Võ Thánh Diệp Hi Hòa

Chương 37: Phán Quan tức giận!



Đầu Trâu gào thét xông lên trước, năm đấm nặng tựa ngàn cân đập thẳng vào mặt Diệp Hi Hòa!

Dù thân hình to lớn nhưng tốc độ của hẳn ta chẳng chậm chút nào, phát huy sức mạnh của Tông sư 8 sao một cách rất điêu luyện.

Tuy nhiên, hắn ta chỉ vừa áp sát Diệp Hi Hòa, "Bốp" một tiếng, năm đấm của gã đã bị hẳn bắt lấy.

Giây tiếp theo, Diệp Hi Hòa tát nát hắn thành vũng máu! "Ốối"

Chứng kiến cảnh tượng, Mặt Ngựa lập tức phanh gấp bằng gót chân!

Ban đầu hắn ta cũng lao tới Diệp Hi Hòa, nhưng bây giờ, hẳn ta nhìn hẳn giống như thấy ma quỷ vậy! Cái gì thế này?

Người anh em Đầu Trâu của hắn ta, một người ngang cơ. với hẳn ta, vậy mà lại tiêu tan xác xơ chỉ trong một lần chạm mặt sao?

Hắn rùng mình quay đầu chạy, nhưng cũng bị Diệp Hi Hòa với tay ra, tát thành vũng máu!

Rầm!

La Diêm Thiên ngồi bệt xuống đất, trợn mắt nhìn Diệp Hi Hòa, ruột gan như muốn nổ tung.

Anh ta là đại Tông sư tinh 2 sao, mạnh hơn Đầu Trâu Mặt Ngựa, nhưng tự nhận cũng không thể nào vừa gặp đã tát chết hai người kia!

Chưa nói đến thực lực của Diệp Hi Hòa kinh hoàng đến mức nào, chỉ riêng công pháp tàn độc này của hẳn cũng đủ

khiến người ta sợ chết khiếp!

Lúc này, bên ngoài lại có một nhóm người xông vào, đầu đàn là Phán Quan cùng hơn 400 thành viên Diêm Vương Điện!

"Đại vương, chuyện gì thế?"

Phán Quan vừa bước vào đã kinh ngạc nhìn La Diêm Thiên mất hồn mất vía, thắc mắc hỏi.

"Phán Quan, anh tới vừa lúc, nhanh, giết chết hắn đi! Đồ tàn dư nhà họ Diệp dám đến Diêm Vương Điện chúng tôi, mau khiến hän chết không toàn thây!"

La Diêm Thiên chỉ vào Diệp Hi Hòa gào lên!

Phán Quan tức giận!

Hắn ta là nhân vật số 2 trong Diêm Vương Điện, về thực. lực chỉ đứng sau La Diêm Thiên.

Là đại Tông sư 1 sao, trước mặt hẳn, không ai dám hỗn láo!

"Lên!!!"

Hắn ta gầm lên, hơn 400 tay chân Diêm Vương Điện rút vũ khí, lao tới Diệp Hi Hòa.

Hản không rảnh lãng phí thời gian, khí thế khủng khiếp trên người bùng nổ, lập tức đẩy bay gần 100 tên xông lên đầu tiên.

100 tên rơi xuống đất, nổ tung thành bãi máu, hóa thành mưa máu thấm đỏ mặt đất.

Tiếp theo, Diệp Hi Hòa đồn hết sức mạnh vào một cú đá, tung ra luồng chân khí vô biên, như rồng cuồn cuộn, như bão lũ quét qua, xé nát 300 tên còn lại của Diêm Vương Điện, thi thể

và tứ chỉ bay tứ tung đến hoa cả mắt.

Phán Quan dùng sức dụi mắt, chắc chắn lúc nấy mình bước vào không đúng cách rồi!

Sao mà vô lý thế này!! Giờ hẳn ta chỉ ước gì mình không bao giờ quay lại!

Rốt cuộc đại vương đã chọc đến tên quỷ dữ nào vậy!!! Chỉ một cú đá đã có thể giết 300 người ư?!

Lúc này, La Diêm Thiên hoàn toàn sợ tái mặt!

Trong cơn hoảng loạn, anh ta ra sau đại sảnh kéo ra một khẩu pháo.

Anh ta nhanh chóng nhắm Diệp Hi Hòa, bắn một phát!

"Đồ chết tiệt! Dù mày có võ công cao siêu đến đâu, tao không tin mày đỡ nổi phát này, chết đi!!!"

Một đạn pháo hình quả lê lao tới Diệp Hi Hòa, hắn giơ tay lên, chân khí trằng bao bọc lòng bàn tay, bình tĩnh đón lấy quả đạn pháo.

Đạn pháo vẫn còn đuôi lửa, nhưng bị chặn lại ngay tại chỗ!

Đôi mắt La Diêm Thiên trợn tròn như trứng lừa, Phán Quan ở phía sau cũng há hốc mồm.

Đỡ đạn pháo bằng tay không, hắn còn là người không?! Đây là cảnh giới gì mới có thể làm được vậy??

Diệp Hi Hòa thản nhiên ném viên đạn ra sau, vô tình rơi thẳng vào miệng Phán Quan đang há to.

Giây tiếp theo, Phán Quan nổ tung tại chỗ thành mảnh vụn!

Luồng sóng nhiệt hung tợn quét ngang, nhưng Diệp Hi Hòa vẫn bình thản đứng đó, tiếp tục bước tới chỗ La Diêm Thiên.

Chương trước Chương tiếp