Trưởng Công Chúa - Soc 2k
Chương 68: Xin cầu thân.
Có thể các nước e sợ địa hình của tộc Khiết Chân chứ Vương Gia của bọn họ chẳng coi đó là gì, chẳng qua là
Vương gia có muốn hay không thôi.
Vương gia của bọn họ từ trước đến nay làm việc như sấm sét chưa bao giờ thất bại cả.
Giống như lần vừa rồi Lục Vương gia cấu kết với phản tặc muốn nhân cơ hội Vương gia không có ở đây để hạ độc hoàng thượng ai ngờ để Vương gia biết được người từ xa chỉ huy rồi đích thân trở về.
Kết cục của Lục Vương gia vô cùng thê thảm không thể cứu được, Vương gia bình thường không mấy khi đê ý đến chuyện gì, nhưng một khi đụng vào mấu chốt, vào người thân của Vương gia thì kẻ đó chắc chẳn xong đời.
Sáng hôm sau Như Họa từ từ tỉnh dậy cứ ngỡ là mình nằm mơ, nhưng sau khi nhìn vết tích trong phòng thì nàng mỉm cười, đúng là chàng đã trở về, một chút cảm xúc dâng lên trong lòng mình, có người quan tâm đến thật là tốt.
Một lúc sau mẫu hậu cùng đệ đệ hớt hải đến thăm nàng, nhìn mẫu hậu khóc đến sưng cả mắt Như Họa lại tự trách mình nhưng sự việc đã xảy ra rồi đâu cứu vẫn được nữa, nàng an ủi nói :
"Mẫu hậu đừng khóc nữa không phải nữ nhi đã tai qua nạn khỏi rồi sao, người cứ như vậy nữ nhi sao dưỡng bệnh được ".
Lục Ý Lan ngừng khóc nghẹn ngào nói :
"Hài tử đáng thương, may mà con không bị bắt đi nếu không mẫu hậu phải sống sao đây, con xem vết thương của con kìa ".
Hạo Nhiên cũng đỏ hoe mắt nói :
"Tỷ tỷ yên tâm phụ hoàng đã hứa sẽ đòi lại công đạo cho tỷ rồi, chúng ta sẽ dẫn quân san phẳng tộc Khiết Chân kia đi để trả thù cho tỷ ".
Như Họa mỉm cười, nàng mới tỉnh dậy nên sức khỏe còn khá yếu, bỗng cung nữ A Vũ hớt hải chạy vào bẩm báo :
"Công chúa, công chúa Dạ Vương gia đã đến Hoa quốc, ngay trong buổi chầu sáng nay đã cầu xin hoàng thượng cầu thân công chúa, tin đồn đã lan khắp hoàng cung rồi ạ !".
Như Họa có chút ngẩn ngơ, vậy là chuyện chàng nói tối qua là chuyện này sao, nàng đành bất lực lắc đầu cười .
Hạo Nhiên nhảy dựng lên nói :
"Dạ Vương gia nào chứ, sao lại cầu thân tỷ tỷ, tỷ tỷ mới bao tuổi chứ ".
Lục Ý Lan quay sang dí đầu nhi tử nói :
"Con làm gì mà ồn ào như thế, tỷ tỷ vừa mới tỉnh dậy, chuyện đấy là bình thường, tỷ tỷ con qua tuổi cập kê rồi trước sau gì chẳng phải thành thân chứ, chẳng qua là trước hay muộn thôi ".
A Vũ chờ hoàng hậu nói xong liền nói tiếp :
"Công chúa nô tỳ nghe nói Dạ Vương điện hạ còn nói sẽ thay mặt công chúa tiến đánh tộc Khiết Chân để trả thù
cho công chúa đó ạ, hiện giờ cả triều thần đang loạn cả lên vì việc này ".
Như Họa lắc đầu, chuyện nàng bị thương lần này khiến chàng tức giận thật rồi, thôi kệ để chờ chàng ấy phát giận xong rồi tính tiếp.
Hạo Nhiên nghe nói Dạ Vương muốn đòi lại công đạo cho tỷ tỷ thì thiện ý đối với người này tăng mạnh, không bài xích như trước nữa.
Mẫu hậu nói đúng tỷ tỷ trước sau cũng sẽ thành hôn, chẳng qua là khi nào và với ai mà thôi, vị Dạ Vương này cũng là một nhân tài mà trước đây cậu vô cùng ngưỡng mộ.
Hai người nán lại một lúc rồi ra về cho nàng nghỉ ngơi, vết thương lần này tuy không sâu nhưng lại mất khá nhiều máu cho nên nàng phải nghỉ ngơi và dùng đồ ăn bổ máu nhiều, chỉ nghĩ đến đó thôi nàng đã ái ngại.
Giữa buổi trưa thì phụ hoàng đến thăm nàng, hỏi han nàng mọi việc, sau cùng mới nói đến chuyện kia, ông gặng hỏi:
"Có lẽ con đã nghe chuyện sáng nay trên triều, Dạ Vương gia đích thân thỉnh cầu ban hôn con làm Vương phi, phụ hoàng chưa quyết định để chờ ý của con.
Dạ Vương gia là một nam nhân có tài, có dũng ngay cả phụ hoàng cũng rất coi trọng, là người có thể dựa vào ".
Như Họa yên lặng lắng nghe, nàng biết phụ hoàng muốn tốt cho nàng, một nam nhân ưu tú như thế thật là lựa chọn tốt.
Nàng hiểu sự xúc động của chàng, sợ rằng nàng sẽ làm điều liều lĩnh hơn nên mới quyết định như thế, muốn danh chính ngôn thuận lấy lý do để tiêu diệt tộc Khiết Chân chính đáng hơn.
Nàng nhẹ nhàng gật đầu nhẹ nói :
"Vậy chuyện này tùy phụ hoàng sắp xếp, nữ nhi không có ý kiến gì ".
Kim Hạo Thiên nhìn dáng vẻ thẹn thùng của nữ nhi mà cười lớn, đáng lẽ ông phải tinh mắt hơn khi hai người ở trường săn lần trước chứ, có lẽ hai người đã có tình cảm từ khi ấy rồi chăng.
Nhận được câu trả lời của nữ nhi ông cũng yên tâm nhiều hơn, hôn nhân đại sự của đại nữ nhi ông vô cùng đề ý đến, phàm thì yêu quý ai thì đều muốn để ý tất cả mọi việc.
Khi hoàng đế Thanh quốc viết thư muốn bàn vấn đề liên hôn giữa nữ nhi của ông và Dạ Vương gia của Thanh quốc ông đã có chút lưỡng lự.
Ông rất yêu thương nữ nhi sợ rằng nữ nhi sẽ phải chịu khổ nhưng danh tiếng của Dạ Vương gia rất lớn ngay cả bản thân ông cũng khá ngưỡng mộ nên đã có một chút gì đó siêu lòng, cũng may nữ nhi của ông thật có mắt nhìn người tài.
Vương gia có muốn hay không thôi.
Vương gia của bọn họ từ trước đến nay làm việc như sấm sét chưa bao giờ thất bại cả.
Giống như lần vừa rồi Lục Vương gia cấu kết với phản tặc muốn nhân cơ hội Vương gia không có ở đây để hạ độc hoàng thượng ai ngờ để Vương gia biết được người từ xa chỉ huy rồi đích thân trở về.
Kết cục của Lục Vương gia vô cùng thê thảm không thể cứu được, Vương gia bình thường không mấy khi đê ý đến chuyện gì, nhưng một khi đụng vào mấu chốt, vào người thân của Vương gia thì kẻ đó chắc chẳn xong đời.
Sáng hôm sau Như Họa từ từ tỉnh dậy cứ ngỡ là mình nằm mơ, nhưng sau khi nhìn vết tích trong phòng thì nàng mỉm cười, đúng là chàng đã trở về, một chút cảm xúc dâng lên trong lòng mình, có người quan tâm đến thật là tốt.
Một lúc sau mẫu hậu cùng đệ đệ hớt hải đến thăm nàng, nhìn mẫu hậu khóc đến sưng cả mắt Như Họa lại tự trách mình nhưng sự việc đã xảy ra rồi đâu cứu vẫn được nữa, nàng an ủi nói :
"Mẫu hậu đừng khóc nữa không phải nữ nhi đã tai qua nạn khỏi rồi sao, người cứ như vậy nữ nhi sao dưỡng bệnh được ".
Lục Ý Lan ngừng khóc nghẹn ngào nói :
"Hài tử đáng thương, may mà con không bị bắt đi nếu không mẫu hậu phải sống sao đây, con xem vết thương của con kìa ".
Hạo Nhiên cũng đỏ hoe mắt nói :
"Tỷ tỷ yên tâm phụ hoàng đã hứa sẽ đòi lại công đạo cho tỷ rồi, chúng ta sẽ dẫn quân san phẳng tộc Khiết Chân kia đi để trả thù cho tỷ ".
Như Họa mỉm cười, nàng mới tỉnh dậy nên sức khỏe còn khá yếu, bỗng cung nữ A Vũ hớt hải chạy vào bẩm báo :
"Công chúa, công chúa Dạ Vương gia đã đến Hoa quốc, ngay trong buổi chầu sáng nay đã cầu xin hoàng thượng cầu thân công chúa, tin đồn đã lan khắp hoàng cung rồi ạ !".
Như Họa có chút ngẩn ngơ, vậy là chuyện chàng nói tối qua là chuyện này sao, nàng đành bất lực lắc đầu cười .
Hạo Nhiên nhảy dựng lên nói :
"Dạ Vương gia nào chứ, sao lại cầu thân tỷ tỷ, tỷ tỷ mới bao tuổi chứ ".
Lục Ý Lan quay sang dí đầu nhi tử nói :
"Con làm gì mà ồn ào như thế, tỷ tỷ vừa mới tỉnh dậy, chuyện đấy là bình thường, tỷ tỷ con qua tuổi cập kê rồi trước sau gì chẳng phải thành thân chứ, chẳng qua là trước hay muộn thôi ".
A Vũ chờ hoàng hậu nói xong liền nói tiếp :
"Công chúa nô tỳ nghe nói Dạ Vương điện hạ còn nói sẽ thay mặt công chúa tiến đánh tộc Khiết Chân để trả thù
cho công chúa đó ạ, hiện giờ cả triều thần đang loạn cả lên vì việc này ".
Như Họa lắc đầu, chuyện nàng bị thương lần này khiến chàng tức giận thật rồi, thôi kệ để chờ chàng ấy phát giận xong rồi tính tiếp.
Hạo Nhiên nghe nói Dạ Vương muốn đòi lại công đạo cho tỷ tỷ thì thiện ý đối với người này tăng mạnh, không bài xích như trước nữa.
Mẫu hậu nói đúng tỷ tỷ trước sau cũng sẽ thành hôn, chẳng qua là khi nào và với ai mà thôi, vị Dạ Vương này cũng là một nhân tài mà trước đây cậu vô cùng ngưỡng mộ.
Hai người nán lại một lúc rồi ra về cho nàng nghỉ ngơi, vết thương lần này tuy không sâu nhưng lại mất khá nhiều máu cho nên nàng phải nghỉ ngơi và dùng đồ ăn bổ máu nhiều, chỉ nghĩ đến đó thôi nàng đã ái ngại.
Giữa buổi trưa thì phụ hoàng đến thăm nàng, hỏi han nàng mọi việc, sau cùng mới nói đến chuyện kia, ông gặng hỏi:
"Có lẽ con đã nghe chuyện sáng nay trên triều, Dạ Vương gia đích thân thỉnh cầu ban hôn con làm Vương phi, phụ hoàng chưa quyết định để chờ ý của con.
Dạ Vương gia là một nam nhân có tài, có dũng ngay cả phụ hoàng cũng rất coi trọng, là người có thể dựa vào ".
Như Họa yên lặng lắng nghe, nàng biết phụ hoàng muốn tốt cho nàng, một nam nhân ưu tú như thế thật là lựa chọn tốt.
Nàng hiểu sự xúc động của chàng, sợ rằng nàng sẽ làm điều liều lĩnh hơn nên mới quyết định như thế, muốn danh chính ngôn thuận lấy lý do để tiêu diệt tộc Khiết Chân chính đáng hơn.
Nàng nhẹ nhàng gật đầu nhẹ nói :
"Vậy chuyện này tùy phụ hoàng sắp xếp, nữ nhi không có ý kiến gì ".
Kim Hạo Thiên nhìn dáng vẻ thẹn thùng của nữ nhi mà cười lớn, đáng lẽ ông phải tinh mắt hơn khi hai người ở trường săn lần trước chứ, có lẽ hai người đã có tình cảm từ khi ấy rồi chăng.
Nhận được câu trả lời của nữ nhi ông cũng yên tâm nhiều hơn, hôn nhân đại sự của đại nữ nhi ông vô cùng đề ý đến, phàm thì yêu quý ai thì đều muốn để ý tất cả mọi việc.
Khi hoàng đế Thanh quốc viết thư muốn bàn vấn đề liên hôn giữa nữ nhi của ông và Dạ Vương gia của Thanh quốc ông đã có chút lưỡng lự.
Ông rất yêu thương nữ nhi sợ rằng nữ nhi sẽ phải chịu khổ nhưng danh tiếng của Dạ Vương gia rất lớn ngay cả bản thân ông cũng khá ngưỡng mộ nên đã có một chút gì đó siêu lòng, cũng may nữ nhi của ông thật có mắt nhìn người tài.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương