Trưởng Công Chúa - Soc 2k
Chương 15: Kết đồng minh
Tô Hợp Dung tuy vẻ ngoài vô cùng điềm tĩnh nhưng bên trong ruột gan đã vô cùng nóng ruột.
Cả hoàng cung này có ai không biết đại công chúa được hoàng thượng yêu quý như thế nào thậm chí còn vượt qua cả thái tử.
Hôm nay chắc chắn phải có chuyện gì nên nàng ấy mới ghé thăm, một lần nữa Tô Hợp Dung nhẹ nhàng hỏi:
"Công chúa không biết công chúa hôm nay đến Nghi Hoan cung của ta có việc gì, nếu có việc công chúa chỉ cần cử cung nữ sang là được mà ".
Như Họa đặt chén trà xuống rồi mỉm cười nói:
"Chuyện hôm nay quả thật có chút rắc rối, nếu cung nữ đến truyền đạt ta sợ lại khônh được đủ ý, ta trông cô cũng là một người tiến biết lui nhưng không hiểu sao người nhà của cô lại bại hoại như thế?".
Trong lòng Tô Hợp Dung rớt đánh bộp một cái, nàng biết ngay mà chắc chắn có chuyện gì nên một công chúa như nàng mới đến Nghi Hoan cung nhỏ bé của nàng,.nàng run run hỏi:
"Công chúa có thể nói rõ hơn được không, ta thật sự không biết chuyện gì xảy ra?".
Như Họa đưa mắt nhìn A Cẩn, A Cẩn nhanh nhẹn đưa những bằng chứng mà ám vệ đã điều tra trong mấy ngày gần đây cho Quý Tần.
Nàng ta mở vội ra xem, xem đến đâu tay chân nàng ta run bần bật đến đấy, hóa ra lại là tên tiểu tử kia, nàng đã viết thư nhắc nhở ca ca bao nhiêu lần nhưng đại ca vẫn dung túng cho hắn.
Nàng sông trong cung từng bước nguy hiểm, nếu không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục vậy mà những người nhà này không ngày nào cho nàng yên ổn, nàng quay sang nhìn Như Họa run run hỏi:
"Chuyện này là như thế nào ạ!".
Như Họa mỉm cười nói:
"Chữ trên mặt giấy Quý Tần nhìn không hiểu sao, thực sự ta phải mở rộng tầm mắt về quý công tử, ngay cả đại công chúa như ta mà hắn còn buông lời bất kính, dọa nạt, nếu không có chuyện như vậy ta làm gì mất công mà đi điều tra hắn chứ.
Hắn huyênh hoang tự đắc nói rằng phụ thân là quan khâm giám, cô cô là sủng phi của hoàng thượng làm gì có ai dám động vào Tô gia hắn chứ.
Ta không biết những lời này và những bằng chứng kia được đưa đến tay phụ hoàng thì mọi chuyện sẽ ra sai đây ".
Tô Hợp Dung vội vàng quỳ xuống giọng khẩn khoản:
"Xin công chúa giơ cao đánh khẽ, là tiểu tử kia có mắt như mù không nhận ra công chúa còn buông lời xúc phạm, ta sẽ viết thư về để Tô gia dạy dỗ lại hắn, xin công chúa bỏ qua ".
Rồi như mạnh dạn nàng ta vội nói:
"Công chúa đã không nói và đưa chứng cứ này cho hoàng thượng mà lại mang đến đây có lẽ công chúa muốn tha cho Tô gia một mạng, công chúa muốn ta làm việc gì cho công chúa xin công chúa cứ nói, ta nguyện làm trâu ngựa cho công chúa ".
Như Họa cảm thấy nói chuyện với người thông minh rất sảng khoái, nếu kết làm liên minh thì những người như này mới có thể thành công.
Nàng đỡ Tô Hợp Dung dậy rồi nói:
"Quý Tần cứ ngồi dậy đi, cái quỳ này bổn công chúa nhận không nổi, dù sao thì Quý Tần cũng là phi tần của phụ hoàng ".
Tô Hợp Dung thấy vậy thì thở phào đứng dậy ngồi vào chỗ của mình, cũng may nàng đã đuổi hết tất cả cung nữ ra ngoài chỉ để lại một cung nữ thân cận mà thôi.
Như Họa lúc này mới từ từ nói ;
"Ta biết Quý Tần vẫn truy tìm chứng cứ năm xưa mà Lan Phi cùng Lệ Quý Nhân hại cô phải sinh non dẫn đến nhị muội quanh năm ốm yếu không thể nhìn thấy khung cảnh bên ngoài đúng không?".
Tay Quý Tần run run rồi nhẹ nhàng gật đầu:
"Chuyện này ta chỉ nghĩ một mình ta biết không ngờ công chúa cũng biết chuyện này, đúng thật không dám giấu gì công chúa ta đã nắm được toàn bộ chứng cớ tuy nhiên Lan phi gia tộc bây giờ khá lớn ta chỉ sợ chưa kịp nói ra thì mẫu tử ta đã bị giệt khẩu.
Bản than ta thì không sao nhưng đứa bé Vân nhi là vô tội nên ta chưa muốn mạo hiểm nhưng cứ nhìn Vân Nhi trong lòng ta lại không kiềm nổi xúc động ".
Như Họa hiểu cảm giác của Quý Tần, nhìn thấy kẻ thù sống nhởn nhơ mà mình không làm gì được đó cũng là cảm giác mà nàng đang trải qua.
Nàng biết được chuyện này là chuyện xảy ra ở đời trước, sau khi phụ hoàng cùng mẫu hậu vô cớ băng hà, Quý Tần này cũng một lòng với hoàng thượng cho nên cũng đoán được nguyên nhân hoàng thượng băng hà.
Nàng ta đứng lên vạch mặt Lan phi cả chuyện cũ với chuyện mới ai ngờ bị Kim Hạo Quân sai người ban cho chết rồi tuẫn táng dưới lăng mộ.
Vị nhị muội đáng thương kia thì bị hắn đuổi ra khỏi hoàng cung sống chết không rõ.
Quay lại thực tại, nàng ánh mắt kiên định nói:
"Nếu ta nói sẽ giúp Quý Tần đòi lại công đạo, vạch mặt Lan pho và Lệ Quý Nhân thì sao?".
Quý Tần rưng rưng nước mắt trả lời:
"Nếu có thể vạch trần được thủ phạm trả thù cho Vân nhi ta nguyện làm tất cả mọi việc cho công chúa ".
Như Họa hào sảng nói:
"Được một lời đã định ta sẽ giúp cho Quý Tần, tuy nhiên thời điểm bây giờ chưa thích hợp, Lan gia bây giờ chưa hạ gục được, chúng ta cần chờ thời gian ".
Cả hoàng cung này có ai không biết đại công chúa được hoàng thượng yêu quý như thế nào thậm chí còn vượt qua cả thái tử.
Hôm nay chắc chắn phải có chuyện gì nên nàng ấy mới ghé thăm, một lần nữa Tô Hợp Dung nhẹ nhàng hỏi:
"Công chúa không biết công chúa hôm nay đến Nghi Hoan cung của ta có việc gì, nếu có việc công chúa chỉ cần cử cung nữ sang là được mà ".
Như Họa đặt chén trà xuống rồi mỉm cười nói:
"Chuyện hôm nay quả thật có chút rắc rối, nếu cung nữ đến truyền đạt ta sợ lại khônh được đủ ý, ta trông cô cũng là một người tiến biết lui nhưng không hiểu sao người nhà của cô lại bại hoại như thế?".
Trong lòng Tô Hợp Dung rớt đánh bộp một cái, nàng biết ngay mà chắc chắn có chuyện gì nên một công chúa như nàng mới đến Nghi Hoan cung nhỏ bé của nàng,.nàng run run hỏi:
"Công chúa có thể nói rõ hơn được không, ta thật sự không biết chuyện gì xảy ra?".
Như Họa đưa mắt nhìn A Cẩn, A Cẩn nhanh nhẹn đưa những bằng chứng mà ám vệ đã điều tra trong mấy ngày gần đây cho Quý Tần.
Nàng ta mở vội ra xem, xem đến đâu tay chân nàng ta run bần bật đến đấy, hóa ra lại là tên tiểu tử kia, nàng đã viết thư nhắc nhở ca ca bao nhiêu lần nhưng đại ca vẫn dung túng cho hắn.
Nàng sông trong cung từng bước nguy hiểm, nếu không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục vậy mà những người nhà này không ngày nào cho nàng yên ổn, nàng quay sang nhìn Như Họa run run hỏi:
"Chuyện này là như thế nào ạ!".
Như Họa mỉm cười nói:
"Chữ trên mặt giấy Quý Tần nhìn không hiểu sao, thực sự ta phải mở rộng tầm mắt về quý công tử, ngay cả đại công chúa như ta mà hắn còn buông lời bất kính, dọa nạt, nếu không có chuyện như vậy ta làm gì mất công mà đi điều tra hắn chứ.
Hắn huyênh hoang tự đắc nói rằng phụ thân là quan khâm giám, cô cô là sủng phi của hoàng thượng làm gì có ai dám động vào Tô gia hắn chứ.
Ta không biết những lời này và những bằng chứng kia được đưa đến tay phụ hoàng thì mọi chuyện sẽ ra sai đây ".
Tô Hợp Dung vội vàng quỳ xuống giọng khẩn khoản:
"Xin công chúa giơ cao đánh khẽ, là tiểu tử kia có mắt như mù không nhận ra công chúa còn buông lời xúc phạm, ta sẽ viết thư về để Tô gia dạy dỗ lại hắn, xin công chúa bỏ qua ".
Rồi như mạnh dạn nàng ta vội nói:
"Công chúa đã không nói và đưa chứng cứ này cho hoàng thượng mà lại mang đến đây có lẽ công chúa muốn tha cho Tô gia một mạng, công chúa muốn ta làm việc gì cho công chúa xin công chúa cứ nói, ta nguyện làm trâu ngựa cho công chúa ".
Như Họa cảm thấy nói chuyện với người thông minh rất sảng khoái, nếu kết làm liên minh thì những người như này mới có thể thành công.
Nàng đỡ Tô Hợp Dung dậy rồi nói:
"Quý Tần cứ ngồi dậy đi, cái quỳ này bổn công chúa nhận không nổi, dù sao thì Quý Tần cũng là phi tần của phụ hoàng ".
Tô Hợp Dung thấy vậy thì thở phào đứng dậy ngồi vào chỗ của mình, cũng may nàng đã đuổi hết tất cả cung nữ ra ngoài chỉ để lại một cung nữ thân cận mà thôi.
Như Họa lúc này mới từ từ nói ;
"Ta biết Quý Tần vẫn truy tìm chứng cứ năm xưa mà Lan Phi cùng Lệ Quý Nhân hại cô phải sinh non dẫn đến nhị muội quanh năm ốm yếu không thể nhìn thấy khung cảnh bên ngoài đúng không?".
Tay Quý Tần run run rồi nhẹ nhàng gật đầu:
"Chuyện này ta chỉ nghĩ một mình ta biết không ngờ công chúa cũng biết chuyện này, đúng thật không dám giấu gì công chúa ta đã nắm được toàn bộ chứng cớ tuy nhiên Lan phi gia tộc bây giờ khá lớn ta chỉ sợ chưa kịp nói ra thì mẫu tử ta đã bị giệt khẩu.
Bản than ta thì không sao nhưng đứa bé Vân nhi là vô tội nên ta chưa muốn mạo hiểm nhưng cứ nhìn Vân Nhi trong lòng ta lại không kiềm nổi xúc động ".
Như Họa hiểu cảm giác của Quý Tần, nhìn thấy kẻ thù sống nhởn nhơ mà mình không làm gì được đó cũng là cảm giác mà nàng đang trải qua.
Nàng biết được chuyện này là chuyện xảy ra ở đời trước, sau khi phụ hoàng cùng mẫu hậu vô cớ băng hà, Quý Tần này cũng một lòng với hoàng thượng cho nên cũng đoán được nguyên nhân hoàng thượng băng hà.
Nàng ta đứng lên vạch mặt Lan phi cả chuyện cũ với chuyện mới ai ngờ bị Kim Hạo Quân sai người ban cho chết rồi tuẫn táng dưới lăng mộ.
Vị nhị muội đáng thương kia thì bị hắn đuổi ra khỏi hoàng cung sống chết không rõ.
Quay lại thực tại, nàng ánh mắt kiên định nói:
"Nếu ta nói sẽ giúp Quý Tần đòi lại công đạo, vạch mặt Lan pho và Lệ Quý Nhân thì sao?".
Quý Tần rưng rưng nước mắt trả lời:
"Nếu có thể vạch trần được thủ phạm trả thù cho Vân nhi ta nguyện làm tất cả mọi việc cho công chúa ".
Như Họa hào sảng nói:
"Được một lời đã định ta sẽ giúp cho Quý Tần, tuy nhiên thời điểm bây giờ chưa thích hợp, Lan gia bây giờ chưa hạ gục được, chúng ta cần chờ thời gian ".
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương