Vợ Ơi, Mình Hẹn Hò Đi!
Chương 50: Lựa chọn cuối cùng
- Lâu rồi không gặp em! Đây chắc là chồng trên danh nghĩa của chị nhỉ?
Kiều Vi cất giọng, đôi mắt sắc sảo quét qua cô rồi dừng lại ở chỗ anh, ánh nhìn đầy ẩn ý, như muốn ngầm thông báo rằng sự trở lại của cô ta sẽ thay đổi mọi thứ. Giọng điệu của Kiều Vi không che giấu ý định khiêu khích, tựa như đang thách thức vị trí của cô trong cuộc hôn nhân này.
Cô cố gắng giữ bình tĩnh, gượng cười để che giấu cảm xúc đang rối bời trong lòng, nhưng sự ngại ngùng vẫn thoáng qua trong ánh mắt. Cô không muốn tỏ ra yếu đuối trước Kiều Vi, người chị luôn đầy toan tính và sắc sảo.
- Lâu rồi không gặp chị! Anh ấy là Hàn Trạc Thần!
Cô cố gắng giữ giọng điệu bình thản khi giới thiệu anh, nhưng không thể che giấu sự căng thẳng đang len lỗi trong từng lời nói. Ánh mắt Hân thoáng nhìn anh, như muốn tìm kiếm sự ủng hộ hay một chút an ủi từ người đứng bên cạnh. Nhưng Hàn Trạc Thần, với vẻ lạnh lùng đặc trưng, chỉ gật đầu nhẹ, ánh mắt không rời khỏi Kiều Vi, người vừa xuất hiện với một khí chất đầy quyền lực và tự tin.
- Em là Kiều Vi! Vợ của anh ! Để anh phải đợi lâu rồi !
Kiều Vi không thèm để ý đến sự hiện diện của cô, bước thẳng về phía Hàn Trạc Thần với vẻ tự tin đầy kiêu ngạo. Cô ta nhìn thẳng vào mắt anh, như thể khẳng định quyền sở hữu của mình. Lời nói của Kiều Vi sắc bén, trực tiếp, và không chừa lại bất kỳ không gian nào cho sự phủ nhận.Cô đứng đó, cảm thấy trái tim như bị thắt lại. Sự lạnh lùng và thái độ không quan tâm của Kiều Vi làm cô cảm thấy như mình bị gạt ra ngoài rìa, dù vừa mới giới thiệu anh là chồng mình. Cô nhận ra rằng sự trở về của Kiều Vi không chỉ đơn thuần là một cuộc hội ngộ gia đình, mà còn là một cơn bão sắp cuốn phăng tất cả những gì cô cố gắng xây dựng.
Anh dù vẫn giữ được vẻ mặt điềm tĩnh, không thể giấu đi sự bất ngờ khi nghe những lời thốt ra từ miệng Kiều Vi. Anh nhìn thẳng vào Kiều Vi, nhưng không trả lời ngay, ánh mắt sắc bén của anh như muốn thăm dò ý định thực sự của cô ta. Không khí trong phòng dường như càng trở nên căng thẳng, khi tất cả mọi người đều chờ đợi phản ứng từ anh.
Cô đứng ở một bên cũng không thể giấu đi được sự lo lắng. Dù sao cô cũng chỉ là kẻ thay thế trong cuộc hôn nhân này và trước đây người anh vẫn luôn muốn cưới là Kiều Vi chứ không phải cô. Cô dường như biết trước được kết quả, kết quả mà cô đã sợ hãi bao lâu nay, cô quay người định bỏ đi.
Nhưng đột nhiên, khi cô vừa định quay đi, anh bất ngờ đứng dậy. Anh nắm chặt lấy tay cô, kéo cô về phía mình, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào Kiều Vi và tất cả những người trong phòng
Xin lỗi, đây mới là vợ tôi !
Giọng nói của anh vang lên mạnh mẽ và dứt khoát, đầy tự tin và không hề do dự. Lời nói của anh như một cú sốc đối với tất cả mọi người, đặc biệt là Kiều Vi. Anh không chỉ công khai bảo vệ cô trước mặt mọi người mà còn khẳng định mối quan hệ của họ một cách rõ ràng.
Cô nhìn anh, sự ngạc nhiên và xúc động tràn ngập trong đôi mắt. Cô không thể ngờ rằng anh sẽ đứng về phía mình một cách dứt khoát như vậy. Cảm giác ấm áp từ bàn tay anh nắm chặt tay cô khiến những lo lắng và sợ hãi trong lòng cô dần tan biến. Dù biết rằng hành động này có thể khơi mào cho những sóng gió mới, nhưng ít nhất trong khoảnh khắc này, cô biết rằng anh đã chọn đứng về phía mình.- Anh... Anh đừng quên cô ta chỉ là gả thay cho tôi mà thôi !
Kiều Vi tức giận nói, giọng nói không còn giữ được sự điềm tĩnh như ban đầu. Ánh mắt cô ta nhìn về phía Hân đầy sự khinh miệt và tức tối. Cô không thể chấp nhận việc người con gái mà cô coi thường lại chiếm lấy vị trí vốn dĩ thuộc về mình.
- Chẳng phải cô vốn đã bỏ đi khi nghe tin đồn tôi là một tên già sao ?
Nhưng Hàn Trạc Thần không hề dao động. Anh vẫn nắm chặt tay cô, ánh mắt sắc lạnh hướng về Kiều Vi, không hề có dấu hiệu chùn bước. Anh đáp lại bằng giọng nói đầy mỉa mai và thách thức.
Câu nói của anh khiến không khí trong phòng trở nên căng thẳng đến nghẹt thở. Lời anh nói như một lời nhắc nhở, cho Kiều Vi khi cô ta không hề do dự rời bỏ anh chỉ vì một lời đồn đại không xác thực. Anh đã không quên điều đó, và giờ đây, anh không còn chỗ cho những lời dối trá hay những người không biết trân trọng mình.
Cô cảm nhận được sự ấm áp và chắc chắn từ tay anh, trái tim cô đập mạnh trong lồng ngực. Dù tình huống có phức tạp và căng thẳng đến đâu, việc anh kiên định bảo vệ cô trước mặt Kiều Vi và cả gia đình đã khiến cô thấy an tâm và được yêu thương hơn bao giờ hết. Cô đứng yên bên cạnh anh, cảm nhận sự vững chãi từ người đàn ông này, người đã chọn cô, không phải vì sự thay thế, mà vì cô chính là người anh muốn ở bên.
- Chỉ ...chỉ là em có vấn đề về sức khỏe thôi !
Kiều Vi vội vàng tìm lý do biện minh cho sự ra đi của mình, giọng nói trở nên yếu ớt và thiếu tự tin. Cô ta biết rằng lý do sức khỏe sẽ là cách duy nhất để lấy lại chút cảm thông từ mọi người, nhưng ánh mắt của Hàn Trạc Thần vẫn không thay đổi. Anh nhìn cô ta với sự lạnh lùng, như không hề bị thuyết phục bởi lời giải thích này.- Đúng đó, đúng đó, Trạc Thần ! Con bé mới từ bệnh viện về đây !
Lệ Lan hớt hải chạy lên, cố gắng biện minh giúp con gái mình, giọng điệu lo lắng và gấp gáp. Bà ta hy vọng rằng việc nhắc đến bệnh tình sẽ làm Hàn Trạc Thần dịu lại, nhưng vẻ mặt anh vẫn không hề thay đổi. Lời nói của bà chỉ càng làm tình huống thêm căng thẳng, như thể đang cố tình che đậy sự thật.
Cô đứng cạnh anh, cảm nhận được sự căng thẳng ngày càng gia tăng, nhưng bàn tay ấm áp của anh vẫn nắm chặt tay cô, không buông lơi. Sự kiên định của anh khiến cô cảm thấy an tâm hơn, biết rằng dù có bất kỳ điều gì xảy ra, anh vẫn sẽ đứng về phía cô. Cô nhìn Kiều Vi và Lệ Lan, trong lòng không còn cảm giác bị đe dọa hay lo lắng như trước nữa. Cô biết rằng, mình đã không còn là người bị thay thế, mà thực sự đã trở thành người duy nhất trong lòng anh.
Kiều Vi cất giọng, đôi mắt sắc sảo quét qua cô rồi dừng lại ở chỗ anh, ánh nhìn đầy ẩn ý, như muốn ngầm thông báo rằng sự trở lại của cô ta sẽ thay đổi mọi thứ. Giọng điệu của Kiều Vi không che giấu ý định khiêu khích, tựa như đang thách thức vị trí của cô trong cuộc hôn nhân này.
Cô cố gắng giữ bình tĩnh, gượng cười để che giấu cảm xúc đang rối bời trong lòng, nhưng sự ngại ngùng vẫn thoáng qua trong ánh mắt. Cô không muốn tỏ ra yếu đuối trước Kiều Vi, người chị luôn đầy toan tính và sắc sảo.
- Lâu rồi không gặp chị! Anh ấy là Hàn Trạc Thần!
Cô cố gắng giữ giọng điệu bình thản khi giới thiệu anh, nhưng không thể che giấu sự căng thẳng đang len lỗi trong từng lời nói. Ánh mắt Hân thoáng nhìn anh, như muốn tìm kiếm sự ủng hộ hay một chút an ủi từ người đứng bên cạnh. Nhưng Hàn Trạc Thần, với vẻ lạnh lùng đặc trưng, chỉ gật đầu nhẹ, ánh mắt không rời khỏi Kiều Vi, người vừa xuất hiện với một khí chất đầy quyền lực và tự tin.
- Em là Kiều Vi! Vợ của anh ! Để anh phải đợi lâu rồi !
Kiều Vi không thèm để ý đến sự hiện diện của cô, bước thẳng về phía Hàn Trạc Thần với vẻ tự tin đầy kiêu ngạo. Cô ta nhìn thẳng vào mắt anh, như thể khẳng định quyền sở hữu của mình. Lời nói của Kiều Vi sắc bén, trực tiếp, và không chừa lại bất kỳ không gian nào cho sự phủ nhận.Cô đứng đó, cảm thấy trái tim như bị thắt lại. Sự lạnh lùng và thái độ không quan tâm của Kiều Vi làm cô cảm thấy như mình bị gạt ra ngoài rìa, dù vừa mới giới thiệu anh là chồng mình. Cô nhận ra rằng sự trở về của Kiều Vi không chỉ đơn thuần là một cuộc hội ngộ gia đình, mà còn là một cơn bão sắp cuốn phăng tất cả những gì cô cố gắng xây dựng.
Anh dù vẫn giữ được vẻ mặt điềm tĩnh, không thể giấu đi sự bất ngờ khi nghe những lời thốt ra từ miệng Kiều Vi. Anh nhìn thẳng vào Kiều Vi, nhưng không trả lời ngay, ánh mắt sắc bén của anh như muốn thăm dò ý định thực sự của cô ta. Không khí trong phòng dường như càng trở nên căng thẳng, khi tất cả mọi người đều chờ đợi phản ứng từ anh.
Cô đứng ở một bên cũng không thể giấu đi được sự lo lắng. Dù sao cô cũng chỉ là kẻ thay thế trong cuộc hôn nhân này và trước đây người anh vẫn luôn muốn cưới là Kiều Vi chứ không phải cô. Cô dường như biết trước được kết quả, kết quả mà cô đã sợ hãi bao lâu nay, cô quay người định bỏ đi.
Nhưng đột nhiên, khi cô vừa định quay đi, anh bất ngờ đứng dậy. Anh nắm chặt lấy tay cô, kéo cô về phía mình, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào Kiều Vi và tất cả những người trong phòng
Xin lỗi, đây mới là vợ tôi !
Giọng nói của anh vang lên mạnh mẽ và dứt khoát, đầy tự tin và không hề do dự. Lời nói của anh như một cú sốc đối với tất cả mọi người, đặc biệt là Kiều Vi. Anh không chỉ công khai bảo vệ cô trước mặt mọi người mà còn khẳng định mối quan hệ của họ một cách rõ ràng.
Cô nhìn anh, sự ngạc nhiên và xúc động tràn ngập trong đôi mắt. Cô không thể ngờ rằng anh sẽ đứng về phía mình một cách dứt khoát như vậy. Cảm giác ấm áp từ bàn tay anh nắm chặt tay cô khiến những lo lắng và sợ hãi trong lòng cô dần tan biến. Dù biết rằng hành động này có thể khơi mào cho những sóng gió mới, nhưng ít nhất trong khoảnh khắc này, cô biết rằng anh đã chọn đứng về phía mình.- Anh... Anh đừng quên cô ta chỉ là gả thay cho tôi mà thôi !
Kiều Vi tức giận nói, giọng nói không còn giữ được sự điềm tĩnh như ban đầu. Ánh mắt cô ta nhìn về phía Hân đầy sự khinh miệt và tức tối. Cô không thể chấp nhận việc người con gái mà cô coi thường lại chiếm lấy vị trí vốn dĩ thuộc về mình.
- Chẳng phải cô vốn đã bỏ đi khi nghe tin đồn tôi là một tên già sao ?
Nhưng Hàn Trạc Thần không hề dao động. Anh vẫn nắm chặt tay cô, ánh mắt sắc lạnh hướng về Kiều Vi, không hề có dấu hiệu chùn bước. Anh đáp lại bằng giọng nói đầy mỉa mai và thách thức.
Câu nói của anh khiến không khí trong phòng trở nên căng thẳng đến nghẹt thở. Lời anh nói như một lời nhắc nhở, cho Kiều Vi khi cô ta không hề do dự rời bỏ anh chỉ vì một lời đồn đại không xác thực. Anh đã không quên điều đó, và giờ đây, anh không còn chỗ cho những lời dối trá hay những người không biết trân trọng mình.
Cô cảm nhận được sự ấm áp và chắc chắn từ tay anh, trái tim cô đập mạnh trong lồng ngực. Dù tình huống có phức tạp và căng thẳng đến đâu, việc anh kiên định bảo vệ cô trước mặt Kiều Vi và cả gia đình đã khiến cô thấy an tâm và được yêu thương hơn bao giờ hết. Cô đứng yên bên cạnh anh, cảm nhận sự vững chãi từ người đàn ông này, người đã chọn cô, không phải vì sự thay thế, mà vì cô chính là người anh muốn ở bên.
- Chỉ ...chỉ là em có vấn đề về sức khỏe thôi !
Kiều Vi vội vàng tìm lý do biện minh cho sự ra đi của mình, giọng nói trở nên yếu ớt và thiếu tự tin. Cô ta biết rằng lý do sức khỏe sẽ là cách duy nhất để lấy lại chút cảm thông từ mọi người, nhưng ánh mắt của Hàn Trạc Thần vẫn không thay đổi. Anh nhìn cô ta với sự lạnh lùng, như không hề bị thuyết phục bởi lời giải thích này.- Đúng đó, đúng đó, Trạc Thần ! Con bé mới từ bệnh viện về đây !
Lệ Lan hớt hải chạy lên, cố gắng biện minh giúp con gái mình, giọng điệu lo lắng và gấp gáp. Bà ta hy vọng rằng việc nhắc đến bệnh tình sẽ làm Hàn Trạc Thần dịu lại, nhưng vẻ mặt anh vẫn không hề thay đổi. Lời nói của bà chỉ càng làm tình huống thêm căng thẳng, như thể đang cố tình che đậy sự thật.
Cô đứng cạnh anh, cảm nhận được sự căng thẳng ngày càng gia tăng, nhưng bàn tay ấm áp của anh vẫn nắm chặt tay cô, không buông lơi. Sự kiên định của anh khiến cô cảm thấy an tâm hơn, biết rằng dù có bất kỳ điều gì xảy ra, anh vẫn sẽ đứng về phía cô. Cô nhìn Kiều Vi và Lệ Lan, trong lòng không còn cảm giác bị đe dọa hay lo lắng như trước nữa. Cô biết rằng, mình đã không còn là người bị thay thế, mà thực sự đã trở thành người duy nhất trong lòng anh.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương