Tư Tổng, Phu Nhân Lại Muốn Hủy Hợp Đồng
Chương 4: Ra mặt
Vương Tiểu Nhiễm ngồi bên bàn trang điểm chải lại mái tóc của mình, chiếc điện thoại trên bàn hiện lên tin nhắn đến.
Cô cầm lấy điện thoại lên xem có chút ngạc nhiên, giờ này Tiêu Tư nhắn cho cô là có chuyện gì chứ?!
[ Có chuyện gì không? ]
[ Có chuyện mới được nhắn cho em sao? ]
Hôm nay cô thấy tên đàn ông này hẳn là có vấn đề rồi, Tư tổng hôm nay thế nhưng lại tìm cô nói chuyện phiếm!!
[ Đương nhiên là không phải]
[ Vậy thì được rồi, ngày mai bố tôi sẽ qua đó nói chuyện với bác trai ]
[ Được, tôi biết rồi ]
[ Em ăn tối chưa? ]
Tiêu Tư bên kia cũng không biết nên nhắn gì tiếp theo, dù gì đây cũng là lần đầu anh nhắn tin thế này, có chút vụng về.
[ Tư tổng hôm nay lại quan tâm đến một người như tôi sao, chuyện lạ nha! ]
Cô xem xong tin nhắn liền nổi ý trêu chọc anh, tên đàn ông này suốt ngày cứ như pho tượng biết đi nay lại quan tâm cô như vậy, không chọc thì quá là uổng phí.
[ Vợ sắp cưới nói như vậy là sai rồi, chúng ta chẳng mấy chốc là thành người một nhà, không cần nói như thế ]
Anh cũng chậm rãi soạn tin nhắn trả lời cô, do chỉ nhắn tin qua điện thoại nên cô cũng không biết biểu cảm của anh lúc này ra sao.
Nhưng mà thực tế là Tư tổng của chúng ta mặt rất dày, đối với sự trêu chọc của cô cũng không hề có phản ứng gì.
[ Được rồi, tôi vừa mới ăn xong, đang chuẩn bị viết báo cáo đây ]
[ Được, vậy tôi không phiền em nữa, bye bye]
[ Bye bye ]
Cô không biết mình vì cớ gì mà bất giác lại mỉm cười, Tiêu Tư này hôm nay lại bắt chước cách nói chuyện của cô rồi, cô thấy người đàn ông này có chút thú vị rồi nha!
Tiểu Nhiễm nhanh chóng dẹp chuyện đó sang một bên, cô tranh thủ xử lý công việc rồi đi ngủ, cô chính là một con sâu ngủ đó!
Mặt trời ló dạng, một ngày mới lại bắt đầu, Vương Tiểu Nhiễm cô vẫn như bao ngày tràn đầy năng lượng.
- Chào buổi sáng ba mẹ
- Chào buổi sáng bảo bối, mau lại đây ăn sáng với ba mẹ đi
- Dạ, con tới liền đây
Cô ngồi vào bàn ăn sáng, bữa sáng tuy không thịnh soạn nhưng vẫn có món mà cô thích, mẹ cô đúng thật là thương cô nhất mà!
- Con ăn xong rồi, ba mẹ, con đi làm đây
- Ừm, con đi làm vui vẻ nha
- Vâng mẹ yêu
Sau khi cô xuống đến liền có xe đến đón, thân phận của cô còn chưa công khai, mọi người trong công ty chẳng ai biết cô là con gái của Vương Thịnh.
Quỹ đạo cuộc sống hằng ngày lại lập lại, cô ghét nhất chính là sáng nào cũng gặp cái bản mặt của Lăng Tường Tuyết kia.
- Lại gặp rồi, đúng là sáng ra cửa bước chân trái rồi a!
- Hừ, tôi không rảnh ở chỗ này đôi co với cô, Tư tổng gọi cô lên phòng gấp
Nếu không phải vì lúc sáng sớm cô ta bị Tiêu Tư cho người cảnh cáo là không được gây rắc rối cho cô thì còn lâu cô ta mới bỏ qua như vậy.
Đích thân Tư tổng ra mặt vì cô, cô ta cũng không có mặt mũi lớn đến như vậy mà đi gây khó dễ cho cô.
Tuy nhiên một bụng lửa giận hôm nay cô ta sẽ ghi nhớ kĩ, với con người bụng dạ hẹp hòi như cô ta làm sao có thể quên đi như vậy.
Lăng gia cô ta tuy không bằng Tiêu gia và Vương gia nhưng cũng nằm trong tứ đại gia tộc, có điều cô ta lại không biết Vương Tiểu Nhiễm là người thừa kế duy nhất của Vương gia.
"Hừ, đợi tôi tìm cách gả cho Tư tổng, để xem còn ai sẽ dám bênh vực cho cô"
Lăng Tường Tuyết trong lòng thầm tính toán làm sao gả cho anh, cũng phải, Tư tổng là người xuất sắc như vậy, xuất thân lại càng là đứng đầu trong giới thượng lưu, bảo sao người khác không đánh chủ ý.
' Cốc cốc '
- Vào đi
Tiêu Tư đang ngồi bên bàn làm việc xem lại doanh thu mấy năm gần đây của Trạch Vũ, Tiểu Nhiễm thấy vậy liền yên lặng đứng ở một bên.
- Ngồi đi
- Anh gọi tôi lên đây rốt cuộc là có chuyện gì?
- Bản hợp đồng này cô phụ trách đi
- Tôi sao? Nhưng cái này là hợp đồng lớn đó
Cô nhìn vào bản hợp đồng, đây chẳng phải hợp đồng với tập đoàn của Bạch gia hay sao, sao anh lại giao nó cho cô?
Tứ đại gia tộc gồm có Tiêu gia đứng đầu, xếp tiếp theo là Vương gia rồi tới Bạch gia, cuối cùng là Lăng gia.
- Sợ à?
- Tôi mà sợ á! Anh yên tâm, tôi ngược lại làm tốt cho anh xem
- Vậy được rồi, em cầm lấy đi
- Mà nè, ở bên tập đoàn không có chuyện gì sao, sao ngày nào tôi cũng thấy anh lảng vảng ở đây thế
Mặt dù câu hỏi có phần ngu ngốc một chút nhưng thực sự là cô thắc mắc.
Một tổng tài bận trăm công ngàn việc như anh tại sao lại không ở trụ sở chính làm việc mà chạy đến công ty con, chẳng phải cử người đến tiếp quản là xong rồi sao?
- Công ty mới vừa thu mua lại, tình hình còn chưa nắm rõ, tôi đích thân đến giám sát sẽ an tâm hơn
- Ồ, thì ra là vậy, vậy tôi đi làm việc đây
Cô ôm theo bản hợp đồng bước nhanh ra cửa, không hiểu sao nghe anh trả lời cô lại thấy có hơi hụt hẫng.
Vương Tiểu Nhiễm cô có đôi khi hay suy nghĩ nhiều cũng có một số chuyện quên rất nhanh, điển hình là cảm giác trong lòng cô vừa nãy.
Chỉ cần một cuộc điện thoại đặt lịch hẹn với bên đối tác liền khiến cô quên bén chuyện đó mà lao đầu vào công việc.
- Alo, ba giờ chiều nay sao, vâng, cảm ơn
Cô nói chuyện qua điện thoại, hợp đồng trong tay cô giá trị không hề nhỏ, hoàn thành càng nhanh sẽ càng có lợi.
Nghe nói lần này vị thiếu gia nhà họ Bạch kia sẽ đích thân đến gặp cô, đủ thấy hợp đồng quan trọng đến cỡ nào.
Mà trong giới thượng lưu đều biết, Bạch Thương Lãng này bình thường không thích làm ra chuyện gì chính đáng, chỉ toàn ăn chơi, là một tên phá gia, sao hôm nay lại đến bàn chuyện hợp đồng cùng cô rồi?
Kể ra cô cũng khá tò mò về con người này, không biết anh ta là con người ra sao, nếu so với Tiêu Tư thì như thế nào nhỉ?!
Cô cầm lấy điện thoại lên xem có chút ngạc nhiên, giờ này Tiêu Tư nhắn cho cô là có chuyện gì chứ?!
[ Có chuyện gì không? ]
[ Có chuyện mới được nhắn cho em sao? ]
Hôm nay cô thấy tên đàn ông này hẳn là có vấn đề rồi, Tư tổng hôm nay thế nhưng lại tìm cô nói chuyện phiếm!!
[ Đương nhiên là không phải]
[ Vậy thì được rồi, ngày mai bố tôi sẽ qua đó nói chuyện với bác trai ]
[ Được, tôi biết rồi ]
[ Em ăn tối chưa? ]
Tiêu Tư bên kia cũng không biết nên nhắn gì tiếp theo, dù gì đây cũng là lần đầu anh nhắn tin thế này, có chút vụng về.
[ Tư tổng hôm nay lại quan tâm đến một người như tôi sao, chuyện lạ nha! ]
Cô xem xong tin nhắn liền nổi ý trêu chọc anh, tên đàn ông này suốt ngày cứ như pho tượng biết đi nay lại quan tâm cô như vậy, không chọc thì quá là uổng phí.
[ Vợ sắp cưới nói như vậy là sai rồi, chúng ta chẳng mấy chốc là thành người một nhà, không cần nói như thế ]
Anh cũng chậm rãi soạn tin nhắn trả lời cô, do chỉ nhắn tin qua điện thoại nên cô cũng không biết biểu cảm của anh lúc này ra sao.
Nhưng mà thực tế là Tư tổng của chúng ta mặt rất dày, đối với sự trêu chọc của cô cũng không hề có phản ứng gì.
[ Được rồi, tôi vừa mới ăn xong, đang chuẩn bị viết báo cáo đây ]
[ Được, vậy tôi không phiền em nữa, bye bye]
[ Bye bye ]
Cô không biết mình vì cớ gì mà bất giác lại mỉm cười, Tiêu Tư này hôm nay lại bắt chước cách nói chuyện của cô rồi, cô thấy người đàn ông này có chút thú vị rồi nha!
Tiểu Nhiễm nhanh chóng dẹp chuyện đó sang một bên, cô tranh thủ xử lý công việc rồi đi ngủ, cô chính là một con sâu ngủ đó!
Mặt trời ló dạng, một ngày mới lại bắt đầu, Vương Tiểu Nhiễm cô vẫn như bao ngày tràn đầy năng lượng.
- Chào buổi sáng ba mẹ
- Chào buổi sáng bảo bối, mau lại đây ăn sáng với ba mẹ đi
- Dạ, con tới liền đây
Cô ngồi vào bàn ăn sáng, bữa sáng tuy không thịnh soạn nhưng vẫn có món mà cô thích, mẹ cô đúng thật là thương cô nhất mà!
- Con ăn xong rồi, ba mẹ, con đi làm đây
- Ừm, con đi làm vui vẻ nha
- Vâng mẹ yêu
Sau khi cô xuống đến liền có xe đến đón, thân phận của cô còn chưa công khai, mọi người trong công ty chẳng ai biết cô là con gái của Vương Thịnh.
Quỹ đạo cuộc sống hằng ngày lại lập lại, cô ghét nhất chính là sáng nào cũng gặp cái bản mặt của Lăng Tường Tuyết kia.
- Lại gặp rồi, đúng là sáng ra cửa bước chân trái rồi a!
- Hừ, tôi không rảnh ở chỗ này đôi co với cô, Tư tổng gọi cô lên phòng gấp
Nếu không phải vì lúc sáng sớm cô ta bị Tiêu Tư cho người cảnh cáo là không được gây rắc rối cho cô thì còn lâu cô ta mới bỏ qua như vậy.
Đích thân Tư tổng ra mặt vì cô, cô ta cũng không có mặt mũi lớn đến như vậy mà đi gây khó dễ cho cô.
Tuy nhiên một bụng lửa giận hôm nay cô ta sẽ ghi nhớ kĩ, với con người bụng dạ hẹp hòi như cô ta làm sao có thể quên đi như vậy.
Lăng gia cô ta tuy không bằng Tiêu gia và Vương gia nhưng cũng nằm trong tứ đại gia tộc, có điều cô ta lại không biết Vương Tiểu Nhiễm là người thừa kế duy nhất của Vương gia.
"Hừ, đợi tôi tìm cách gả cho Tư tổng, để xem còn ai sẽ dám bênh vực cho cô"
Lăng Tường Tuyết trong lòng thầm tính toán làm sao gả cho anh, cũng phải, Tư tổng là người xuất sắc như vậy, xuất thân lại càng là đứng đầu trong giới thượng lưu, bảo sao người khác không đánh chủ ý.
' Cốc cốc '
- Vào đi
Tiêu Tư đang ngồi bên bàn làm việc xem lại doanh thu mấy năm gần đây của Trạch Vũ, Tiểu Nhiễm thấy vậy liền yên lặng đứng ở một bên.
- Ngồi đi
- Anh gọi tôi lên đây rốt cuộc là có chuyện gì?
- Bản hợp đồng này cô phụ trách đi
- Tôi sao? Nhưng cái này là hợp đồng lớn đó
Cô nhìn vào bản hợp đồng, đây chẳng phải hợp đồng với tập đoàn của Bạch gia hay sao, sao anh lại giao nó cho cô?
Tứ đại gia tộc gồm có Tiêu gia đứng đầu, xếp tiếp theo là Vương gia rồi tới Bạch gia, cuối cùng là Lăng gia.
- Sợ à?
- Tôi mà sợ á! Anh yên tâm, tôi ngược lại làm tốt cho anh xem
- Vậy được rồi, em cầm lấy đi
- Mà nè, ở bên tập đoàn không có chuyện gì sao, sao ngày nào tôi cũng thấy anh lảng vảng ở đây thế
Mặt dù câu hỏi có phần ngu ngốc một chút nhưng thực sự là cô thắc mắc.
Một tổng tài bận trăm công ngàn việc như anh tại sao lại không ở trụ sở chính làm việc mà chạy đến công ty con, chẳng phải cử người đến tiếp quản là xong rồi sao?
- Công ty mới vừa thu mua lại, tình hình còn chưa nắm rõ, tôi đích thân đến giám sát sẽ an tâm hơn
- Ồ, thì ra là vậy, vậy tôi đi làm việc đây
Cô ôm theo bản hợp đồng bước nhanh ra cửa, không hiểu sao nghe anh trả lời cô lại thấy có hơi hụt hẫng.
Vương Tiểu Nhiễm cô có đôi khi hay suy nghĩ nhiều cũng có một số chuyện quên rất nhanh, điển hình là cảm giác trong lòng cô vừa nãy.
Chỉ cần một cuộc điện thoại đặt lịch hẹn với bên đối tác liền khiến cô quên bén chuyện đó mà lao đầu vào công việc.
- Alo, ba giờ chiều nay sao, vâng, cảm ơn
Cô nói chuyện qua điện thoại, hợp đồng trong tay cô giá trị không hề nhỏ, hoàn thành càng nhanh sẽ càng có lợi.
Nghe nói lần này vị thiếu gia nhà họ Bạch kia sẽ đích thân đến gặp cô, đủ thấy hợp đồng quan trọng đến cỡ nào.
Mà trong giới thượng lưu đều biết, Bạch Thương Lãng này bình thường không thích làm ra chuyện gì chính đáng, chỉ toàn ăn chơi, là một tên phá gia, sao hôm nay lại đến bàn chuyện hợp đồng cùng cô rồi?
Kể ra cô cũng khá tò mò về con người này, không biết anh ta là con người ra sao, nếu so với Tiêu Tư thì như thế nào nhỉ?!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương