Tuổi Trăng Rằm
Chương 15: Chương XIII: - Quá Khứ Của Kyle -
Chuyện giữa họ lại tạm lắng xuống cho tới cuối năm đó, Alice đột nhiên nói với Kyle về việc bà sẽ đi bước nữa, với một người đàn ông gốc Canada, góa vợ và đã có con riêng. Con gái ông ấy tên Jessica, tầm tuổi Rilloni và có mái tóc nâu đỏ với đôi mắt xám. Dường như Alice đã quen người này lâu rồi, thế nên khi nói với Kyle điều này, bà không quan tâm tới cảm xúc của con trai mình. Đó giống như một thông báo thay vì hỏi ý kiến. Hôn lễ nhanh chóng được cử hành và người đàn ông đó cùng con gái ông ấy dọn tới sống ở nhà Alice.
“Có lẽ…Họ là những người mà ông trời đã chọn để thay thế cho một nửa gia đình đã mất của mình…”
Gia đình của Kyle một lần nữa lại đầy đủ bốn người như khi Rilloni mới chào đời. Cả gia đình họ sống với nhau rất hạnh phúc, mọi người trong nhà đều luôn kính trên nhường dưới, yêu thương lẫn nhau. Mọi thứ đáng ra sẽ luôn tốt đẹp như thế, nhưng tới khi Kyle mười bảy tuổi, cậu phải nghe theo sự sắp đặt của Alice và sống ở ký túc xá của trường để phục vụ cho việc học của mình, chỉ cuối tuần và các ngày nghỉ mới có thể về nhà. Lúc đó Kyle hoàn toàn không hiểu vì sao mẹ mình lại cứ khăng khăng chọn cho cậu ở ký túc xá. Rõ ràng trường học không quá xa nhà cậu, và cậu chỉ mới học cấp ba.
Vào dịp Giáng Sinh năm đó, chính xác hơn là vào đêm 24/12/2018, trên đường khi Kyle từ ký túc xá của trường trở về nhà, cậu đã rất vui khi nghĩ rằng cha mẹ và em mình sẽ vui vẻ chào đón mình. Nhưng khi cậu về tới nơi, mọi chuyện lại hoàn toàn khác với những gì cậu đã nghĩ, khi mà cổng nhà thì mở toang trong khi tất cả các cửa thì đóng kín mít, đèn trong nhà thì tắt hết và chỉ sáng ở mỗi phòng của Alice.
“Gì…Gì đây? Việc này…không lẽ là do con bé…Không! Năm đó mẹ đã nói…Thôi chết! Mình hiểu sai ý của mẹ rồi!”
Như biết đã có chuyện không hay xảy ra, Kyle lao thẳng vào nhà, với tay lên bật đèn phòng khách. Ngay khi đèn sáng, một cảnh tượng kinh hoàng lập tức đập vào mắt cậu.
“Mẹ…Mẹ ơi? Làm ơn…Xin mẹ…Con xin mẹ hãy tỉnh lại đi…”
Kyle òa khóc, chạy tới lay xác mẹ cậu. Ngay khi ánh đèn điện thắp sáng căn phòng, thứ đầu tiên đập vào mắt Kyle là xác Alice nằm ngay trước mắt cậu, toàn thân nhuốm máu đỏ thẫm. Kyle nhìn quanh phòng khách, thấy có một số đoạn phim bị cắt thành nhiều mảnh, nằm rải rác quanh căn phòng. Cậu cầm một đoạn phim chưa bị cắt lên xem thì thấy chúng đều lưu giữ những kí ức tốt đẹp của Jessica. Đang khi cậu còn ngẩn người ra vì cú sốc vừa rồi, những tiếng bước chân từ phòng bếp truyền tới tai cậu. Jessica xuất hiện, trên tay cầm một con dao, mắt cô đỏ hoe, rơi lệ nhưng đôi môi lại nở một nụ cười ma quái.
“Anh về rồi sao? Tôi hỏi nè, tại sao cả cha tôi cũng yêu thương anh quá thế, rõ ràng tôi mới là con gái ruột của ông ta cơ mà? Hay là ngay bây giờ anh… Chết đi để tôi độc chiếm tình yêu từ họ!”
Jessica vừa nói vừa lao đến, chĩa mũi dao về phía cậu. Thật may rằng trong lúc bất cẩn, cô đã vấp phải cánh tay của Alice khiến mũi dao chệch hướng. Kyle như đã hiểu ra điều gì đó khi dán mắt vào khuôn mặt lạnh tanh của mẹ mình, cậu khống chế Jessica và lấy con dao đó đâm nhiều nhát vào người cô. Máu, rất nhiều máu bắn lên khắp người cậu, thậm chí biến một phần tóc của cậu chuyển màu đỏ rực. Jessica đã chết, đoạn phim ký ức của cô ở trên tay Kyle ngay lập tức hóa đen hoàn toàn. Kyle siết chặt tay khiến đoạn phim ấy bị vò nát.
“Hóa ra khi đó mẹ nói con sẽ không chết bởi Rilloni là vì mọi thứ sẽ diễn ra thế này sao? Nó…Còn tệ hơn là việc con bị Rilloni giết. Tại sao vậy, mẹ?”
Kyle ngồi đó, ôm xác mẹ mình và tự hỏi. Giữa đêm đông, căn phòng lạnh lẽo ấy im lặng tới đáng sợ. Nước mắt dần bao phủ tầm nhìn của Kyle khiến mọi thứ trước mắt cậu trở nên mờ ảo. Gạt đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên gò má, Kyle bỏ lại hai cái xác nữ ở phòng khách, tới phòng mẹ mình, thấy cha kế đã chết, máu chảy thành vũng xung quanh ông ấy. Kyle sững người, cậu không nghĩ Rilloni lại có thể gây ra những cái chết ghê rợn tới mức này. Những năm qua, khi Rilloni còn ở với Kyle, cô luôn tỏ ra là một cô con gái ngoan ngoãn, một người em gái đáng yêu, nhưng tại sao...Kyle tự hỏi tại sao người em gái đó nay lại có thể trở nên đáng sợ tới mức này. Kyle chuyển hướng và tới phòng mình, tìm trong ngăn tủ vài món đồ mà cậu cảm thấy cần thiết. Đột nhiên cậu hơi khựng lại khi thấy một khẩu súng và một quyển sổ giống y hệt quyển sổ mà Alice đã đưa cho Rilloni ngay trước khi cô rời khỏi nhà. Vì tò mò mà cậu đã lật ra xem thử, nhưng chỉ mới được vài trang cậu đã vội đóng lại. Sự bất ngờ và bàng hoàng, xen lẫn chút sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt trắng như sứ ấy. Kyle cầm theo quyển sổ ấy cùng cái mặt nạ được Rilloni tặng năm cậu lên mười hai, đeo lên mặt, khoác thêm chiếc áo khoác đen, đi giày thể thao đen. Rồi cậu xuống bếp, lấy ra một con dao tây có lưỡi dài tầm 30cm. Kế tiếp, Kyle lấy toàn bộ tiền mặt trong nhà rồi rời đi, tìm một nơi ẩn náu mới. Trước khi đi, cậu ngoảnh mặt lại nhìn mẹ mình lần cuối.
“Tạm biệt, mẹ!”
Rầm! Tiếng cánh cửa đóng lại, mở ra cho Kyle một con đường mà mãi mãi cậu không thể thoát ra.
“Có lẽ…Họ là những người mà ông trời đã chọn để thay thế cho một nửa gia đình đã mất của mình…”
Gia đình của Kyle một lần nữa lại đầy đủ bốn người như khi Rilloni mới chào đời. Cả gia đình họ sống với nhau rất hạnh phúc, mọi người trong nhà đều luôn kính trên nhường dưới, yêu thương lẫn nhau. Mọi thứ đáng ra sẽ luôn tốt đẹp như thế, nhưng tới khi Kyle mười bảy tuổi, cậu phải nghe theo sự sắp đặt của Alice và sống ở ký túc xá của trường để phục vụ cho việc học của mình, chỉ cuối tuần và các ngày nghỉ mới có thể về nhà. Lúc đó Kyle hoàn toàn không hiểu vì sao mẹ mình lại cứ khăng khăng chọn cho cậu ở ký túc xá. Rõ ràng trường học không quá xa nhà cậu, và cậu chỉ mới học cấp ba.
Vào dịp Giáng Sinh năm đó, chính xác hơn là vào đêm 24/12/2018, trên đường khi Kyle từ ký túc xá của trường trở về nhà, cậu đã rất vui khi nghĩ rằng cha mẹ và em mình sẽ vui vẻ chào đón mình. Nhưng khi cậu về tới nơi, mọi chuyện lại hoàn toàn khác với những gì cậu đã nghĩ, khi mà cổng nhà thì mở toang trong khi tất cả các cửa thì đóng kín mít, đèn trong nhà thì tắt hết và chỉ sáng ở mỗi phòng của Alice.
“Gì…Gì đây? Việc này…không lẽ là do con bé…Không! Năm đó mẹ đã nói…Thôi chết! Mình hiểu sai ý của mẹ rồi!”
Như biết đã có chuyện không hay xảy ra, Kyle lao thẳng vào nhà, với tay lên bật đèn phòng khách. Ngay khi đèn sáng, một cảnh tượng kinh hoàng lập tức đập vào mắt cậu.
“Mẹ…Mẹ ơi? Làm ơn…Xin mẹ…Con xin mẹ hãy tỉnh lại đi…”
Kyle òa khóc, chạy tới lay xác mẹ cậu. Ngay khi ánh đèn điện thắp sáng căn phòng, thứ đầu tiên đập vào mắt Kyle là xác Alice nằm ngay trước mắt cậu, toàn thân nhuốm máu đỏ thẫm. Kyle nhìn quanh phòng khách, thấy có một số đoạn phim bị cắt thành nhiều mảnh, nằm rải rác quanh căn phòng. Cậu cầm một đoạn phim chưa bị cắt lên xem thì thấy chúng đều lưu giữ những kí ức tốt đẹp của Jessica. Đang khi cậu còn ngẩn người ra vì cú sốc vừa rồi, những tiếng bước chân từ phòng bếp truyền tới tai cậu. Jessica xuất hiện, trên tay cầm một con dao, mắt cô đỏ hoe, rơi lệ nhưng đôi môi lại nở một nụ cười ma quái.
“Anh về rồi sao? Tôi hỏi nè, tại sao cả cha tôi cũng yêu thương anh quá thế, rõ ràng tôi mới là con gái ruột của ông ta cơ mà? Hay là ngay bây giờ anh… Chết đi để tôi độc chiếm tình yêu từ họ!”
Jessica vừa nói vừa lao đến, chĩa mũi dao về phía cậu. Thật may rằng trong lúc bất cẩn, cô đã vấp phải cánh tay của Alice khiến mũi dao chệch hướng. Kyle như đã hiểu ra điều gì đó khi dán mắt vào khuôn mặt lạnh tanh của mẹ mình, cậu khống chế Jessica và lấy con dao đó đâm nhiều nhát vào người cô. Máu, rất nhiều máu bắn lên khắp người cậu, thậm chí biến một phần tóc của cậu chuyển màu đỏ rực. Jessica đã chết, đoạn phim ký ức của cô ở trên tay Kyle ngay lập tức hóa đen hoàn toàn. Kyle siết chặt tay khiến đoạn phim ấy bị vò nát.
“Hóa ra khi đó mẹ nói con sẽ không chết bởi Rilloni là vì mọi thứ sẽ diễn ra thế này sao? Nó…Còn tệ hơn là việc con bị Rilloni giết. Tại sao vậy, mẹ?”
Kyle ngồi đó, ôm xác mẹ mình và tự hỏi. Giữa đêm đông, căn phòng lạnh lẽo ấy im lặng tới đáng sợ. Nước mắt dần bao phủ tầm nhìn của Kyle khiến mọi thứ trước mắt cậu trở nên mờ ảo. Gạt đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên gò má, Kyle bỏ lại hai cái xác nữ ở phòng khách, tới phòng mẹ mình, thấy cha kế đã chết, máu chảy thành vũng xung quanh ông ấy. Kyle sững người, cậu không nghĩ Rilloni lại có thể gây ra những cái chết ghê rợn tới mức này. Những năm qua, khi Rilloni còn ở với Kyle, cô luôn tỏ ra là một cô con gái ngoan ngoãn, một người em gái đáng yêu, nhưng tại sao...Kyle tự hỏi tại sao người em gái đó nay lại có thể trở nên đáng sợ tới mức này. Kyle chuyển hướng và tới phòng mình, tìm trong ngăn tủ vài món đồ mà cậu cảm thấy cần thiết. Đột nhiên cậu hơi khựng lại khi thấy một khẩu súng và một quyển sổ giống y hệt quyển sổ mà Alice đã đưa cho Rilloni ngay trước khi cô rời khỏi nhà. Vì tò mò mà cậu đã lật ra xem thử, nhưng chỉ mới được vài trang cậu đã vội đóng lại. Sự bất ngờ và bàng hoàng, xen lẫn chút sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt trắng như sứ ấy. Kyle cầm theo quyển sổ ấy cùng cái mặt nạ được Rilloni tặng năm cậu lên mười hai, đeo lên mặt, khoác thêm chiếc áo khoác đen, đi giày thể thao đen. Rồi cậu xuống bếp, lấy ra một con dao tây có lưỡi dài tầm 30cm. Kế tiếp, Kyle lấy toàn bộ tiền mặt trong nhà rồi rời đi, tìm một nơi ẩn náu mới. Trước khi đi, cậu ngoảnh mặt lại nhìn mẹ mình lần cuối.
“Tạm biệt, mẹ!”
Rầm! Tiếng cánh cửa đóng lại, mở ra cho Kyle một con đường mà mãi mãi cậu không thể thoát ra.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương