Vương Tôn Chiến Thần

Chương 384: Minh Giới



Kỳ Nang đầu giống như rồng, thân giống như kỳ lân, toàn thân ngũ sắc, tuy thân hình xinh đẹp nhưng là một loài dị thú tàn bạo, được xếp vào hàng hung thú cường đại

Ngạc Quang, một loài dị thú bò xác toàn thân lân giáp xích hồng tỏa linh quang, thân hình đầy rẩy gai gốc và sở hữu móng vuốt sắc nhọn, miệng há ra toàn quang năng, tùy thời giết địch, được xếp vào hàng hung thú trên chiến trường lớn, thuộc loại quần công

Ma Linh Điều toàn thân tỏa ra hắc khí hỏa hồng, một loài dị thú thuộc nhóm phi cầm, tính cách nó tàn ác, dù đồng tộc cũng không tha, so với thuần chủng Tà Phượng Hoàng, và ngay cả Phượng Hoàng càng đáng sợ hơn rất nhiều, một lời không hợp liền muốn đồng quy vu tận

Ninh Sương, một dạng phi cầm như phượng nhưng toàn thân màu lam, lân giáp như vẩy cá, cả người điều là hàn khí bức người, đầu là phượng, mỏ như ưng, móng vuốt to khỏe lại bén nhọn, sự kết hợp hài hòa giữa sắc đẹp lần hung tàn trên thân khiến nó trở nên nổi bật, cơ thể lạnh giá, bản tính hung tàn khiến vạn thú sợ hãi, dù Ma Linh Điều có thế nào hung tàn, nhưng khi gặp nó cũng phải suy nghĩ trước sau có nên đối đầu, bởi Ninh Sương tính chất hàn băng tại không trung tính kiềm chế rất mạnh

Bát Dực Ma Linh là một loài dị thú phi cầm, trên thân có tám cánh gần như điệp gia lên nhau, cả cơ thể bao trùm lấy hắc khí, phần duôi rất dài, hai chân mang theo móng vuốt cực bén, lân giáp lưỡng sắc xanh đen khiến lòng người sợ hãi, dù tinh thạch đụng vào cũng phải bạo vỡ, Ninh Sương muốn đóng băng nó cũng là cần suy nghĩ đến tốc độ và phòng ngự



Bát Dực Yêu Miêu, một loại mèo trắng tám cánh, thân hình to lớn như báo mà thon gọn, khuôn mặt tựa như quỷ hút máu, hàm răng sắc nhọn sẵn sàng cắn nuốt đối tượng khiến nó tức giận, lại nói tốc độ của nó vô cùng nhanh, tập kích là nó bản lĩnh, đáng sợ là hiếu chiến như Ninh Sương điều vô pháp đối phó, trừ khi có thể may mắn đóng băng, chỉ là xác suất đó vô cùng nhỏ, đồng dạng với Bát Dực Ma Tinh tốc độ, nhưng lại tinh khôn hơn nhiều

Kiếm Hổ một loài dị thú có tướng đi bệ vệ, răng nanh sắc bén như kiếm, khi cuồng bạo bộ lông cũng có thể tụ linh hóa kiếm phóng ra giết địch, chúng được xếp vào hàng hung thú, bởi nơi đi qua địch nhân phải đẫm máu, Bát Dực Ma Linh muốn đánh nó cũng phải nghĩ đến cánh dơi chịu được bao nhiêu lỗ thủng

Vương Tôn đếm từng cái mà run rẫy nói: "Thượng cổ dị thú, cái này, một, hai, tám, chín, là cửu đại thượng cổ dị thú chết đi linh hồn, làm sao lúc này điều bị ta dùng Ma Hồn Chú kéo vào, ngay cả âm giới còn không thu nỗi, tất cả lại bị ta thu, rốt cuộc hồn quyết này của ta có bao nhiêu lợi hại!"

Lúc này Vương Tôn lại không khỏi nhớ đến một màn hắn bị Âm Binh trảm đứt bàn tay trái hình ảnh, thế là cười gian xảo nói: "Nhưng mà không sao, trước đây chưa dám nghĩ, hiện tại đã dám nghĩ, hôm nay ta biến Hồn Hải của mình thành Minh Giới, sau này ta sẽ đem Minh Giới của mình tấn công Âm Giới, khặc khặc, chính đòi lại món nợ canh tay đã mất, quỷ ma màu đỏ, ta sẽ không quên ngươi bộ dạng đâu"

"Được rồi, ta tạm trước không xem nữa, nếu không ta sẽ bị dọa ngốc mất" Vương Tôn nhìn đến Minh Giới một lượt liền lắc lắc đầu quay lại bản thể mà tập trung vào tình hình chiến loạn
Chương trước Chương tiếp