Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm
Chương 51: Ta không sao!
Có lẽ mấy chủ nhân trước của Ma kiếm đã chết đột ngột vì không nhận thức được sự lợi hại của những khí Huyết Sát này, hoặc cũng có khả năng họ biết nhưng bó tay hết cách, không có cách nào để giải quyết nó.
"Những khí Huyết Sát này có chút phiền phức, chúng ta phải tìm thời gian để xử lý chúng!" Trần Mộc nghĩ thầm trong đầu.
"Cửu Long Diệt Thần Quyết" đang vận hành trong cơ thể Trần Mộc, hẳn dùng sức mạnh rồng mạnh mẽ để trấn áp khí Huyết Sát, làm xong tất cả những điều này, hẳn mới rời đi.
Nhưng hẳn còn chưa đi được mấy bước, một bóng người xinh đẹp đột nhiên từ trong rừng cây phía xa đi tới, ôm một cô, gái đáng yêu trong tay, đáp xuống trước mặt Trần Mộc.
Người đến không ai khác chính là Khương Âm, Bảo Nhi cũng được nàng ấy tìm thấy và dẫn theo tới.
“Thiếu gia, ngài thế nào?” Bảo Nhi vừa được thả xuống liền vội vàng chạy tới, trong mắt rưng rưng nước mắt, hiển nhiên là rất sợ hãi
"Ta không sao!" Trần Mộc mỉm cười vẫy tay với nàng ấy.
Sau khi Khương Ẩm thấy Trần Mộc bình an vô sự, nàng ấy mới thở phào nhẹ nhõm, khi biết ba cường giả cảnh giới Hóa Tượng đang đuối giết Trần Mộc, trong lòng nàng ấy rất lo lắng, mặc dù Trần Mộc đã từng đánh vượt tám cấp, thẳng Trần Thiên Lang đã đạt tới Kiếm Hồn chỉ thế, nhưng dù sao thì đối thủ vẫn ở trong cảnh giới Ngưng Hải.
Nhưng bây giờ, thứ hần đang đối mặt chính là cường giả cảnh giới Hóa Tượng, chỉ có người cũng đã bước vào cảnh giới Hóa Tượng là nàng ấy mới có thế hiểu được người ở cảnh giới này mạnh đến mức nào.
Tuy nhiên, khi Khương Âm nhìn thoáng qua Trần Mộc, sau. đó nhìn vào hai xác chết không đầu gần đó, khuôn mặt nàng ấy cũng sững sờ, nàng ấy nhìn Trần Mộc với ánh mắt kỳ lạ
"Ngươi giết bọn họ?" Khương Âm nói, ánh mắt run rẩy.
"Nếu không thì sao, chẳng lẽ ngồi chờ chết?" Trần Mộc liếc. nàng ấy một cái, tức giận nói.
Khương Âm hít một hơi, gương mặt tràn đầy kinh hãi: "Họ. là cường giả cảnh giới Hóa Tượng đấy, một người khác đâu? Không phải Bảo Nhi nói có ba người sao?"
"Kẻ đó chết ở chỗ khác, sao? Cô thích chúng hả?" Trần Mộc cười nói, ý sâu xa.
"Cút" Khương Âm tức giận mắng.
Có điều, trong lòng Khương Âm vẫn có một nỗi sợ hãi mãi không thể biến mất, tên nhóc này thật sự càng ngày càng vượt ngoài sự dự đoán của nàng ấy, hần thắng vượt tám cấp, đánh bại Trần Thiên Lang có Kiếm Hồn chỉ thể cũng thôi đi, bây giờ thâm chí cá ba cảnh giới Hóa Tượng cũng đều chết trong tay. hẳn
Nếu để hẳn phát triển thêm mấy tháng nữa thì chỉ sợ răng toàn bộ Ninh Quốc sẽ không tìm được ai là đối thủ của hản?
"Cô biết bọn họ là ai à?" Trần Mộc đột nhiên ngẩng đầu. hỏi.
Khương Âm lắc đầu: “Ta không biết, vừa rồi ta bị hai cường giả cảnh giới Hóa Tượng đỉnh phong giữ lại, tốn rất nhiều công sức mới có thể đánh bọn chúng chạy đi, sau đó không ngừng chạy tới chỗ ngươi!"
Trần Mộc nhìn hai bộ thi thể không đầu trước mắt, trầm ngâm nói: "Chẳng lẽ là người Kiếm Vũ Các phái tới?"
Thế lực lớn nhất mà hẳn đắc tội cho đến nay chính là Kiếm Vũ Các, theo dự tính của hản, với mối quan hệ và thực. lực đáng sợ của Kiếm Vũ Các, phái mấy người cảnh giới Hóa. Tượng đi giết hản hoàn toàn không thành vấn đề.
"Ta cũng nghĩ có khả năng là Kiếm Vũ Các!"
Khương Âm gật đầu, nàng ấy và Trần Mộc có cùng quan điểm, e răng chỉ có Kiếm Vũ Các mới làm được điều này!
"Thôi, mặc kệ là ai, món nợ này đều sẽ ghi vào Kiếm Vũ Các, bọn chúng chỉ có thể nhận!" Trần Mộc thẳng thừng nói.
Dù sao hiện tại kẻ thù hần đắc tội lớn nhất chính là Kiếm Vũ Các, cho dù những người này không phải Kiếm Vũ Các tìm tới, hắn vẫn sẽ ghi món nợ này lên Kiếm Vũ Các, để bọn chúng gánh lấy món nợ này!
"Đi, nhân lúc ban đêm chúng ta nhanh chóng xuất phát, hiện tại cách Đại Thiên quận không xa. Khi đến đó rồi, cho dù Kiếm Vũ Các muốn ám sát ngươi cũng sẽ không trằng trợn như vậy!" Khương Âm nói.
"Ù!' Trần Mộc gật đầu.
Ba người không còn chăn chữ nữa, thu dọn hành lý, tiếp tục di chuyển về phía vị trí của Đại Thiên quận.
Sau khi đám người Trần Mộc và Khương Âm rời đi không lâu.
Trong khu rừng yên tĩnh này, hai người áo đen đột nhiên đi qua, đứng trước mặt hai người chết không đầu, nhìn hai thí thể trước mặt, vẻ mặt hơi u ám.
Bọn họ không bao giờ ngờ rằng cuộc sẵn giết này lại thế mà lại thất bại!
Đã phái ra một đội hình thế này, nhưng ngay cá một thắng nhóc tầng thứ tư của cảnh giới Ngưng Hải cũng không giết được!
Nếu Khương Âm ở đây sẽ nhận ra ngay hai người này chính là hai người áo đen đã chiến đấu với nàng ấy trước đó,
“Thật là một đám rác rưởi, Kiểm Vũ Các ta nuôi các ngươi, chẳng bãng nuôi mấy con chó, thật là lãng phí lương thực!" Một người áo đen hùng hổ nói
"Đại nhân, bây giờ chúng ta nên làm gì?" Một người áo đen khác trong mắt xuất hiện vẻ chấn động, không nhịn được hỏi
Hần ta có thể cảm giác được, trong vòng chưa đầy mười ngày, thực lực của tên nhóc kia thực sự đã tăng lên rất nhiều, hiện tại ngay cả cường giả cảnh giới Hóa Tượng cấp thấp cũng không thế đánh bại được hẳn.
Sác mặt người căm đầu áo đen u ám, lạnh lùng: 'Làm sao. bây giờ, còn có thể làm gì nữa? Đương nhiên là báo cáo lên Kiếm Vũ Các, không biết Kiếm Hoàng đại nhân có tức giận hay không!"
Vốn tưởng rắng là cơ hội lập công, nhưng không ngờ không lập công được, ngược lại còn có khả năng khiến Kiếm Hoàng đại nhân tức giận, thực sự là mất nhiều hơn được!
“Hay là chúng ta động thủ trên thuyền mây?” Người áo đen thận trọng nói.
“Thuyền mây? Ngươi có biết thế lưng sau lưng thuyền mây là ai không? Đó chính là Thương Hội Thánh Long, ngươi dám động thủ sao?"
"Những khí Huyết Sát này có chút phiền phức, chúng ta phải tìm thời gian để xử lý chúng!" Trần Mộc nghĩ thầm trong đầu.
"Cửu Long Diệt Thần Quyết" đang vận hành trong cơ thể Trần Mộc, hẳn dùng sức mạnh rồng mạnh mẽ để trấn áp khí Huyết Sát, làm xong tất cả những điều này, hẳn mới rời đi.
Nhưng hẳn còn chưa đi được mấy bước, một bóng người xinh đẹp đột nhiên từ trong rừng cây phía xa đi tới, ôm một cô, gái đáng yêu trong tay, đáp xuống trước mặt Trần Mộc.
Người đến không ai khác chính là Khương Âm, Bảo Nhi cũng được nàng ấy tìm thấy và dẫn theo tới.
“Thiếu gia, ngài thế nào?” Bảo Nhi vừa được thả xuống liền vội vàng chạy tới, trong mắt rưng rưng nước mắt, hiển nhiên là rất sợ hãi
"Ta không sao!" Trần Mộc mỉm cười vẫy tay với nàng ấy.
Sau khi Khương Ẩm thấy Trần Mộc bình an vô sự, nàng ấy mới thở phào nhẹ nhõm, khi biết ba cường giả cảnh giới Hóa Tượng đang đuối giết Trần Mộc, trong lòng nàng ấy rất lo lắng, mặc dù Trần Mộc đã từng đánh vượt tám cấp, thẳng Trần Thiên Lang đã đạt tới Kiếm Hồn chỉ thế, nhưng dù sao thì đối thủ vẫn ở trong cảnh giới Ngưng Hải.
Nhưng bây giờ, thứ hần đang đối mặt chính là cường giả cảnh giới Hóa Tượng, chỉ có người cũng đã bước vào cảnh giới Hóa Tượng là nàng ấy mới có thế hiểu được người ở cảnh giới này mạnh đến mức nào.
Tuy nhiên, khi Khương Âm nhìn thoáng qua Trần Mộc, sau. đó nhìn vào hai xác chết không đầu gần đó, khuôn mặt nàng ấy cũng sững sờ, nàng ấy nhìn Trần Mộc với ánh mắt kỳ lạ
"Ngươi giết bọn họ?" Khương Âm nói, ánh mắt run rẩy.
"Nếu không thì sao, chẳng lẽ ngồi chờ chết?" Trần Mộc liếc. nàng ấy một cái, tức giận nói.
Khương Âm hít một hơi, gương mặt tràn đầy kinh hãi: "Họ. là cường giả cảnh giới Hóa Tượng đấy, một người khác đâu? Không phải Bảo Nhi nói có ba người sao?"
"Kẻ đó chết ở chỗ khác, sao? Cô thích chúng hả?" Trần Mộc cười nói, ý sâu xa.
"Cút" Khương Âm tức giận mắng.
Có điều, trong lòng Khương Âm vẫn có một nỗi sợ hãi mãi không thể biến mất, tên nhóc này thật sự càng ngày càng vượt ngoài sự dự đoán của nàng ấy, hần thắng vượt tám cấp, đánh bại Trần Thiên Lang có Kiếm Hồn chỉ thể cũng thôi đi, bây giờ thâm chí cá ba cảnh giới Hóa Tượng cũng đều chết trong tay. hẳn
Nếu để hẳn phát triển thêm mấy tháng nữa thì chỉ sợ răng toàn bộ Ninh Quốc sẽ không tìm được ai là đối thủ của hản?
"Cô biết bọn họ là ai à?" Trần Mộc đột nhiên ngẩng đầu. hỏi.
Khương Âm lắc đầu: “Ta không biết, vừa rồi ta bị hai cường giả cảnh giới Hóa Tượng đỉnh phong giữ lại, tốn rất nhiều công sức mới có thể đánh bọn chúng chạy đi, sau đó không ngừng chạy tới chỗ ngươi!"
Trần Mộc nhìn hai bộ thi thể không đầu trước mắt, trầm ngâm nói: "Chẳng lẽ là người Kiếm Vũ Các phái tới?"
Thế lực lớn nhất mà hẳn đắc tội cho đến nay chính là Kiếm Vũ Các, theo dự tính của hản, với mối quan hệ và thực. lực đáng sợ của Kiếm Vũ Các, phái mấy người cảnh giới Hóa. Tượng đi giết hản hoàn toàn không thành vấn đề.
"Ta cũng nghĩ có khả năng là Kiếm Vũ Các!"
Khương Âm gật đầu, nàng ấy và Trần Mộc có cùng quan điểm, e răng chỉ có Kiếm Vũ Các mới làm được điều này!
"Thôi, mặc kệ là ai, món nợ này đều sẽ ghi vào Kiếm Vũ Các, bọn chúng chỉ có thể nhận!" Trần Mộc thẳng thừng nói.
Dù sao hiện tại kẻ thù hần đắc tội lớn nhất chính là Kiếm Vũ Các, cho dù những người này không phải Kiếm Vũ Các tìm tới, hắn vẫn sẽ ghi món nợ này lên Kiếm Vũ Các, để bọn chúng gánh lấy món nợ này!
"Đi, nhân lúc ban đêm chúng ta nhanh chóng xuất phát, hiện tại cách Đại Thiên quận không xa. Khi đến đó rồi, cho dù Kiếm Vũ Các muốn ám sát ngươi cũng sẽ không trằng trợn như vậy!" Khương Âm nói.
"Ù!' Trần Mộc gật đầu.
Ba người không còn chăn chữ nữa, thu dọn hành lý, tiếp tục di chuyển về phía vị trí của Đại Thiên quận.
Sau khi đám người Trần Mộc và Khương Âm rời đi không lâu.
Trong khu rừng yên tĩnh này, hai người áo đen đột nhiên đi qua, đứng trước mặt hai người chết không đầu, nhìn hai thí thể trước mặt, vẻ mặt hơi u ám.
Bọn họ không bao giờ ngờ rằng cuộc sẵn giết này lại thế mà lại thất bại!
Đã phái ra một đội hình thế này, nhưng ngay cá một thắng nhóc tầng thứ tư của cảnh giới Ngưng Hải cũng không giết được!
Nếu Khương Âm ở đây sẽ nhận ra ngay hai người này chính là hai người áo đen đã chiến đấu với nàng ấy trước đó,
“Thật là một đám rác rưởi, Kiểm Vũ Các ta nuôi các ngươi, chẳng bãng nuôi mấy con chó, thật là lãng phí lương thực!" Một người áo đen hùng hổ nói
"Đại nhân, bây giờ chúng ta nên làm gì?" Một người áo đen khác trong mắt xuất hiện vẻ chấn động, không nhịn được hỏi
Hần ta có thể cảm giác được, trong vòng chưa đầy mười ngày, thực lực của tên nhóc kia thực sự đã tăng lên rất nhiều, hiện tại ngay cả cường giả cảnh giới Hóa Tượng cấp thấp cũng không thế đánh bại được hẳn.
Sác mặt người căm đầu áo đen u ám, lạnh lùng: 'Làm sao. bây giờ, còn có thể làm gì nữa? Đương nhiên là báo cáo lên Kiếm Vũ Các, không biết Kiếm Hoàng đại nhân có tức giận hay không!"
Vốn tưởng rắng là cơ hội lập công, nhưng không ngờ không lập công được, ngược lại còn có khả năng khiến Kiếm Hoàng đại nhân tức giận, thực sự là mất nhiều hơn được!
“Hay là chúng ta động thủ trên thuyền mây?” Người áo đen thận trọng nói.
“Thuyền mây? Ngươi có biết thế lưng sau lưng thuyền mây là ai không? Đó chính là Thương Hội Thánh Long, ngươi dám động thủ sao?"
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương