Tư Tổng, Phu Nhân Lại Muốn Hủy Hợp Đồng
Chương 44: Kết thúc viên mãn
Một ngày mới bắt đầu với sự bận rộn, mỗi người đều có công việc riêng của mình nhưng mục tiêu chung là hướng đến cuộc sống hạnh phúc.
- Được rồi, nếu không còn gì thắc mắc thì tan họp thôi
Mọi người đứng dậy rời khỏi phòng họp, Tiểu Nhiễm nay đã tiếp quản cả Vương thị trở thành người đứng đầu của tập đoàn, công việc so với Tiêu Tư không khác gì mấy.
- Vương tổng, chị bị làm sao vậy có cần đi bác sĩ không?
- Không sao đâu, không cần phiền phức như vậy, chỉ là trong người có chút khó chịu thôi, cô đi làm việc đi
- Vâng
Cô sắp xếp tài liệu trở về phòng làm việc, dạo này công việc của cô khá bận rộn không có thời gian nghỉ ngơi tử tế nên chắc là cơ thể do đó có chút mệt mỏi thôi.
‘Cốc cốc’
- Mời vào
Cô nhấp một ngụm cà phê vừa hay bên ngoài có người gõ cửa, người này ngày nào cũng phải đến xem cô đúng giờ.
- Tiểu Nhiễm, anh đem cơm trưa đến cho em đây
- Hôm nay có món gì vậy, cho em xem thử xem
Tiểu Nhiễm rất vui vẻ tiếp nhận phần cơm trưa do anh đem tới, Tiêu Tư để ý thấy cô uống cà phê liền nhíu mày.
- Em lại uống cà phê đậm như vậy sao, uống nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe
- Được rồi được rồi, anh đừng cau mày nữa, không phải em ngày nào cũng uống đâu
- Em đúng là cuồng công việc mà, thời gian dành cho anh cũng bị công việc của em xén bớt rồi
Tiêu Tư không đồng ý mà bĩu môi, kể từ khi tiếp nhận công việc của ba cô, Tiểu Nhiễm cứ tối ngày hết công việc thì vẫn là công việc, thời gian dành cho anh cũng ít đi rồi.
- Thôi mà, cuối tuần em bù đắp cho anh chịu không
- Em hứa rồi đó, cuối tuần phải bù đắp đó, nếu không anh sẽ giận cho mà xem
Cô cười cười cũng không biết phải nói gì tiếp theo, cái tên thân hình hơn một mét tám này vậy mà tính tình y hệt trẻ con vậy.
Ngày này kế tiếp ngày nọ, cuối cùng Tiêu Tư cũng chờ được đến cuối tuần, mấy ngày rồi chỉ được ôm vợ ngủ không được làm gì khác thật là khiến anh bức rức trong người mà.
- Khoan đã, cho anh một bất ngờ
- Bất ngờ gì vậy a?
- Ở đây có con của chúng ta rồi, anh sắp được làm ba rồi đó
Cô chỉ chỉ vào bụng mình, mấy ngày trước cô thấy có chút không khoẻ, hơn nữa bà dì cũng đến muộn nên đến bác sĩ khám xem sao, ai ngờ bản thân cô mang thai được hai tháng mà cô lại không biết.
- Em nói thật sao, anh sắp lên chức rồi
- Ừm
Tiêu Tư ôm lấy cô trong lòng rất vui vẻ, gia đình nhỏ sắp có thêm thành viên mới, kể từ ngày mai anh phải tập luyện trước mới được, để sau này khỏi bỡ ngỡ.
- Để anh báo tin cho mọi người biết
- Khoan đã, hiện tại cũng khuya rồi, đừng phiền mọi người nghỉ ngơi, ngày mai chẳng phải có bữa cơm hai bên gia đình sao
- Phải rồi, vậy mượn dịp ngày mai rồi thông báo luôn, vợ à, em đang mang thai nên ngủ sớm thôi
- Được được
- Còn nữa, hay là em nghỉ làm ở nhà đi, để em đi làm anh không yên tâm
Bụng cô còn chưa lớn mà Tiêu Tư đã lo lắng đến như vậy rồi, nhưng mà có anh bên cạnh quan tâm mình, cô thấy như vậy là mãn nguyện rồi.
- Vậy thì không cần đâu, chỉ mới hai tháng thôi, em còn có dự án chưa hoàn thành xong, hay để em hoàn thành xong nó rồi sẽ an tâm ở nhà dưỡng thai
- Vậy cũng được
Tiểu Nhiễm bị anh bắt đi ngủ sớm, bản thân Tiêu Tư định tối nay sẽ gần gũi với vợ hơn một chút nhưng mà sự tình phát sinh anh đành chịu đựng một thời gian vậy.
- Tụi con nói là thật sao, vậy thì tốt quá rồi
Mẹ cô là người đầu tiên lên tiếng sau khi nghe Tiêu Tư nói là cô mang thai, sau khi được cô lần nữa khẳng định trên mặt ai nấy đều lộ ra vẻ vui mừng, mọi chuyện cuối cùng cũng kết thúc, bọn họ gia đình được đoàn tụ, hiện tại lại sắp sửa chào đón một thành viên mới.
- Ngày hôm nay đúng là ngày vui, mọi người nâng ly nào
Mọi người đều nâng ly hưởng ứng, tới lượt Tiểu Nhiễm lại bị Tiêu Tư ngăn lại.
- Không được, để anh đổi nước ấm cho em
- Tại sao vậy chứ
- Em quên rồi sao, hiện tại trong bụng em đang có con của chúng ta, uống rượu sẽ không tốt đâu
Tiêu Tư vừa nói vừa cầm lấy ly rượu từ trong tay cô rồi bảo người làm đổi sang nước ấm, cô được sự chăm sóc của Tiêu Tư chỉ có thể im lặng mà hưởng thụ thôi, ai bảo lão công của cô yêu cô quá làm gì.
…----------------…
- Ây da
- Em bị làm sao vậy, có chỗ nào không thoải mái phải nói với anh đó
Tiêu Tư đang trong bếp nấu ăn nghe cô kêu lên liền vội vã chạy đến xem, Tiểu Nhiễm đau đến đổ mồ hôi hột bấu lấy tay anh.
- Chồng à, hình như em sắp sinh rồi!
Bản thân anh đang hoang mang sau đó liền hốt hoảng chạy đi gọi người, cũng may mẹ cô vì chăm sóc con gái nên dọn qua ở cùng.
Hai người đưa cô đến bệnh viện, ba cô cùng với ba của Tiêu Tư nghe tin cũng chạy đến còn Tiêu Tư thì đang lo lắng đi đi lại lại trước phòng sinh.
- Tư Tư à, Tiểu Nhiễm sao rồi con
- Đang ở bên trong, con cũng không biết
Bốn người trước cửa phòng đều trong trạng thái mong đợi, riêng Tiêu Tư chỉ hận không thể vào phòng sinh cùng cô, để cô ở trong đó anh không yên tâm.
Đèn ở cửa tắt, bác sĩ mang theo đứa trẻ sơ sinh đi ra, Tiêu Tư chẳng thèm nhìn mặt đứa bé mà lao vào trong, y tá ngơ ngác đành giao lại cho mẹ cô.
- Em sao rồi, có đau lắm không?
- Không đau
- Nói dối, anh nghe nói phụ nữ sinh con sẽ rất đau, em chịu thiệt rồi
- Không thiệt đâu, nhưng mà anh mang cả cái tạp dề đó vào bệnh viện luôn sao
Đến giờ anh mới để ý trên người mình còn đang mang tạp dề, lúc nãy anh nấu ăn thì cô đau bụng sắp sinh, anh liền đưa cô đến bệnh viện quên cả tháo tạp dề ra.
- Không sao, anh tháo ra ngay đây
- Không ngờ nha, Tư tổng vậy mà lần đầu làm ba mang cả tạp dề chạy vào bệnh viện
- Bởi vì anh lo lắng cho em chứ sao nữa, em đó, cười anh sao
- Đâu có đâu
Tiểu Nhiễm lắc đầu phủ nhận miệng lại đang cười, đó không phải là cười nhạo mà là nụ cười hạnh phúc, từ trước đến nay cô chưa từ nghi ngờ lựa chọn của mình.
- Được rồi, nếu không còn gì thắc mắc thì tan họp thôi
Mọi người đứng dậy rời khỏi phòng họp, Tiểu Nhiễm nay đã tiếp quản cả Vương thị trở thành người đứng đầu của tập đoàn, công việc so với Tiêu Tư không khác gì mấy.
- Vương tổng, chị bị làm sao vậy có cần đi bác sĩ không?
- Không sao đâu, không cần phiền phức như vậy, chỉ là trong người có chút khó chịu thôi, cô đi làm việc đi
- Vâng
Cô sắp xếp tài liệu trở về phòng làm việc, dạo này công việc của cô khá bận rộn không có thời gian nghỉ ngơi tử tế nên chắc là cơ thể do đó có chút mệt mỏi thôi.
‘Cốc cốc’
- Mời vào
Cô nhấp một ngụm cà phê vừa hay bên ngoài có người gõ cửa, người này ngày nào cũng phải đến xem cô đúng giờ.
- Tiểu Nhiễm, anh đem cơm trưa đến cho em đây
- Hôm nay có món gì vậy, cho em xem thử xem
Tiểu Nhiễm rất vui vẻ tiếp nhận phần cơm trưa do anh đem tới, Tiêu Tư để ý thấy cô uống cà phê liền nhíu mày.
- Em lại uống cà phê đậm như vậy sao, uống nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe
- Được rồi được rồi, anh đừng cau mày nữa, không phải em ngày nào cũng uống đâu
- Em đúng là cuồng công việc mà, thời gian dành cho anh cũng bị công việc của em xén bớt rồi
Tiêu Tư không đồng ý mà bĩu môi, kể từ khi tiếp nhận công việc của ba cô, Tiểu Nhiễm cứ tối ngày hết công việc thì vẫn là công việc, thời gian dành cho anh cũng ít đi rồi.
- Thôi mà, cuối tuần em bù đắp cho anh chịu không
- Em hứa rồi đó, cuối tuần phải bù đắp đó, nếu không anh sẽ giận cho mà xem
Cô cười cười cũng không biết phải nói gì tiếp theo, cái tên thân hình hơn một mét tám này vậy mà tính tình y hệt trẻ con vậy.
Ngày này kế tiếp ngày nọ, cuối cùng Tiêu Tư cũng chờ được đến cuối tuần, mấy ngày rồi chỉ được ôm vợ ngủ không được làm gì khác thật là khiến anh bức rức trong người mà.
- Khoan đã, cho anh một bất ngờ
- Bất ngờ gì vậy a?
- Ở đây có con của chúng ta rồi, anh sắp được làm ba rồi đó
Cô chỉ chỉ vào bụng mình, mấy ngày trước cô thấy có chút không khoẻ, hơn nữa bà dì cũng đến muộn nên đến bác sĩ khám xem sao, ai ngờ bản thân cô mang thai được hai tháng mà cô lại không biết.
- Em nói thật sao, anh sắp lên chức rồi
- Ừm
Tiêu Tư ôm lấy cô trong lòng rất vui vẻ, gia đình nhỏ sắp có thêm thành viên mới, kể từ ngày mai anh phải tập luyện trước mới được, để sau này khỏi bỡ ngỡ.
- Để anh báo tin cho mọi người biết
- Khoan đã, hiện tại cũng khuya rồi, đừng phiền mọi người nghỉ ngơi, ngày mai chẳng phải có bữa cơm hai bên gia đình sao
- Phải rồi, vậy mượn dịp ngày mai rồi thông báo luôn, vợ à, em đang mang thai nên ngủ sớm thôi
- Được được
- Còn nữa, hay là em nghỉ làm ở nhà đi, để em đi làm anh không yên tâm
Bụng cô còn chưa lớn mà Tiêu Tư đã lo lắng đến như vậy rồi, nhưng mà có anh bên cạnh quan tâm mình, cô thấy như vậy là mãn nguyện rồi.
- Vậy thì không cần đâu, chỉ mới hai tháng thôi, em còn có dự án chưa hoàn thành xong, hay để em hoàn thành xong nó rồi sẽ an tâm ở nhà dưỡng thai
- Vậy cũng được
Tiểu Nhiễm bị anh bắt đi ngủ sớm, bản thân Tiêu Tư định tối nay sẽ gần gũi với vợ hơn một chút nhưng mà sự tình phát sinh anh đành chịu đựng một thời gian vậy.
- Tụi con nói là thật sao, vậy thì tốt quá rồi
Mẹ cô là người đầu tiên lên tiếng sau khi nghe Tiêu Tư nói là cô mang thai, sau khi được cô lần nữa khẳng định trên mặt ai nấy đều lộ ra vẻ vui mừng, mọi chuyện cuối cùng cũng kết thúc, bọn họ gia đình được đoàn tụ, hiện tại lại sắp sửa chào đón một thành viên mới.
- Ngày hôm nay đúng là ngày vui, mọi người nâng ly nào
Mọi người đều nâng ly hưởng ứng, tới lượt Tiểu Nhiễm lại bị Tiêu Tư ngăn lại.
- Không được, để anh đổi nước ấm cho em
- Tại sao vậy chứ
- Em quên rồi sao, hiện tại trong bụng em đang có con của chúng ta, uống rượu sẽ không tốt đâu
Tiêu Tư vừa nói vừa cầm lấy ly rượu từ trong tay cô rồi bảo người làm đổi sang nước ấm, cô được sự chăm sóc của Tiêu Tư chỉ có thể im lặng mà hưởng thụ thôi, ai bảo lão công của cô yêu cô quá làm gì.
…----------------…
- Ây da
- Em bị làm sao vậy, có chỗ nào không thoải mái phải nói với anh đó
Tiêu Tư đang trong bếp nấu ăn nghe cô kêu lên liền vội vã chạy đến xem, Tiểu Nhiễm đau đến đổ mồ hôi hột bấu lấy tay anh.
- Chồng à, hình như em sắp sinh rồi!
Bản thân anh đang hoang mang sau đó liền hốt hoảng chạy đi gọi người, cũng may mẹ cô vì chăm sóc con gái nên dọn qua ở cùng.
Hai người đưa cô đến bệnh viện, ba cô cùng với ba của Tiêu Tư nghe tin cũng chạy đến còn Tiêu Tư thì đang lo lắng đi đi lại lại trước phòng sinh.
- Tư Tư à, Tiểu Nhiễm sao rồi con
- Đang ở bên trong, con cũng không biết
Bốn người trước cửa phòng đều trong trạng thái mong đợi, riêng Tiêu Tư chỉ hận không thể vào phòng sinh cùng cô, để cô ở trong đó anh không yên tâm.
Đèn ở cửa tắt, bác sĩ mang theo đứa trẻ sơ sinh đi ra, Tiêu Tư chẳng thèm nhìn mặt đứa bé mà lao vào trong, y tá ngơ ngác đành giao lại cho mẹ cô.
- Em sao rồi, có đau lắm không?
- Không đau
- Nói dối, anh nghe nói phụ nữ sinh con sẽ rất đau, em chịu thiệt rồi
- Không thiệt đâu, nhưng mà anh mang cả cái tạp dề đó vào bệnh viện luôn sao
Đến giờ anh mới để ý trên người mình còn đang mang tạp dề, lúc nãy anh nấu ăn thì cô đau bụng sắp sinh, anh liền đưa cô đến bệnh viện quên cả tháo tạp dề ra.
- Không sao, anh tháo ra ngay đây
- Không ngờ nha, Tư tổng vậy mà lần đầu làm ba mang cả tạp dề chạy vào bệnh viện
- Bởi vì anh lo lắng cho em chứ sao nữa, em đó, cười anh sao
- Đâu có đâu
Tiểu Nhiễm lắc đầu phủ nhận miệng lại đang cười, đó không phải là cười nhạo mà là nụ cười hạnh phúc, từ trước đến nay cô chưa từ nghi ngờ lựa chọn của mình.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương