Võ Thánh Diệp Hi Hòa

Chương 23: Anh trai?



"Ngưng tụ khí..."

Suýt nữa thì Triệu Quy Di buột miệng thốt ra, có điều nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Diệp Hi Hòa nên ông ta vội vàng ngậm miệng lại

Sau khi những cây châm băng ngưng tụ trên đầu ngón tay Diệp Hi Hòa, hần nhẹ nhàng đâm những cây châm băng đó lên đầu Diệp Hình Vũ

Mới đầu Diệp Hình Vũ còn giật mình, có điều để tránh cô. ấy giấy dụa, Diệp Hi Hòa đã điểm huyệt ngủ của cô, để cô tựa vào lòng mình ngủ.

Sau đó Diệp Hi Hòa tiếp tục châm vào huyệt trên đầu Diệp Hình Vũ.

"Ông Triệu, có người tay không ngưng tụ băng được sao? Những cây châm đó còn nghe lời thúc đẩy theo hắn nữa..."

Lâm Chỉ Huyên nhỏ giọng hỏi Triệu Quy Di

“Tiểu thư Lâm, tôi đã nói Diệp thiếu lấy khí ngưng tụ thành châm và sử dụng châm mà, y thuật và võ thuật của Diệp thiếu đều tinh thông, chắc là hóa ra từ nội khí đấy. Có điều người ngoài ngành như tôi không thể nói về cách làm này được, chuyện này là thiên cơ, cô có thể hiểu đây là châm pháp hàng đầu Đại Hạ, không biết bao nhiêu lão tổ ngành y cũng không theo kịp”

Triệu Quy Di chua chát nói. “Lợi hại đến vậy sao?"

Lâm Chỉ Huyên lại chấn động, ánh mắt nhìn Diệp Hi Hòa. cực kỳ phức tạp.

Diệp Hi Hòa nghe hai bọn họ trò chuyện cũng lười sửa lại lời Triệu Quy Di

Hắn đâu có dùng nội khí? Rõ ràng là chân khí mà!

Hơn nữa trong cơ thế hẳn, sau khi đối eo của rồng, máu của kỳ lân, mắt của bạch hố củng trái tim của một loài nào đó. không biết, thực ra hẳn có được bốn loại chân khí nguyên bản.

Bốn loại này lần lượt là chân khí màu trằng của bạch hố, chân khí màu đen của kỳ lân, chân khí màu xanh của thanh long cùng một chân khí màu vàng của loài nào đó không biết tên.

Trong đó chân khí bạch hổ yếu nhất, tiếp đó là chân khí kỳ lân, chân khí của thanh long mạnh nhất, còn chân khí không biết tên kia bí ấn nhất,

Bây giờ hẳn vẫn chưa thể kiểm soát chân khí màu vàng đó được

Chỉ duy nhất một lần khi hẳn xuống núi làm một chuyện. giúp Yêu Cơ, gặp nguy hiểm đến tính mạng, chân khí màu xanh cũng không chống đỡ được, đột nhiên chân khí màu vàng đó dũng mãnh lao ra cứu hản, còn hàng phục một thứ. giúp hân

Nhưng sau đó, chân khí màu vàng yên lặng hẳn, hắn không dùng được nữa, đến mức bây giờ hẳn cảm thấy chân khí màu vàng và trái tim kỳ lạ kia cực kỳ bí ấn.

May mà ba loại chân khí nguyên bản kia cũng đã đủ dùng, dù chân khí bạch hổ yếu nhất cũng đã đủ để hản trở nên vô địch!

"Ưm.."

Lúc Diệp Hi Hòa còn đang suy nghĩ miên man, đột nhiên Diệp Hình Vũ trong lòng hản khẽ rên lên

Sau đó cô ấy yếu ớt mở mắt, mê man nhìn Diệp Hi Hòa.

Đôi mắt cô ấy không còn bất lực và không có tiêu điểm nữa mà đã có thể tập trung, ánh mắt cũng tỉnh táo hơn nhiều!

"Tiểu Vũ, là anh, Diệp Hi Hòa đây, em còn nhớ anh không?"

Lúc này Diệp Hi Hòa hơi căng thẳng, nhìn Diệp Hình Vũ hỏi

"Diệp Hi Hòa? Anh trai?"

Diệp Hình Vũ mù mờ hỏi

Diệp Hi Hòa gật đầu cười: "Đúng rồi! Tiểu Vũ, ba năm qua em vất vả rồi, bây giờ anh trai đã về, không để cho em phải tủi thân oan ức nữa, anh muốn trở thành ngọn núi chống đỡ cho em, chống đỡ nhà họ Diệp chúng ta!”

Diệp Hình Vũ mê man một lúc, xác nhận đây không phải là ảo giác của mình, không phải mình đang nãm mơ mới nước. mắt lưng tròng, vùi đầu vào lòng Diệp Hi Hòa khóc lớn.

Chương trước Chương tiếp