Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện

Chương 8



Bầu không khí bấy giờ càng thêm ngại ngùng.

" Ừm, cái đó xin lỗi vì đã làm ồn. " Đôi mắt Kiều Khả lấp lánh nhìn vào cô.

" À. Không, không phải. Không phải vì hai cậu làm ồn đâu. Chỉ là...." Lâm Tố Ninh tránh ánh mắt Kiều Khả .

" À mà, không phải chỉ mình hai cậu ồn thôi đâu. Xung quanh cũng không phải im ắng gì." Lâm Tố Ninh đánh mắt nhìn xung quanh.

" Vậy, vậy sao. "

" Ừm, cái đó mình tên Kiều Khả. Cậu tên gì? "

Kiều Khả giọng nói nhỏ nhẹ mang chút ngại ngùng, đôi mắt liếc nhìn Lâm Tố Ninh có chút mong chờ.

" Mình tên Lâm Tố Ninh. "

" Lâm Tố Ninh. Tên nghe thật hay." Kiều Khả nghiêng đầu cười lộ ra hai núm đồng tiền.

Nhìn cách mà Kiều Khả cười lại có một chút gì đó ngây thơ trong sáng của tuổi mới lớn. Nụ cười xinh xắn đôi mắt hồn nhiên thật sự rất cuốn hút.

Mong rằng nụ cười này của Kiều Khả có thể lưu giữ mãi mãi thì thật tốt.

" A! chụp được rồi! Khả khả mau nhìn xem thật sự rất đẹp a! " Diệp Linh hớn hở đứng thẳng dậy vội vàng đưa chiếc điện thoại về phía trước mặt Kiều Khả.

" Hả. Tiểu Linh cậu bình tĩnh đã! " Kiều Khả giật mình lùi lại.

" Gì chứ mình rất bình tĩnh mà! Mau nhìn đi, mình chụp có đẹp không? Trời ơi, sao mà trên đời này lại có người đẹp trai như vậy a! Về nhà mình phải in ra thật nhiều tấm poster dán lên tường mới được. Đặt cả hình nền máy tính nữa! "



" Tiểu Linh à! Cậu mau im lặng đi a, nói lớn quá rồi! " Kiều Khả vội vàng ra dấu tay lên miệng suỵt một cái.

" khục.."

Kiều Khả cùng Diệp Linh quay đầu lại nhìn.

" À, cái đó. Mình không phải miệt thị gì đâu. Chỉ là nhìn cậu quá đáng yêu thôi. Nhìn cậu như một người theo đuổi idol lâu năm vậy." Lâm Tố Ninh xua tay cười cười.

" Hả. Đúng rồi mình là người chuyên đu idol đó. Thần tượng trong nước mình liền biết hết luôn. Từ sở thích, gia cảnh cùng tính cách với những scandal của những người trong giới nghệ sĩ mình đều biết hết luôn. Mình còn biết..."

" Thôi được rồi! tiểu Linh cậu đừng nói nữa! Miệng của cậu to quá rồi đấy! " Kiều Khả có phần xấu hổ lấy tay che miệng Diệp Linh.

Mọi người xung quanh đều đánh mắt nhìn về phía họ. Nhiều tiếng xì xào bàn luận to nhỏ vang lên.

Mặt Kiều Khả lúc này liền đỏ lên vì xấu hổ khi có cô bạn thân miệng nói lớn như vậy.

" Ưm..." Mặt khác Diệp Linh vẫn chưa hiểu chuyện gì, ánh mắt long lanh cầu khẩn nhìn Kiều Khả.

" Haiz ..." Kiều Khả thở dài bất lực buông bàn tay đang bịt chặt miệng của Diệp Linh ra.

Kiểu Khả ơi là Kiều Khả sao mày lại có một cô bạn thân như vậy chứ? Xấu hổ chết đi được. Thế này biết sống sao đây. Mọi người đều đang bàn luận kia kìa. Có khi nào ngày mai lên diễn đàn trường luôn hay không. Chắc không phải đau nhỉ. Chỉ là chuyện nhỏ thôi mà đúng không! Đúng vậy a, Kiều Khả mày đừng có mà nghĩ nhiều, chắc chắn liền không có gì a. Sẽ liền không giống hồi cấp 2 đâu a. Nhớ lại liền thấy nhụt chết đi được .

Sắc mặt Kiều Khả thay đổi liên tục lúc trắng lúc xanh. Nhìn rất đáng yêu.

" Các em phía dưới, còn không mau im lặng. Muốn bị trừ điểm hết hay sao? " Thầy hiệu trưởng cầm micro lớn giọng nói.

Cả hội trường bỗng chốc im lặng hẳn.

" Khục, được rồi. Đại diện năm nhất em về chỗ đi."



" Vâng thưa thầy ." Tần Mặc mỉn cười dịu dàng đáp lại lộ ra vẻ mặt thanh tú khiến nhiều nữ sinh dưới khán đài phải điêu đứng.

" Được rồi! Các em sau đây thầy sẽ giới thiệu cho các em về một số quy định của trường ta. Các em nhất định phải im lặng mà lắng nghe. Thầy mà nghe thấy ai đó lên tiếng nói chuyện liền sẽ bị trừ điểm. Đầu năm tất cả các em liền có 100 điểm, nếu mà vi phạm quy định liền sẽ bị trừ điểm. Nếu điểm của các em mà bị trừ hết thậm chí còn bị âm điểm thì sẽ phải ở lại trường học bổ túc, làm việc công ích cho trường không công. Để được cộng thêm điểm. Nếu cuối năm các em vẫn giữ cho mình được 100 điểm thì sẽ được nhà trường khen thưởng và được miễn tất cả các hoạt động lao động của trường. Bởi vậy nên các em tốt nhất đừng có mà vi phạm quy định của trường. "

" Khục.. vậy tiếp theo thầy sẽ nói đến...."

Bàn tay Diệp Linh khẽ níu cái áo của Lâm Tố Ninh kéo kéo.

" Diệp Linh là tên của mình " Diệp Linh nhỏ giọng thì thầm vào tai Lâm Tố Ninh.

" Ừm, mình biết rồi! " Lâm Tố Ninh cười.

" Ờm. " Diệp Linh buông tay ra, trong lòng vẫn có cái gì khó hiểu. Tính tiến tới kéo áo Lâm Tố Ninh hỏi thêm nữa.

Bỗng sau lưng Diệp Linh liền có một cánh tay kéo lại. Ánh mắt Kiều Khả nhìn chằm chằm cô có chút tức giận.

" Tiểu Linh! cậu còn không mau im lặng. Muốn bị trừ điểm hay sao? Có gì muốn nói thì tí nữa ra khỏi hội trường rồi nói. "

" Ừm, mình biết rồi. Khả khả cậu..."

" Quay lên, thầy nhìn kìa. "

" Hả, à ừ "

....

Một lúc lâu sau, thầy hiệu trưởng mới nói xong. Sắc mặt mọi người đều uể oải mệt mỏi lững thững bước ra khỏi hội trường.
Chương trước Chương tiếp