Võ Thánh Diệp Hi Hòa

Chương 61: Bồi thường mười tỷ



Lúc này Kato Taka đã hoàn toàn co quắp trên mặt đất, mặc dù bàn tay to vừa rồi của Diệp Hi Hoà không vồ nát ông ta, nhưng lại nắm lấy hai chân ông ta, giờ phút này nó đã máu thịt be bét, không nói cũng biết có bao. nhiêu thê thảm.

"Genin đế quốc Nhật Bản Oguri Shun, không nhục sứ mệnh!"

Oguri Shun bỗng nhiên chuyển sang cắn kiếm ninja, đôi tay di chuyển ném ra mấy thanh kiếm trong tay đánh úp về phía Diệp Hi Hòa.

Diệp Hi Hòa không nhịn được trở tay ném hai phi tiêu qua đó, tốc độ kia có thể so với tia chớp sao băng, nhanh hơn cả hàng triệu lần so với Genin Oguri Shun này!

Cho nên Oguri Shun không kịp phản ứng, trên trán đã tuôn ra một đóa hoa máu, óc bắn tung tóe, sau đó cả người lăn xuống từ mái hiên, cái chết coi như là vừa gọn gàng mà linh hoạt.

Diệp Hi Hòa lại một lân nữa cất bước về phía Kato Taka. 

"Không... Đừng..."

Giờ phút này, thân dưới của Kato Taka hoàn toàn không còn gì, ông ta chỉ chống đỡ nửa cơ thể liều mạng lùi về phía sau, Diệp Hi Hòa dùng một tay túm lấy ông ta từ dưới đất lên!

“Hức hức, thiếu gia nhà họ Diệp, đừng! Đừng giết tôiII"

Vị này đường đường là phó hội trưởng của hội thương mại Nhật Bản, vậy mà lại sợ đến phát khóc, nước mũi nước mắt hỗn độn nói: "Chuyện của ba năm trước đây không liên quan gì đến tôi! Đó là quyết định của ngài hội trưởng, bảo chúng tôi chiếm sản nghiệp của gia tộc ngài, tôi chỉ là người chấp hành cấp cao, tôi..."

"Vương Nguyên Bảo ở đâu?" Diệp Hi Hòa lạnh lùng hỏi.

"Ông ta đang ở bên trong! Còn có người nhà của ông †a nữa, ông ta sợ ngài tìm tới cửa nên mới chạy trốn tới nơi này, Diệp thiếu gia, nể tình chúng ta bây giờ đã gác lại chiến tranh, là bạn bè quốc tế, xin ngài tha cho tôi một mạng đi..."

"Bạn bè quốc tế?"

Diệp Hi Hòa lạnh lùng cười một tiếng: "Đại Hạ bao. dung bốn biển, bạn bè tới thì có rượu ngon, nhưng nếu có sói tới thì nghênh đón nó chỉ có súng săn thôi! Hội trưởng của ông là loại nào?” 

"Đúng rồi... Ngài hội trưởng không có ở đây!" Kato Taka khóc nói: "Ngày ấy giao hội thương mại cho tôi, còn bản thân thì đi làm những chuyện khác..."

Diệp Hi Hoà nghe ông ta nói vậy thì híp mắt, lạnh lùng nói: "Món nợ của kẻ này, tôi sẽ đích thân thanh toán! Hiện tại đến ông, có hai chuyện!"

Hắn duỗi hai ngón tay ra nói với Kato Taka: "Một, trong thời gian ngắn nhất, phun ra tất cả sản nghiệp mà người Nhật Bản các ông đã từng chiếm đoạt của nhà họ Diệp tôi, một lần nữa trả về dưới tên Diệp Hi Hòa của tôi, cũng bồi thường nhà họ Diệp tôi mười tỷ!"

"Thứ hai, tất cả những chuyện kinh doanh bẩn thỉu mà các ông đã làm ở Đại Hạ, dọn dẹp sạch sẽ cho tôi, cũng cảnh cáo những người phía trên ông, biết điều mà suy nghĩ cho phải phép, hoặc là cút ra khỏi Đại Hạ cho. tôi, vĩnh viễn không được xâm phạm!"

"Nếu không thì đừng trách Diệp Hi Hòa tôi dưới cơn nóng giận giết tới Nhật Bản của các ông, đi thẳng đến Kyoto làm thịt Thiên Hoàng của các ông, tiêu diệt bọn giặc Oa trộm cướp chết giẫm các người!"

Kato Taka há hốc mồm, cảm giác Diệp Hi Hòa càng nói càng cuồng vọng, bất cứ một câu nào trong ba câu này bị truyền đi đều gây ra địa chấn quốc tết

Không nói đến chuyện phun ra những thứ người Nhật Bản đã chiếm, thế này đã không thực tế lắm rồi, mà đồng thời còn phải bồi thường mười tỷ? 

'Toàn bộ sản nghiệp năm đó của nhà họ Diệp cộng lại cũng không đến mười tỷ mà!

Thứ hai, hiện tại Nhật Bản đã thẩm thấu đến từng địa phương của Đại Hạ, âm thầm làm một số hoạt động. kinh doanh mờ ám, giống như kiểu buôn bán ma tuý chẳng hạn, làm sao có thể nói dọn dẹp là dọn dẹp ngay được, chẳng phải tương đương với tự tay cắt đứt con đường kiếm tiền hay sao?

Cuối cùng, chỉ bằng một người là hắn, vậy mà cũng dám buông lời muốn làm thịt Thiên Hoàng, vong quốc diệt chủng, chuyện này quá ngạo mạn rồi phải không?

Hắn cho rằng mình là ai, chẳng lẽ hắn thật sự cho. rằng trong đế quốc Nhật Bản không có ai sao?

Thế nhưng cho dù trong lòng Kato Taka có những bất mãn này, nhưng hiện tại lại không dám ho he thể lộ ra mặt, chỉ có thể ngượng ngùng nói: "Vâng! Tôi sẽ làm theo! Cậu Diệp, ngài cứ yên tâm, tôi sẽ truyền đạt lên phía trên!"

"Nhớ kỹ, ông chỉ có thời gian một ngày để truyền đạt những yêu cầu này của tôi, quá hạn tôi sẽ thu thêm tiền lãi!"

Chương trước Chương tiếp