Vậy Thì Một Đời Hận Nhau Đi

Chương 11: Quả tim giá trị



Ngay lúc này trong phòng bệnh 306 của một bệnh viện, Hàn Mỹ Nhân đang nằm trên đó dành giật sự sống mỗi ngày, bà ấy không ngờ rằng ông trời có thể đáp ứng lời khẩn cầu của bà, cho bà được sống thêm tới lúc con gái trưởng thành và giờ đây con bé đang là năm cuối của đại học rồi, hiện tại nó đang vừa học vừa thực tập ở mấy tháng cuối này.

Vì là trường danh giá nên các em có thành tích xuất sắc cũng sẽ có cơ hội đi thực tập và thể hiện tài năng của mình đối với các doanh nghiệp, lương con bé nhận được cũng khá ổn có thể để con bé chi tiêu cho bản thân và nó còn lo cho Hàn Mỹ Nhân được một chỗ dưỡng bệnh tốt hơn ngày xưa khá nhiều.

Bệnh của bà bây giờ đã nặng lắm rồi, chờ ngày lên trên một thế giới cao hơn mà thôi, Hàn Giai Kỳ từ khi nghe bác sĩ nói bà có thể ra đi bất cứ lúc nào khiến con bé rất sợ, chỉ còn có hai mẹ con mà bây giờ bà bỏ nó mà đi thì đúng là đối xử tàn nhẫn với con bé.

Nhưng biết sao giờ bệnh của bà đã lao vào giai đoạn cuối của sự nghiêm trọng không có thuốc tiên nào có thể cứu nổi bà nữa rồi, đang nằm mải suy nghĩ đến tương lai của Hàn Giai Kỳ thì có người đi vào, người này hôm nay bà gặp là lần thứ 02 rồi có lẽ nên cho họ một câu trả lời để họ biết đường mà tiến hành.

- Bà nghĩ sao về vấn đề mà phu nhân nhà tôi đã ngỏ lời, món tiền này rất hời cho con gái bà, dù sao bà cũng không sống được bao lâu nữa, nếu để quả tim này chết đi thì có phải là quá phí không, thay vì vậy hãy để lại cho chúng tôi thì bà và con gái bà sẽ có một số tiền mà cả đời này chưa chắc có thể kiếm được, nó sẽ giúp con gái bà sống không lo nghĩ về tiền bạc cả đời này, bà nghĩ sao?

Thật ra thì tuần trước, người đàn ông này đã đến tìm bà và nói rằng rất hiểu hoàn cảnh của gia đình Hàn Mỹ Nhân bà, nói rằng quả tim của bà thật sự rất phù hợp với con trai của họ và mong bà hãy cứu lấy con trai của họ vì cậu ta đã phải chịu cơn dày vò đó một thời gian dài rồi, mới đầu bà cũng băn khoăn suy nghĩ rất lâu và mãi đến bây giờ bà đã có câu trả lời cho mình, nếu bà sống thêm một thời gian nữa thì con gái bà sẽ phải chạy tiền cho bệnh của bà rất vất vả rồi sau khi bà mất đi quả tim cũng vô tác dụng.

Vậy chi bằng bà hiến tim trước khi rời khỏi thế gian này để con gái bà có thể sống nửa đời còn lại trong sự sung sướng chứ không phải chạy đôn chạy đáo như bây giờ, đằng nào bà cũng chỉ còn được 03 tháng nữa mà thôi, nên thôi nghĩ cho Hàn Giai Kỳ của bà vẫn là lựa chọn đúng đắn nhất cuộc đời bà, sau này con có trách mẹ thì mẹ cũng cam tâm, chứ không muốn con gái mẹ phải cơ hàn như thế này, đừng để giống như mẹ vì lo công việc để kiếm tiền mà bỏ bê sức khỏe dẫn đến bệnh nặng như thế này.



- Được tôi đồng ý điều kiện của cậu, 80% số tiền khi tôi đồng ý cậu hãy chuyển vào tài khoản của con bé nhà tôi.

- Được tôi sẽ chuyển ngay bây giờ, quả tim của bà đây rất có giá trị nên bà xứng đáng nhận được số tiền này.

Chỉ cần Hàn Mỹ Nhân đồng ý thì tiền đã vào tài khoản của con gái bà, và số còn lại sẽ được chuyển tiếp khi mà bà ký vào tờ giấy thỏa thuận này, đúng là cách sử dụng tiền của người giàu chỉ một câu nói mà tiền đã đi nhanh như thế, không sợ bị người khác gạt sao đúng là có tiền mọi chuyện sẽ dễ giải quyết.

- Tiền đã được chuyển vào cho tiểu thư nhà bà, bà có thể hỏi lại cô ấy sau và số còn lại sẽ được chuyển sau khi chúng tôi làm xong giấy tờ và có chữ ký của bà Hàn đây, bà thấy vậy được chứ, nếu có thắc mắc hay muốn như thế nào nữa bà cứ nói, tôi sẽ về nói lại với phu nhân và lão gia nhà tôi, vì để cứu thiếu gia, gia tộc nhà họ Khương không tiếc bất cứ điều gì cả.

- Không cần gì nữa cả, nhiêu đó là quá đủ với một quả tim hết tác dụng như tôi rồi, cũng may ông trời còn thương để có người tới lấy trái tim này của tôi mà cứu người, tiện cứu luôn cuộc đời con gái tôi, cảm ơn Khương gia rất nhiều.

Hai người nói chuyện xong thì người đàn ông đó cũng ra về và quả thật tiền đã vào tài khoản con gái bà, cậu ta vừa rời đi không lâu thì con bé gọi điện kể cho bà nghe cậu chuyện ly kỳ đđ, bà đành nói dối nó đó là số tiền hồi bà con con gái đã hùng vốn làm ăn với bạn bè và bây giờ họ đến để gửi lại lãi cho bà sau chừng ấy năm xa biệt.

Hàn Giai Kỳ cũng không nghi ngờ gì cả vì con bé nó rất tin tưởng mẹ của mình và nó cũng không biết chuyện ngày xưa của bà ra sao nên nó cũng không thắc mắc, gia tộc họ Khương ở Hà Lan không biết tầm cỡ như thế nào mà lại chịu chi số tiền như thế, những nợ nần của gia đình bà khi xưa chạy bệnh cũng như một số kinh phí khác đã được họ chi trả hết và họ còn nói coi như đó là món quà gặp mặt để tạo nên một câu chuyện mới.
Chương trước Chương tiếp