Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 41





Chương 41

“Ồ vấn đề này à, vậy sư đệ hỏi đúng người rồi đó. Phiến đá thử kiếm này khẳng định không phải vật phàm, nó là do tông chủ của chúng ta hơn trăm năm trước từ một dị cổ tìm được.”

“Ngươi có nhìn thấy vết kiếm trên phiến đá kia không? Nghe nói là thượng cổ kiếm tu khi đó đột nhiên lĩnh ngộ rồi để lại ấn ký, uy lực lớn vô cùng, ai có thể khắc lên nó, khẳng định có thể thu được những điều tốt.”

“Nhưng mà đấy chỉ là nói thôi, đá thử kiếm trong tông ta hơn trăm năm rồi, cũng chưa thấy cường giả nào như vậy, cuối cùng thì cũng chỉ là công cụ để thử kiếm.”

Vị đệ tử ngoại môn này giải thích vô cùng kĩ càng. Lâm Tiêu hơi gật đầu, nói cám ơn một tiếng. Ánh mắt lại nhìn về phía phiến đá thử kiếm.

Thượng cổ kiếm tu à?

Hắn tin.

Rất nhanh, đệ tử thử kiếm kiền phân thành nhóm, từng người từng người đi tới phiến đá thử kiếm.

Vị đệ tử đầu tiên rút trường kiếm ra, sau khi tung ra ba phần linh lực, dùng hết sức chém vào tảng đá thử kiếm.

“Đệ tử số 1, giá trị 410, tiếp theo.” Đệ tử ghi chép bên cạnh hô lên.

Người tiếp theo đi lên, cũng chém một nhát vào phiến đá thử kiếm. Trong nội môn Kiếm Ma tông, đại độ phận đệ tử sử dụng kiếm, chỉ có số ít người dùng vũ khí khác.

“Đệ tử số 2, giá trị 546, tiếp theo.” Người ghi chép lại hô lên.

Từng nhóm đệ tử nhanh chóng tiến lên thử. Chớp mắt đã có hơn 200 đệ tử lên thử kiếm. Lâm Tiêu là số 410, cũng không cần phải đợi quá lâu.

Hắn đứng xem lâu như vậy, cũng đại khái hiểu được giá trị là cái gì. Cơ bản là cảnh giới Luyện Khí cấp chín sẽ là 600 ~ 800, và đỉnh cao của luyện khí là tầm 1000. Vượt qua 1000 chính là Tụ Linh cảnh tầng 1.

“Woa! Sư huynh Cố Thạch lên rồi kìa, huynh ấy sẽ là đệ tử ngoại môn được công nhận cao thứ hai sau sư huynh Thẩm Cao.”

“Ta nghe nói sư huynh Cố Thạch lần này có mục tiêu công kích Thẩm sư huynh, dành lấy hạng nhất của đệ tử ngoại môn.”

“Cảnh giới tu vi của Cố sư huynh đã tới tầng sáu Tụ Linh cảnh, thật là muốn biết xem ai là người mạnh hơn.”

“Ta thấy Thẩm sư huynh vẫn là lợi hại hơn một chút.”

“Chuyện đó đâu nhất định chứ.”

Xung quanh là tiếng bàn tán, có một thân ảnh từ từ đi tới chỗ đá thử kiếm, Lâm Tiêu chỉ nhìn một cái rồi lại thu tầm mắt lại.

Kiếm khí trên người người này cũng bình thường.

Xoẹt!

Cố Thạch nhanh chóng vung kiếm một luồng kiếm màu xanh lục bắn về phía tảng đá. Sau đó phiến đá thử kiếm bay ra một dòng giá trị.

“Đệ tử số 242, giá trị 3489, tiếp theo.”

Woa! Tất cả mọi người ồ lên.

Đây là giá trị cao nhất ở thời điểm hiện tại, trước đó người cao nhất là hơn 1200. Giá trị của Cố Thạch cao gấp ba lần người đó. Hơn nữa dáng vẻ của hắn có vẻ nhàn nhã, không chút mất sức.

Thuận tay đánh ra mà lực đã mạnh vậy, nếu dồn hết sức thì sẽ cao thế nào.

Chương trước Chương tiếp