Võ Thánh Diệp Hi Hòa
Chương 58: Người Nhật Bản?
"Cô nói cái gì?!"
Diệp Hi Hòa nghe cô ấy nói như thế thì bỗng nhiên nhíu mày, sát khí lại lần nữa tràn ngập toàn thân!
Trước đây không lâu, hắn còn nhờ Trương Cầm Dao giúp mình điều tra tung tích của Vương Nguyên Bảo, không ngờ Lâm Chỉ Huyên đã điều tra ra!
"Tôi nói, tôi biết Vương Nguyên Bảo ở đâu, ông ta trốn đến hội thương mại của người Nhật Bản rồi!"
"Người Nhật Bản?" Diệp Hi Hòa cau mày.
"Đúng vậy! Tôi nghĩ trong lòng anh hẳn là cũng có một nghỉ ngờ, vì sao Vương Nguyên Bảo chỉ là một người giàu nhất thành phố, nhưng thân phận và địa vị thực tế của ông ta lại có thể nằm trong top năm toàn thành phố, cao hơn nhiều so với bốn thế lực ngầm?"
"Thậm chí, ngay cả những tồn tại như Diêm Vương Điện và Huyết Thủ Bang cũng đều phải nghe mệnh lệnh của ông ta, hoặc là lựa chọn bám víu vào ông ta?"
"Đó là bởi vì ngoại trừ bỏ một số tiền lớn ra để thuê những cung phụng có năng lực mạnh mẽ, nuôi lính đánh thuê, Vương Nguyên Bảo còn có mối quan hệ mật thiết với hội thương mại Nhật Bản trong thành phố chúng tai"
"Ông ta và phó hội trưởng hội thương mại Nhật Bản Kato Taka là cộng tác đáng tin, trong mấy năm nay ông ta đã làm chó liếm của người Nhật Bản rất tốt."
"Nếu như người khác cũng muốn làm ăn với người Nhật Bản vậy thì phải thông qua cửa ải của ông ta."
"Mà tôi cũng nghe nói mấy năm gần đây Vương Nguyên Bảo còn âm thầm buôn bán ma túy với người Nhật Bản, xây dựng một nhà máy sản xuất ma túy dưới lòng đất, do chúng ta sản xuất tại địa phương, sau đó vận chuyển ra ngoài thông qua tàu của người."
"Đây cũng là nguyên nhân tại sao lợi ích của bọn họ bị ràng buộc và có quan hệ rất tốt!"
Diệp Hi Hòa nghe xong những này, hắn nhìn Lâm Chỉ Huyền hỏi: "Tại sao cô lại biết rõ ràng như vậy?"
"Anh quên Vương Long bị anh giết hôm nay rồi à? Anh ta chính là con trai của Vương Nguyên Bảo!"
Lâm Chỉ Huyên tức giận nói: "Vương Long vẫn luôn nhắm vào tôi, thậm chí còn tạo áp lực cho gia tộc của tôi, sao tôi có thể không điều tra rõ ràng cả lò nhà anh ta cho được?"
Lúc này Diệp Hi Hòa đã hiểu, xúc động thật đấy, một cái tát của mình đã đập chết con trai của Vương Nguyên Bảo!
"Còn một việc nữa, tôi cũng vừa điều tra được..."
Lâm Chỉ Huyên cắn môi một cái, nói: "Ba năm trước đây, nhà họ Diệp của anh bị diệt, mặc dù người Nhật Bản không tham dự vào chuyện này nhưng bọn họ lại là một trong những nhóm người trục lợi của nhà anh ác liệt nhất.”
"Một phần ba sản nghiệp trên danh nghĩa nhà họ Diệp đều bị người Nhật Bản chiếm đoạt, hiện nay đều thành tài sản của người Nhật Bản. Vì điều này mà rất nhiều người đã phỉ nhổ nhà họ Diệp của anh, nói là sự hủy diệt của nhà họ Diệp đã trở thành một miếng bánh ngọt cho người Nhật Bản, giúp bọn họ không đánh mà thắng, thôn tính thị trường thương nghiệp trong nước, cho dù cửa nát nhà tan cũng là quân bán nước..."
Diệp Hi Hòa nghe cô ấy nói như thế thì bỗng nhiên nhíu mày, sát khí lại lần nữa tràn ngập toàn thân!
Trước đây không lâu, hắn còn nhờ Trương Cầm Dao giúp mình điều tra tung tích của Vương Nguyên Bảo, không ngờ Lâm Chỉ Huyên đã điều tra ra!
"Tôi nói, tôi biết Vương Nguyên Bảo ở đâu, ông ta trốn đến hội thương mại của người Nhật Bản rồi!"
"Người Nhật Bản?" Diệp Hi Hòa cau mày.
"Đúng vậy! Tôi nghĩ trong lòng anh hẳn là cũng có một nghỉ ngờ, vì sao Vương Nguyên Bảo chỉ là một người giàu nhất thành phố, nhưng thân phận và địa vị thực tế của ông ta lại có thể nằm trong top năm toàn thành phố, cao hơn nhiều so với bốn thế lực ngầm?"
"Thậm chí, ngay cả những tồn tại như Diêm Vương Điện và Huyết Thủ Bang cũng đều phải nghe mệnh lệnh của ông ta, hoặc là lựa chọn bám víu vào ông ta?"
"Đó là bởi vì ngoại trừ bỏ một số tiền lớn ra để thuê những cung phụng có năng lực mạnh mẽ, nuôi lính đánh thuê, Vương Nguyên Bảo còn có mối quan hệ mật thiết với hội thương mại Nhật Bản trong thành phố chúng tai"
"Ông ta và phó hội trưởng hội thương mại Nhật Bản Kato Taka là cộng tác đáng tin, trong mấy năm nay ông ta đã làm chó liếm của người Nhật Bản rất tốt."
"Nếu như người khác cũng muốn làm ăn với người Nhật Bản vậy thì phải thông qua cửa ải của ông ta."
"Mà tôi cũng nghe nói mấy năm gần đây Vương Nguyên Bảo còn âm thầm buôn bán ma túy với người Nhật Bản, xây dựng một nhà máy sản xuất ma túy dưới lòng đất, do chúng ta sản xuất tại địa phương, sau đó vận chuyển ra ngoài thông qua tàu của người."
"Đây cũng là nguyên nhân tại sao lợi ích của bọn họ bị ràng buộc và có quan hệ rất tốt!"
Diệp Hi Hòa nghe xong những này, hắn nhìn Lâm Chỉ Huyền hỏi: "Tại sao cô lại biết rõ ràng như vậy?"
"Anh quên Vương Long bị anh giết hôm nay rồi à? Anh ta chính là con trai của Vương Nguyên Bảo!"
Lâm Chỉ Huyên tức giận nói: "Vương Long vẫn luôn nhắm vào tôi, thậm chí còn tạo áp lực cho gia tộc của tôi, sao tôi có thể không điều tra rõ ràng cả lò nhà anh ta cho được?"
Lúc này Diệp Hi Hòa đã hiểu, xúc động thật đấy, một cái tát của mình đã đập chết con trai của Vương Nguyên Bảo!
"Còn một việc nữa, tôi cũng vừa điều tra được..."
Lâm Chỉ Huyên cắn môi một cái, nói: "Ba năm trước đây, nhà họ Diệp của anh bị diệt, mặc dù người Nhật Bản không tham dự vào chuyện này nhưng bọn họ lại là một trong những nhóm người trục lợi của nhà anh ác liệt nhất.”
"Một phần ba sản nghiệp trên danh nghĩa nhà họ Diệp đều bị người Nhật Bản chiếm đoạt, hiện nay đều thành tài sản của người Nhật Bản. Vì điều này mà rất nhiều người đã phỉ nhổ nhà họ Diệp của anh, nói là sự hủy diệt của nhà họ Diệp đã trở thành một miếng bánh ngọt cho người Nhật Bản, giúp bọn họ không đánh mà thắng, thôn tính thị trường thương nghiệp trong nước, cho dù cửa nát nhà tan cũng là quân bán nước..."
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương