Vạn Cổ Ma Tôn
Chương 57
Chương 57
Linh lực trong cơ thể hắn càng điên cuồng phun trào.
Một biển lửa ngưng thành thực thể, vô cùng kinh người, bộc phát ra, như thủy triều mãnh liệt, lan ra bốn phương tám hướng.
“A!!! Nóng quá, đây là uy lực gì thế này.”
“Không xong rồi, ta không tránh được.”
“Toi rồi, toi rồi, ta cảm thấy không cách nào chống đỡ được chiêu này.”
Đám đệ tử vây quanh bỗng chốc biến sắc.
Nguyên sư huynh kia thấy các sư đệ khác sắp rơi vào hiểm cảnh, muốn ra tay hóa giải.
Nhưng sau khi cảm nhận được uy lực thực sự của ngọn lửa kia đang lao đến chỗ mình, sắc mặt hắn cũng thay đổi.
Một kích này rất mạnh. Hắn có thể chống đỡ được. Nhưng vậy lại không kịp đi giúp đỡ những sư đệ khác.
Chính vào lúc này.
Một chưởng linh khí cực lớn màu đỏ đánh ra từ tòa Chủ Các.
Toàn bộ biển lửa trong nháy mắt bị trấn áp, dập tắt.
Những đệ tử kia vẫn còn đang kinh hồn bạt vía.
Bọn họ thật sự không ngờ rằng, Ngô sư huynh lại có thể bạo phát ra thực lực như vậy.
“Hahaha, tốt, vi sư bây giờ tuyên bố, từ hôm nay trở đi, Ngô Tông Thừa chính là đệ tử chân truyền của ta.” giọng nói đó tràn ngập hân hoan và vui mừng.
Ngô Tông Thừa ngồi trên mặt đất, mất hết sức lực, lúc này gắng sức bò dậy. Sau đó cung kính hành lễ nói: “Đa tạ sư tôn công nhận, Tông Thừa nhất định sẽ tiếp tục nỗ lực!”
Hắn đã nghĩ xong rồi, đợi sau khi khôi phục sức lực, sẽ lập tức đi nghe ngóng tin tức của vị sư đệ thần bí kia, hắn nhất định phải tới trực tiếp nói lời cảm tạ đối phương.
Nếu không có sự chỉ điểm của đối phương, hắn căn bản không thể làm được.
………….
Ở một nơi khác.
Lâm Tiêu bị Mục lão túm lấy bả vai, bay trong không trung.
Quanh cảnh xung quanh lui về phía sau với tốc độ cực nhanh.
Lúc này hắn mới biết. Cường giả Toàn Đan cảnh không chỉ có thể bay, tốc độ còn nhanh khủng khiếp như vậy.
Cho dù hắn luyện Di Hình Hoán Ảnh tới viên mãn, cũng còn lâu mới so kịp.
Hơn nữa, Mục lão này chắc chắn còn chưa xuất ra toàn lực.
Chỉ vài giây sau
Đã tới Phạm Thiên mộ kiếm.
Mục lão không có ý dừng lại, tay phải đánh ra một pháp quyết.
Lớp ngăn tàng hình kia liền xuất hiện, hơn nữa, tự động mở ra một lối đi.
Hai người bay vọt vào.
Phạm Thiên mộ kiếm tương đương với nơi trọng địa của Kiếm Ma tông, người bình thường không được phép đi vào.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương