Vị Diện Thương Nhân Giả Dung
Chương 288
Nữ nhân hỏi Giả Dung, người ngồi ở trước toàn bộ màn hình trực tiếp toát ra càng nhiều nghi vấn.
- Nếu tôi không nhìn lầm, hai người kia hình như chà một chút trống rỗng xuất hiện!
- Đúng đúng rồi, chỉ nháy mắt một cái, bọn hắn đã đứng ở đằng kia!
- Xuất hiện sự kiện linh, linh dị?
- Kháo! Trong sân săn chẳng lẽ còn có quỷ sao? Không riêng cần đối mặt quái vật đuổi giết, còn phải đối mặt nguy hiểm đối diện với quỷ quái?
- Làm gì có quỷ hồn nào xinh đẹp như vậy?
- Thật sự là lo lắng cho bọn họ a! Các quốc gia toàn cầu rốt cục khi nào thì mới có thể tìm được người của thế giới hắc ám phá hủy, thật sợ hãi kế tiếp bị bắt cóc chính là mình.
Người trên thế giới nghị luận sôi nổi, người trong khu vực săn bắn lo lắng hãi hùng, chỉ có người của thế giới hắc ám là biết bọn hắn căn bản không có ném con người mới đi vào.
- Hai nam nhân kia là ai, như thế nào xông vào?
- Chẳng lẽ Hoa quốc tìm được địa điểm cụ thể của khu vực săn bắn? Phái người tiến vào điều tra?
- Không có khả năng! Không nói với trình độ khoa học kỹ thuật của các quốc gia bây giờ tìm không thấy, chỉ nói cách ăn mặc của hai người kia không có khả năng là nhân viên quân đội.
- Vậy ông nói bọn hắn làm sao đi vào? Lại là thân phận gì?
- Đều đừng cãi! Mặc kệ bọn họ là ai toàn bộ giết là được! Lập tức mở ra miệng cống, phóng quái vật đi vào săn bắn!
Ánh mắt Giả Dung xẹt qua khuôn mặt đoàn người, hỏi ngược lại:
- Các vị là ai? Nơi này là địa phương nào? Hoàn cảnh quá tệ hại.
Đều đi tới nơi này rồi, tùy thời phải chết, còn có tâm tư quan tâm vấn đề hoàn cảnh? Đầu óc huynh đệ này không thành vấn đề đi! Đây là tiếng lòng của đoàn người.
- Khu vực săn bắn của thế giới hắc ám, anh không biết?
Giả Dung mỉm cười nói:
- Chúng tôi là người tu tiên đến từ vị diện khác, riêng tới nơi này nghỉ ngơi du lịch, thuận tiện làm chút tiểu sinh ý, còn chưa kịp bắt đầu giải thích thế giới của các vị, có thể nói rõ một chút tình huống hiện tại cho chúng tôi biết được không?
Giả Dung muốn buôn bán thuận tiện lại gây sự, không có ý định dừng lại vị diện này quá lâu, dứt khoát thoải mái biểu lộ ra thân phận, cũng không cố kỵ người của thế giới này biết sẽ như thế nào.
Mọi người:
- !
- Xin đừng nói giỡn được không? Chúng tôi thật sự không tâm tình.
Giả Dung lắc đầu nói:
- Không có nói giỡn, tôi có thật nhiều phù chú đan dược, mọi người có hứng thú mua một phần hay không?
Nói xong mở ra lòng bàn tay, mặt trên trong nháy mắt có thêm một đạo phù chú.
- !
Người nọ nhu trán nói:
- Ma thuật này chúng tôi cũng biết làm, đừng đùa, muốn sống được lâu một chút thì cởi quần áo vướng chân vướng tay trên người của hai anh xuống đi, cùng đi theo chúng tôi.
Vừa mới nói xong, mặt đất bỗng nhiên chấn động lên, còn có tiếng dã thú rống lên một tiếng truyền ra, giống như có hàng vạn mãnh thú chạy băng băng trên mặt đất lao tới.
- Không tốt! Quái vật đến đây! Chạy mau!
Người cầm đầu ra lệnh một tiếng, nhóm người lập tức đứng dậy chạy băng băng.
Mới chạy vài chục bước đột nhiên tất cả ngừng lại, ánh mắt sợ hãi nhìn ánh mắt lóe lục quang khắp bốn phương tám hướng.
- Bị bao vậy!
- Lần này sao quái thú tới nhanh như vậy?
- Phải, phải chết sao?
Sắc mặt bọn họ trắng bệch, hai mắt tuyệt vọng, tâm như chết bụi.
Người ngồi trước trực tiếp chảy nước mắt, vừa khóc vừa mắng hắc ám thế giới.
- Có người nào cứu cứu bọn họ!
- Ông trời a! Tôi cầu xin ông, cứu cứu những người đó đi!
Nâng mắt nhìn đám quái vật xung quanh, Giả Dung che mắt ghét bỏ nói:
- Đồ vật quỷ quái lạt ánh mắt gì vậy!
- Hống!
Quái vật hí hô, hướng đám người vọt tới. Nhóm người kêu sợ hãi, hướng chỗ Giả Dung lui lại
- Nếu tôi không nhìn lầm, hai người kia hình như chà một chút trống rỗng xuất hiện!
- Đúng đúng rồi, chỉ nháy mắt một cái, bọn hắn đã đứng ở đằng kia!
- Xuất hiện sự kiện linh, linh dị?
- Kháo! Trong sân săn chẳng lẽ còn có quỷ sao? Không riêng cần đối mặt quái vật đuổi giết, còn phải đối mặt nguy hiểm đối diện với quỷ quái?
- Làm gì có quỷ hồn nào xinh đẹp như vậy?
- Thật sự là lo lắng cho bọn họ a! Các quốc gia toàn cầu rốt cục khi nào thì mới có thể tìm được người của thế giới hắc ám phá hủy, thật sợ hãi kế tiếp bị bắt cóc chính là mình.
Người trên thế giới nghị luận sôi nổi, người trong khu vực săn bắn lo lắng hãi hùng, chỉ có người của thế giới hắc ám là biết bọn hắn căn bản không có ném con người mới đi vào.
- Hai nam nhân kia là ai, như thế nào xông vào?
- Chẳng lẽ Hoa quốc tìm được địa điểm cụ thể của khu vực săn bắn? Phái người tiến vào điều tra?
- Không có khả năng! Không nói với trình độ khoa học kỹ thuật của các quốc gia bây giờ tìm không thấy, chỉ nói cách ăn mặc của hai người kia không có khả năng là nhân viên quân đội.
- Vậy ông nói bọn hắn làm sao đi vào? Lại là thân phận gì?
- Đều đừng cãi! Mặc kệ bọn họ là ai toàn bộ giết là được! Lập tức mở ra miệng cống, phóng quái vật đi vào săn bắn!
Ánh mắt Giả Dung xẹt qua khuôn mặt đoàn người, hỏi ngược lại:
- Các vị là ai? Nơi này là địa phương nào? Hoàn cảnh quá tệ hại.
Đều đi tới nơi này rồi, tùy thời phải chết, còn có tâm tư quan tâm vấn đề hoàn cảnh? Đầu óc huynh đệ này không thành vấn đề đi! Đây là tiếng lòng của đoàn người.
- Khu vực săn bắn của thế giới hắc ám, anh không biết?
Giả Dung mỉm cười nói:
- Chúng tôi là người tu tiên đến từ vị diện khác, riêng tới nơi này nghỉ ngơi du lịch, thuận tiện làm chút tiểu sinh ý, còn chưa kịp bắt đầu giải thích thế giới của các vị, có thể nói rõ một chút tình huống hiện tại cho chúng tôi biết được không?
Giả Dung muốn buôn bán thuận tiện lại gây sự, không có ý định dừng lại vị diện này quá lâu, dứt khoát thoải mái biểu lộ ra thân phận, cũng không cố kỵ người của thế giới này biết sẽ như thế nào.
Mọi người:
- !
- Xin đừng nói giỡn được không? Chúng tôi thật sự không tâm tình.
Giả Dung lắc đầu nói:
- Không có nói giỡn, tôi có thật nhiều phù chú đan dược, mọi người có hứng thú mua một phần hay không?
Nói xong mở ra lòng bàn tay, mặt trên trong nháy mắt có thêm một đạo phù chú.
- !
Người nọ nhu trán nói:
- Ma thuật này chúng tôi cũng biết làm, đừng đùa, muốn sống được lâu một chút thì cởi quần áo vướng chân vướng tay trên người của hai anh xuống đi, cùng đi theo chúng tôi.
Vừa mới nói xong, mặt đất bỗng nhiên chấn động lên, còn có tiếng dã thú rống lên một tiếng truyền ra, giống như có hàng vạn mãnh thú chạy băng băng trên mặt đất lao tới.
- Không tốt! Quái vật đến đây! Chạy mau!
Người cầm đầu ra lệnh một tiếng, nhóm người lập tức đứng dậy chạy băng băng.
Mới chạy vài chục bước đột nhiên tất cả ngừng lại, ánh mắt sợ hãi nhìn ánh mắt lóe lục quang khắp bốn phương tám hướng.
- Bị bao vậy!
- Lần này sao quái thú tới nhanh như vậy?
- Phải, phải chết sao?
Sắc mặt bọn họ trắng bệch, hai mắt tuyệt vọng, tâm như chết bụi.
Người ngồi trước trực tiếp chảy nước mắt, vừa khóc vừa mắng hắc ám thế giới.
- Có người nào cứu cứu bọn họ!
- Ông trời a! Tôi cầu xin ông, cứu cứu những người đó đi!
Nâng mắt nhìn đám quái vật xung quanh, Giả Dung che mắt ghét bỏ nói:
- Đồ vật quỷ quái lạt ánh mắt gì vậy!
- Hống!
Quái vật hí hô, hướng đám người vọt tới. Nhóm người kêu sợ hãi, hướng chỗ Giả Dung lui lại
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương