nên tỷ tỷ giận dỗi hay chăng, lúc này hắn mới từ từ bình tâm lại.
Nếu không phải phụ hoàng cùng mẫu hậu thương yêu và thiên vị tỷ ấy thì hắn còn lâu mới lấy lòng tỷ ấy như vậy.
Không hiểu vì sao phụ hoàng có rất nhiều hoàng tử và công chúa nhưng tỷ ấy luôn luôn chiếm được tình cảm của phụ hoàng, tất cả những cống phẩm những đồ ăn ngon đều ưu tiên tỷ ấy chọn đầu tiên, lời nói của tỷ ấy bao giờ cũng có trọng lượng.
Nhiều khi hắn thầm ghen tỵ với người tỷ tỷ này, đến khj biết sự thật hắn càng chán ghét hơn nữa nhưng vẫn phải giả vờ làm đệ đệ ngoan ngoãn.
Như Họa vẫn bình tâm ngồi ăn hết điểm tâm của mình, A Vũ có phần rụt rè muốn nói, nàng nhìn thấy điệu bộ của A Vũ liền cười nói:
"Ngươi có điều gì muốn nói với ta sao?".
A vũ lúc này mới mạnh dạn nói:
"Công chúa sao nô tỳ thấy dường như công chúa có chút thay đổi, từ sau khi ngã xuống đất đến giờ, bình thường công chúa rất chiều chuộng và thương yêu thái tử nhưng thời gian gần đây người có vẻ không còn như trước nữa ".
Như Họa mỉm cười, đến người không liên quan như A Vũ còn cảm nhận được nữa huống chi là hắn ta, nhưng nàng lười phải giả tạo, lười phải đóng kịch với hắn.
Nàng muốn nói cho phụ hoàng và mẫu hậu biết nhưng không biết nói từ đâu, dù sao chuyện này vô cùng hoang đường, chứng cứ không có nên rất khó có thể thuyết phục, mà tên Hạo Quân kia vô cùng gian xảo tinh ranh, mẫu hậu nuôi hắn ta từ nhỏ nên nếu có biết sự thật thì cũng sẽ rất nguy hiểm.
Nàng đã mất đi người thân một lần rồi nên nàng vô cùng sợ hãi điều đó.
Chính vì thế nàng phải tính kế dần dần để cho bọn chúng từng bước phạm tội, có như thế phụ hoàng và mẫu hậu mới có thể biết được bộ mặt của chúng.
Nàng bỗng nhớ đến chuyện chiều nay tại chùa Thanh Hoa, tên công tử kia hắn nói hắn là nhi tử của Tô Lương quan khâm giám, cô cô hắn là Tô Hợp Dung phi tần của phụ hoàng.
Sự việc ngày hôm qua nàng có thể lấy đó để uy hiếp bà ta, Quý tần là một người rất thông minh và khôn khéo thế nên phụ hoàng khá sủng hạnh bà ta, có thêm một người nữa trợ giúp thì kế hoạch sẽ thành công hơn.
Tuy nhiên chỉ riêng chuyện hôm qua chưa đủ để uy hiếp bà ấy, nàng cần tìm nhiều chứng cứ bất lợi của Tô gia có như thế khả năng thành công cao được.
Như Họa từ sau khi trùng sinh nàng khó có được một giấc ngủ ngon, cứ nằm xuống là nàng lại nhớ đến thảm kịch đời trước nên bây giờ trước khi đi ngủ A Vũ đều phải đốt hương an thần cho nàng.
Đổi đi đổi lại rất nhiều loại mà Như Họa vẫn chưa tìm được loại nào có công hiệu tốt cả, đêm nào nàng cũng bị ác mộng làm cho giật mình tỉnh giấc, nàng rất sợ phải ở một mình cho nên A Vũ luôn luôn ở trong phòng cùng nàng.
Sáng hôm sau không biết là nghe được thông tin gì mà Kim Hạo Quân hùng hục chạy đến Diên Hy cung của nàng chất vấn.
Lúc này Như Họa vừa mới ngủ dậy, nàng đang ngồi dùng điểm tâm, hắn ta chạy vào mặt đỏ gay gắt lớn giọng nói:
"Tại sao tỷ tỷ lại thất hứa, đã nói tuyệt đối không thân cận với tên kia vậy tại sao hôm qua tỷ còn mời hắn đến cung dùng bữa".
Như Họa ngẩng mặt lên nhìn thái tử vẻ trào phúng:
"Có vẻ quy tắc mà sư phụ dạy đệ,.đệ đã quên hết rồi, có cần để tỷ nhắc nhở đệ hay không, không có quy củ gì cả, trở về học thêm đi ".
Nàng không thèm nhìn hắn và chầm chậm dùng bữa, những tưởng hắn sẽ rời đi ai ngờ hắn ngang nhiên đá đổ cái ghế rồi nói:
"Tỷ như thế mà có thể làm tỷ tỷ được hả, tên đó đã cho tỷ bùa mê thuốc lú gì mà tỷ coi trọng hắn hơn cả đệ đệ ruột thịt này ".
Lúc này thì Như Họa không thể ngồi im được nữa nàng lạnh lùng nói:
"Tính cách cư xử lỗ mãng này ra thì đệ có còn ưu điểm gì hay không, tỷ là tỷ có chứng kiến của riêng mình, tỷ muốn gặp gỡ ai thì gặp đệ có quyền gì ngăn cản, mà đệ ấy cũng là đệ đệ của tỷ vì sao tỷ lại không được nói chuyện, đệ có thấy mình quá vô lý hay không?".
Kim Hạo Quân bị nàng nói đến á khẩu, hắn không nói lại được gì, tức giận bỏ đi giống như khi vừa đến vậy.
Trong lòng hắn vô cùng hoang mang, Kim Hạo Nhiên giống như một cái gai trong lòng hắn vậy, khi nào cái gai chưa được nhổ đi thì hắn cảm thấy vô cùng đau.
Một ý nghĩ hiện lên khiến cho hắn rùng mình, có khi nào tỷ tỷ đã biết chuyện gì rồi không, nhưng rất nhanh hắn lại gạt đi, Lan Phi đã nói rồi chuyện tráo đổi này vô cùng bí mật ngoài nhũ mẫu bế hai đứa bé thì không ai biết nữa.
Có lẽ chuyện lần trước của Lan Uyển Dung mình đứng về phía Lan gia cho nên tỷ tỷ giận dỗi hay chăng, lúc này hắn mới từ từ bình tâm lại.
Nếu không phải phụ hoàng cùng mẫu hậu thương yêu và thiên vị tỷ ấy thì hắn còn lâu mới lấy lòng tỷ ấy như vậy.
Không hiểu vì sao phụ hoàng có rất nhiều hoàng tử và công chúa nhưng tỷ ấy luôn luôn chiếm được tình cảm của phụ hoàng, tất cả những cống phẩm những đồ ăn ngon đều ưu tiên tỷ ấy chọn đầu tiên, lời nói của tỷ ấy bao giờ cũng có trọng lượng.
Nhiều khi hắn thầm ghen tỵ với người tỷ tỷ này, đến khj biết sự thật hắn càng chán ghét hơn nữa nhưng vẫn phải giả vờ làm đệ đệ ngoan ngoãn.
Như Họa vẫn bình tâm ngồi ăn hết điểm tâm của mình, A Vũ có phần rụt rè muốn nói, nàng nhìn thấy điệu bộ của A Vũ liền cười nói:
"Ngươi có điều gì muốn nói với ta sao?".
A vũ lúc này mới mạnh dạn nói:
"Công chúa sao nô tỳ thấy dường như công chúa có chút thay đổi, từ sau khi ngã xuống đất đến giờ, bình thường công chúa rất chiều chuộng và thương yêu thái tử nhưng thời gian gần đây người có vẻ không còn như trước nữa ".
Như Họa mỉm cười, đến người không liên quan như A Vũ còn cảm nhận được nữa huống chi là hắn ta, nhưng nàng lười phải giả tạo, lười phải đóng kịch với hắn.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương