Võ Thánh Diệp Hi Hòa
Chương 41: Chết tiệt!
Mà những sĩ tử này có thực lực rất cao, có một số đã đạt tới cấp bậc võ giả 1, 2 sao, sức chiến đấu rất đáng kinh ngạc.
“Giết!!!"
Không biết ai là người dẫn đầu hồ to một tiếng, một đám tử sĩ dũng mãnh không sợ chết liều mạng cầm vũ khí lao về phía Diệp Hi Hòa!
Hần hờ hững chấp tay bước đi, vô số bóng rìu đột nhiên xuất hiện từ trong cơ thể hắn, phóng ra ngoài ngay tại chỗ và bay tới trước mặt từng tử sĩ nhà họ Vương, dứt khoát đánh ra một tia chớp, xẻ đôi cơ thế người đó!
Ngay sau đó, máu tươi phun ra, nội tạng bay khắp nơi, cảnh tượng trông cực kỳ bi thảm, chỉ trong giây lát toàn bộ năm trăm người đều bị xé nát, thi thể năm đầy đất.
“Mẹ nó! Đây là cái quái quỷ gì thế này!"
“Tại sao lại có bóng ru lại thoát ra từ cơ thế của hẳn?" "Đây là loại kỹ năng gì vậy?"
"Ôi chúa ơi! Anh ta biết ma thuật sao?”
Người phụ nữ tóc vàng mắt xanh Cecily cầm một khẩu súng ngần bỏ túi lên, nhẹ nhàng liếm họng súng, để lộ ra đầu lưỡi quyến rũ
"Bé cưng à, trên thế gian này sao mà có ma thuật chứ? Đây chắc chân là ảo thuật của người Đại Hạt”
Marcus hài hước cười nói đùa, anh ta không hề sợ hãi trước thủ đoạn đáng sợ của Diệp Hi Hòa, trái lại còn có vẻ rất hứng thú.
Tuy nhiên, ngài Cát, quản gia cầm đầu những người nhà họ. 'Vương, càng thêm hoảng sợ, không ngừng rút lui ra phía sau:
"Lão Diêu, mau lên! Giao cho mấy người đó, cần phải ngăn hấn lại, giết chết hắn!"
Ngài Cát lo lng nói với ông già có thực lực 4 sao, người mạnh nhất trong sáu đại Tông sư.
Lão già này tên là Diêu Thiên Hào, đứng đầu trong những người được cung phụng ở nhà họ Vương.
Lúc này, tuy rắng ông ta cũng bị thủ đoạn kinh khủng cả Diệp Hi Hòa làm cho bàng hoàng, nhưng ông ta cũng không hề. bị doạ sợ, ngược lại đầy cưồng nhiệt!
Ông ta nghĩ, trên người Diệp Hi Hòa chắc chắn có giấu một loại vũ khí đặc biệt hoặc pháp bảo bí ẩn nào đó mới có thể làm được tất cả những điều này!
Một tên tàn dư nhà họ Diệp trở về trái ý trời, vậy mà không chỉ sở hữu công pháp kỳ lạ, hở chút là có thế đập nát người khác thành sương máu, còn sở hữu pháp bảo có thể tủy ý điều khiển, đúng là thái quá mà!
Nếu như có thể cướp hai món đồ này về tay mình, chẳng phải sức chiến đấu của mình sẽ tăng lên một bậc hay sao?
Vì vậy, Diêu Thiên Hào dứt khoát dẫn theo năm vị đại Tông sư, đi tới đón đầu Diệp Hi Hòa, ông ta lạnh lùng cười lên: "Tên tàn dư nhà họ Diệp kia, không ngờ cậu lại biết nhiều thủ đoạn như vậy! Cậu tự ý xông vào trang viên nhà họ Vương, hơn nữa còn ra tay giết người, đây đã phạm vào tội chết, nếu cậu chịu giao nộp công pháp và pháp bảo trên người ra, tôi sẽ cho cậu chết được toàn thây: "Ông muốn à?“ Diệp Hi Hòa nở nụ cười âm u "Đương nhiên! Còn tùy xem cậu biết thức thời hay không!" Diêu Thiên Hào kiêu căng cười nói.
Ông ta còn chưa dút lời, Diệp Hi Hòa đã búng ngón tay, một lưỡng ánh sáng như bóng rìu đánh thẳng về phía ông ta,
“Thăng hề! Ở trước mặt tôi mà cậu dám dùng trò này sao?"
Diêu Thiên Hào khinh thường cười một tiếng, giơ bàn tay lên định bät lấy cái bóng đó. Nhưng khi bóng rìu bổ vào tay. ông ta đã lập tức chém nát bàn tay ông ta ra như chém dưa thái rau!
Tiếp đó là cánh tay, rồi tới đầu.
Phụt một tiếng!! Cuối cùng, cả người ông ta bị chém đôi, máu và nội tạng phun ra bản vào năm tên đại Tông sư ở bên cạnh!
“Chết tiệt! Đây là thủ đoạn gì vậy? Mau chạy đi!”
Cuối cùng năm tên đại Tông sư cũng cảm thấy có gì đó không đúng, mặc dù Diệp Hi Hòa dùng ám khí, nhưng lực sát thương này cũng quá khoa trương rồi
Chỉ mới đối mặt thôi mà đại Tông sư 4 sao đã bị xử lý rồi ưi
Bọn họ không muốn tiếp tục chịu chết, bỏ quát tên họ Vương kia đi, bọn họ không muốn chôn cùng đâu, ám người tranh nhau chạy trốn!
Nhưng Diệp Hi Hòa đứng phía trước lại duỗi tay ra, một bàn tay như che trời được tạo ra từ chân khí xuất hiện, đập tất cả bọn họ thành sương máu.
“Giết!!!"
Không biết ai là người dẫn đầu hồ to một tiếng, một đám tử sĩ dũng mãnh không sợ chết liều mạng cầm vũ khí lao về phía Diệp Hi Hòa!
Hần hờ hững chấp tay bước đi, vô số bóng rìu đột nhiên xuất hiện từ trong cơ thể hắn, phóng ra ngoài ngay tại chỗ và bay tới trước mặt từng tử sĩ nhà họ Vương, dứt khoát đánh ra một tia chớp, xẻ đôi cơ thế người đó!
Ngay sau đó, máu tươi phun ra, nội tạng bay khắp nơi, cảnh tượng trông cực kỳ bi thảm, chỉ trong giây lát toàn bộ năm trăm người đều bị xé nát, thi thể năm đầy đất.
“Mẹ nó! Đây là cái quái quỷ gì thế này!"
“Tại sao lại có bóng ru lại thoát ra từ cơ thế của hẳn?" "Đây là loại kỹ năng gì vậy?"
"Ôi chúa ơi! Anh ta biết ma thuật sao?”
Người phụ nữ tóc vàng mắt xanh Cecily cầm một khẩu súng ngần bỏ túi lên, nhẹ nhàng liếm họng súng, để lộ ra đầu lưỡi quyến rũ
"Bé cưng à, trên thế gian này sao mà có ma thuật chứ? Đây chắc chân là ảo thuật của người Đại Hạt”
Marcus hài hước cười nói đùa, anh ta không hề sợ hãi trước thủ đoạn đáng sợ của Diệp Hi Hòa, trái lại còn có vẻ rất hứng thú.
Tuy nhiên, ngài Cát, quản gia cầm đầu những người nhà họ. 'Vương, càng thêm hoảng sợ, không ngừng rút lui ra phía sau:
"Lão Diêu, mau lên! Giao cho mấy người đó, cần phải ngăn hấn lại, giết chết hắn!"
Ngài Cát lo lng nói với ông già có thực lực 4 sao, người mạnh nhất trong sáu đại Tông sư.
Lão già này tên là Diêu Thiên Hào, đứng đầu trong những người được cung phụng ở nhà họ Vương.
Lúc này, tuy rắng ông ta cũng bị thủ đoạn kinh khủng cả Diệp Hi Hòa làm cho bàng hoàng, nhưng ông ta cũng không hề. bị doạ sợ, ngược lại đầy cưồng nhiệt!
Ông ta nghĩ, trên người Diệp Hi Hòa chắc chắn có giấu một loại vũ khí đặc biệt hoặc pháp bảo bí ẩn nào đó mới có thể làm được tất cả những điều này!
Một tên tàn dư nhà họ Diệp trở về trái ý trời, vậy mà không chỉ sở hữu công pháp kỳ lạ, hở chút là có thế đập nát người khác thành sương máu, còn sở hữu pháp bảo có thể tủy ý điều khiển, đúng là thái quá mà!
Nếu như có thể cướp hai món đồ này về tay mình, chẳng phải sức chiến đấu của mình sẽ tăng lên một bậc hay sao?
Vì vậy, Diêu Thiên Hào dứt khoát dẫn theo năm vị đại Tông sư, đi tới đón đầu Diệp Hi Hòa, ông ta lạnh lùng cười lên: "Tên tàn dư nhà họ Diệp kia, không ngờ cậu lại biết nhiều thủ đoạn như vậy! Cậu tự ý xông vào trang viên nhà họ Vương, hơn nữa còn ra tay giết người, đây đã phạm vào tội chết, nếu cậu chịu giao nộp công pháp và pháp bảo trên người ra, tôi sẽ cho cậu chết được toàn thây: "Ông muốn à?“ Diệp Hi Hòa nở nụ cười âm u "Đương nhiên! Còn tùy xem cậu biết thức thời hay không!" Diêu Thiên Hào kiêu căng cười nói.
Ông ta còn chưa dút lời, Diệp Hi Hòa đã búng ngón tay, một lưỡng ánh sáng như bóng rìu đánh thẳng về phía ông ta,
“Thăng hề! Ở trước mặt tôi mà cậu dám dùng trò này sao?"
Diêu Thiên Hào khinh thường cười một tiếng, giơ bàn tay lên định bät lấy cái bóng đó. Nhưng khi bóng rìu bổ vào tay. ông ta đã lập tức chém nát bàn tay ông ta ra như chém dưa thái rau!
Tiếp đó là cánh tay, rồi tới đầu.
Phụt một tiếng!! Cuối cùng, cả người ông ta bị chém đôi, máu và nội tạng phun ra bản vào năm tên đại Tông sư ở bên cạnh!
“Chết tiệt! Đây là thủ đoạn gì vậy? Mau chạy đi!”
Cuối cùng năm tên đại Tông sư cũng cảm thấy có gì đó không đúng, mặc dù Diệp Hi Hòa dùng ám khí, nhưng lực sát thương này cũng quá khoa trương rồi
Chỉ mới đối mặt thôi mà đại Tông sư 4 sao đã bị xử lý rồi ưi
Bọn họ không muốn tiếp tục chịu chết, bỏ quát tên họ Vương kia đi, bọn họ không muốn chôn cùng đâu, ám người tranh nhau chạy trốn!
Nhưng Diệp Hi Hòa đứng phía trước lại duỗi tay ra, một bàn tay như che trời được tạo ra từ chân khí xuất hiện, đập tất cả bọn họ thành sương máu.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương