Vạn Cổ Ma Tôn
Chương 68
Chương 68
Kiều trưởng lão chuẩn bị đi luyện đan, nhưng lại bị hành động của Lâm Tiêu cắt ngang.
“Kiều trưởng lão, tiểu bối có thứ muốn đưa cho người.” Lâm Tiêu đưa tờ giấy nợ qua.
“Hả?”
Kiều trưởng lão có chút nghi ngờ.
Tay phải của ông ta nhẹ nhàng đưa ra, tờ giấy từ từ bay tới tay. Sau khi nhìn rõ nó là thứ gì Kiều trưởng lão mới giật mình.
“Đây, sau cái này lại trong tay ngươi? Mục lão quỷ là gì với ngươi?” Mặt Kiều trưởng lão vô cùng kỳ quái, vừa khó chịu vừa bất đắc dĩ lại có chút buồn bực.
Lục Minh Nguyệt đứng bên nhìn thấy cảnh này cũng cực kỳ sốc. Nàng đi theo sư tôn nhiều năm như vậy. Đây là lần đầu nhìn thấy vẻ mặt kỳ quái này của sư tôn.
Sư đệ Lâm Tiêu rốt cuộc đã đưa cái gì ra vậy!
“Mục lão cũng được coi như là sư phụ của tiểu bối, Mục lão dặn tiểu bối đưa cái này qua, nói là có thể đổi được ba bình Đằng Nguyên đan.” Lâm Tiêu thành thật nói.
Mục lão truyền thụ cho hắn Cửu U Trấn Ma Ấn, nói là giống như một nửa sư phụ chắc cũng không sai. He he!!
Kiều trưởng lão hừ một tiếng, sắc mặt thay đổi liên tục. Cuối cùng thì dùng vẻ mặt phức tạp nhìn Lâm Tiêu rồi bắt đầu tự mình nói chuyện một mình.
“Lão già kia đúng là không biết xấu hổ, đòi hẳn ba bình, hừ!!!”
“Thôi đi thôi đi, đợi sau này lại tính sổ với lão.”
Kiều trưởng lão hình như đã nghĩ thông suốt, tay phải búng một cái một đám lửa nhỏ hiện ra, bao quanh lấy tờ giấy nợ đốt nó thành tro.
Sau đó ông ấy đi tới lò luyện đan trước mặt, bắt đầu đọc phát quyết. Lò luyện đan phừng lên một tiếng, ngọn lửa cháy phừng phừng bốc cả ra ngoài, cả căn phòng tức khắc nóng lên. Sau đó Kiều trưởng lão lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật những nguyên liệu cần thiết để luyện đan.
Ông ấy đã chuẩn bị xong mọi thứ để bắt đầu luyện đan. Lâm Tiêu đứng bên cạnh cũng không bị đối phương đuổi ra ngoài, cứ để kệ hắn đứng bên cạnh xem.
Lục Minh Nguyệt nhìn sư tôn chuẩn bị nguyên liệu, mấy thứ cơ bản thì cũng chả có gì. Nhưng tới lúc nàng ta nhìn thấy vài nguyên liệu đặc biệt thì lông mày hơi nhíu lại.
“Mộc Linh Tam Kim Hoa? Tuyết Cổ Liên? Xích Huyết Linh Quả? Sư tôn, luyện Đằng Nguyên đan sau lại cần mấy thứ này?” Lục Minh Nguyệt vẻ mặt ngơ ngác
Ba nguyên liệu này căn bản không có trong công thức luyện Đằng Nguyên đan, hơn nữa giá trị ba nguyên liệu này đã vượt xa ba bình Đằng Nguyên đan rồi. Sư tôn đang làm cái gì vậy?
Lục Minh Nguyệt mặt mày khó hiểu.
“Luyện Đằng Nguyên đan bình thường thì không cần mấy thứ này, nhưng luyện Đằng Nguyên Đan cực phẩm thì nhất định cần thêm ba thứ này……” Kiều trưởng lão giọng mang chút hờn dỗi giải thích.
Đằng Nguyên đan cực phẩm?
Lục Minh Nguyệt và Lâm Tiêu nghe xong thì cực kỳ kinh ngạc. Đan dược cũng phân thành các cấp, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm. Mỗi phẩm cấp khác nhau sẽ có hiệu quả khác nhau.
Hơn nữa dược luôn có ba phần độc, dùng quá nhiều đan dược tạp chất tích tụ nhiều trong cơ thể. Mà Đằng Nguyên đan cực phẩm thì sẽ ít tác dụng phụ, ít gây hại cho cơ thể.
Mỗi viên Đằng Nguyên đan hạ phẩm có thể bán với giá 500 linh thạch hạ phẩm, nhưng một viên thượng phẩm thì có bỏ ra 2000 linh thạch cũng khó mua được. Nói gì tới cực phẩm, vậy giá cả là không thể đo đếm, bình thường làm gì có ai bán.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương