Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 48: Cửu Tiêu Lâu



Quảng trường Trường Thương, nằm trong trung tâm của Trường Thương thành, với diện tích tương đối lớn, dung nạp mười vạn người là không có bất cứ vấn đề gì.

Xung quanh Quảng trường, chính là trung tâm thương nghiệp nơi phồn hoa nhất tại Trường Thương thành, người đến kẻ đi liên miên không dứt, tấp nập tựa như dòng nước chảy tràn ngập khắp các ngõ ngách.

Thời điểm tám giờ sáng, trên quảng trường đã tấp nập người ra vào , không chỉ có rất nhiều các học sinh Trường Thương học viện tới, mà người dân sinh sống tại Trường Thương thành tập trung lại càng nhiều, họ hoặc là một mình một ngựa đi tới hoặc kết bạn, kéo bè tụ họp đến đây tham gia náo nhiệt.

Dù sao lần này tham gia cuộc chiến xếp hạng thiên tài của Trường Thương học viện, có quan hệ đến mấy chục học viên ưu tú nhất trong mấy chục năm qua của học viện này, trong tương lai bọn hắn đều sẽ trở thành những trụ cột vững chắc của quốc gia, chuyện phong hầu, bái tướng cũng là có thể, việc trọng đại như thế tự nhiên sẽ thu hút rất nhiều người tụ lại đây xem náo nhiệt.

Trường Thương học viện xếp hạng thiên tài có chia ra làm ba bảng gồm: Phàm bảng, Linh bảng, Tông bảng. Ứng với từng cảnh giới tu luyện của các học viên là Phàm cảnh, Linh cảnh, Tông cảnh.

Lần này cuộc chiến xếp hạng thiên tài của học viện chỉ là cuộc chiến tranh giành vị trí của Phàm bảng cùng Linh bảng, bởi vì theo như thực lực thì Tông cảnh đã là điều kiện có thể gia nhập nội môn của học viện nên Tông bảng do các đệ tử nội môn tiến hành tranh đoạt vị trí, cuộc chiến sẽ được tổ chức ngay trong nội viện, về việc cuộc chiến tranh giành tại Tông bảng, từ trước đến nay nội viện chưa bao giờ công khai qua.

Lúc này, trong bãi sân rộng đã phân chia ra làm hai khu vực riêng biệt, một cái là khu đấu trường cho cuộc chiến tranh giành vị trí trên Linh bảng, cái khác tự nhiên là khu đấu trường cho cuộc chiến tranh giành vị trí trên Phàm bảng.

Mỗi cái khu vực bên trong vừa vặn có 10 võ đài chiến đấu, phân biệt đại biểu cho 10 tên thiên tài mạnh nhất của phàm cảnh và linh cảnh. Đã đứng tại top 10 tên học viên thiên tài, phải nắm đủ thực lực chuẩn bị tinh thần tiếp thu chiến đấu từ những người khiêu chiến, nhất định phải giữ vững võ đài chiến đấu của chính mình, nếu như bị người khác đánh bại, thì vị trí cũng sẽ bị thay đổi.

Cho nên cuộc chiến xếp hạng thiên tài học viện, chính là một tên thiên tài đứng trên võ đài làm người bảo vệ vị trí của mình trên bảng xếp hạng, mà top 10 trên bảng là quá trình những người này tiến hành chiến đấu để chiếm giữ võ đài cũng như vị trí trên bảng.

Nói như vậy, nhưng cũng không phải ai cũng đều có tư cách tiến đến khiêu chiến 10 vị thiên tài thủ võ đài, đầu tiên hắn cần phải đánh bại người giữ cửa do học viện đã an bài từ trước, chỉ khi có thực lực đủ đánh bại người giữ cửa, tiếp đến mới có thể tiến hành cuộc khiêu chiến với 10 vị thiên tài thủ võ đài.

Mà lại chỉ có thể khiêu chiến theo danh sách từ dưới lên, bắt đầu là khiêu chiến với võ đài thứ 10 thứ 9, bởi vì mỗi lần khiêu chiến đều chỉ có thể khiêu chiến với kẻ khác vượt qua một số thứ tự.

"Vũ Huyên tỷ, ta nghe nói cuộc chiến xếp hạng thiên tài học viện lần này, thực lực tại linh cảnh ban của chúng ta xuất hiện ra rất nhiều nhân tài mới nổi, đã có tư cách khiêu chiến với những học viên có uy tín lâu năm trên Linh bảng, ta thật là mong chờ a."

Trên quảng trường có một nhóm nhỏ, gồm một vài nữ sinh tụ tập cùng một chỗ, líu ríu nghị luận cuộc chiến xếp hạng thiên tài học viện lần này.

Trong cái nhóm nhỏ đó hiển nhiên lấy Mạnh Vũ Huyên cầm đầu, bị một đám tiểu nữ sinh bao quanh, nàng vốn là cao gầy xinh đẹp, xuất hiện giữa đám nữ sinh như hạc giữa bầy gà, đặc biệt đẹp mắt, hấp dẫn không ít ánh mắt xung quanh.

"Còn không phải sao, ban ba Đặng Hạo Dương không phải chính là con hắc mã lớn nhất sao, sớm đã có truyền thuyết hắn có thực lực đi khiêu chiến chiếm ba vị trí đầu trên Linh bảng. Hắn tiến vào Linh cảnh cấp không đến ba năm thời gian, hiện đã trưởng thành đến mức độ này thật là quá nhanh, mọi người đều nói về sau hắn có đi vào nội môn cũng sẽ trở thành nhân vật phong vân trong nội môn."

"Đúng đúng đúng, ban ba Đặng Hạo Dương, chẳng những có thực lực mạnh mẽ, mà con người hắn lại cũng quá ư đẹp trai a, hắn cười lên như tỏa nắng vậy, nếu như ta có thể trở thành bạn gái của hắn, đời này vậy là được rồi."

Mạnh Vũ Huyên trợn nhìn nàng một cái, miệng mỉm nói: "Đứa nhỏ phóng đãng này người có đừng nằm mơ a, những nữ sinh thương nhớ Đặng Hạo Dương có cả một bó lớn, thế nào mà người ta lại chẳng chướng mắt ngươi. Mà lại, nói cho các ngươi biết một cái bí mật, đừng nhìn Đặng Hạo Dương bình thường rất điệu thấp, thân phận của hắn thật sự không đơn giản như vậy đâu, hắn là thực sự là đệ tử gia thế quyền quý đấy."

"Đệ tử Quyền quý có cái gì dùng, hắn có thể so sánh với Trần Bân Nhiên tỷ phu sao, tỷ phu là trưởng tôn của Hầu tước tại một quận biên giới lớn, tương lai có khả năng kế thừa tước vị, trở thành Hầu tước một nước, đặt tại Lan Lăng quốc có mấy người có thể so với hắn, còn ai so với hắn quý hơn ư."



Một tiểu cô nương, trên mặt xuất hiện lấm tấm mấy mụn rất là khinh thường nói. Tựa hồ nàng căn bản là chướng mắt thân phận của Đặng Hạo Dương . Từ khi đi theo sau Mạnh Vũ Huyên, mấy tiểu cô nương này đã đem thân phận của mình cùng ánh mắt giương cao lên một đoạn dài, con em quý tộc bình thường đã không lọt được vào được ánh mắt của các nàng.

Mạnh Vũ Huyên lại thấy có chút bất đắc dĩ, lại thầm đắc ý cùng kiêu ngạo.

Hoàn toàn chính xác, tại Lan Lăng quốc, kẻ có địa vị cao hơn Trần Bân Nhiên, thật không có bao nhiêu.

Chỉ có những thái tử, hàng tử, công chúa tại Hoàng thành mới có thể hơn hắn một chút, đặt tại cái địa phương nhỏ khác thì Trần Bân Nhiên hắn chằng phải là thổ hoàng đế ư.

"Vũ Huyên tỷ, Trần Bân Nhiên tỷ phu hắn sẽ đến xem học bảng cuộc chiến chứ?" Một cái tiểu cô nương mong đợi hỏi.

"Đợi lát nữa hắn sẽ đến."

Mạnh Vũ Huyên cười nói, cuộc chiến tông bảng của nội môn cũng không phải là một tháng một lần, mà là mỗi năm một lần.

Cho nên thời điểm ngoại viện tổ chức cuộc chiến xếp hạng thiên tài, tại nội viện vẫn như không có chuyện gì xảy ra.

Dù sao, nội viện học viên toàn bộ đều là Tông cảnh tu sĩ, tại mỗi cấp độ mỗi một cái tiểu giai đoạn tại tông cảnh đều rất khó vượt qua, cần mất lượng lớn thời gian để tu luyện, trong thời gian ngắn rất khó có sự thay đổi về sức chiến đấu gì nhiều.

Tỷ như đứng vị trí đệ nhất là Đại sư tỷ Nguyễn Quân Trác, đã có rất nhiều năm không người nào dám đi khiêu chiến nàng.

. . .

Tịch Thiên Dạ từ Đông Giao thiên bảo sơn trở lại nội thành, cuộc chiến xếp hạng thiên tài đã hường hực khí thế chuẩn bị cử hành, toàn bộ quảng trường rất tấp nập, bên cạnh khu buôn bán trên đường phố đều đầy ắp người.

Hắn phí hết một phen khí lực mới chen qua dòng người tiến vào trong bãi sân rộng, sau đó thông qua lối đi đặc thù của Trường Thương học viện, tiến vào nơi học viện bố trí người giữ cửa chiến khu.

Làm học viên của Trường thương học viện, tự nhiên có cách đặc thù quan sát tình trạng bên trong chiến khu, không cần nhét chung một chỗ giống người dân thành thị như vậy.

"Tịch Thiên Dạ!"

"Cái tên kia gọi Tịch Thiên Dạ này rốt cục cũng xuất hiện."

"Ha ha, hắn vậy mà xuất hiện, ta đã cho là hắn cũng không còn dám lại quay trở lại học viện chứ, lúc này thật đúng là nên xem náo nhiệt a."

. . .

Tịch Thiên Dạ vừa xuất hiện liền lập tức đưa tới không ít người chú ý, khắp nơi có người đưa ánh mắt nhìn về phía hắn, chỉ trỏ.



Bởi vì, Hướng Nghiễm Hi vì Cố Vân, mấy ngày nay một mực điên cuồng tìm kiếm tung tích hắn, cái tên Tịch Thiên Dạ lại lần nữa được vang trong toàn học viện.

Trải qua sự tình trước của U Lan Tư, Tịch Thiên Dạ đã triệt để trọc giận lòng người, hiện tại Hướng Nghiễm Hi hướng Tiểu vương gia như vậy làm loạn, hiện giờ toàn bộ Trường Thương học viện học viên gần như đã không có người không biết đến tên hắn.

"Tịch Thiên Dạ, hắn cũng thật là thật to gan, Hướng Nghiễm Hi Tiểu vương gia mà hắn cũng dám đụng chạm, người nào mà không biết Cố Vân là ranh giới cuối cùng của Hướng Nghiễm Hi , ai đụng đến là chết a."

"Một tên tiểu nhân vật như hắn, tại Tịch gia cũng không được xem trọng, lại dám trêu chọc đến kẻ có quyền thế ngập trời của Võ Vương, đơn giản là không biết sống chết."

" Ta biết Tịch gia, là gia tộc ở tại Lô Hề quận, địa vị cũng không phải là thấp, bất quá Tịch Thiên Dạ chỉ là một tiểu nhân vật chi thứ mà thôi, trong gia tộc không hề có quyền nói cái gì, thậm chí đã bị Tịch gia vứt bỏ. Đừng nói một tiểu nhân vật nhân vật, dù là toàn bộ Tịch gia chỉ sợ cũng không dám tùy tiện trêu chọc trưởng tử của Võ Vương."

"Haha!!! Bởi vì hắn nghĩ hiện có U Lan Tư lão sư che chở là hắn có thể muốn làm gì thì làm a, thật sự là ngây thơ, lúc này nhìn xem hắn chết như thế nào."

. . .

"Tiểu thư, cái tên gọi Tịch Thiên Dạ đã hiện thân."

Bên ngoài sân rộng được vây quanh bởi đường phố thương nghiệp khu phồn hoa nhất, một tòa ngọc lâu cao đến chín mươi chín tầng. Như chọc tới tận trời,

Lầu này tên là Cửu Tiêu lâu, thuộc về loại kiến trúc tạo nên tiêu chí của Trường Thương thành, lầu này cao 499 mét, xếp thứ hai về độ cao tại Trường Thương thành.

Tại bên trong Trường Thương thành, không phải ngươi có tiền có tài nguyên, liền có thể tùy tiện xây lên Lầu các.

Độ cao của lầu các quyết định địa vị của chính chủ nhân nó.

Đệ nhất lầu các tại Trường Thương thành tên là Minh Nguyệt các, nằm tại khuôn viên thánh địa của Trường Thương học viện, hơn 3,500 năm trước nó đã sừng sững ở đó, từng trải qua mấy lần thay đổi triều đại cũng không có làm dao động độ cao của nó. Minh Nguyệt các chính là đường chân trời của Trường Thương thành, cũng là điểm cao nhất tại Trường Thương thành.

Cửu Tiêu lâu, có thể được xưng là đứng thứ hai tại Trường Thương thành cả về kiến trúc lẫn độ cao, ý nghĩa cùng câu chuyện xưa tồn tại sau lưng nó sâu không lường được.

Dịch: Hiên Viên

Biên: Khang_a_ca

.

Truyện của hoàng lăng gia tộc

Chương trước Chương tiếp