Vương Tôn Chiến Thần
Chương 403: Ma trùng mộ địa
"Đại ca, ngươi thật từng học qua binh thư sao, lỗi như thế ngươi cũng có thể phạm, quân thập nhị bộ vừa tiến bách bộ, ngươi lại tung họ lên thiên bộ, đây chẳng khác nào là muốn họ tự sát, ta... ta vừa nghe ngươi xông lên thiên bộ, kết quả thì sao, hậu cần không tiến, toàn quân tan rã, mười vạn người tiên phong toàn bộ chết cả rồi, chết cả rồi!" Ma Diệu Phong chạy đến gầm thét, cả người hắn thương tích nặng nề, bởi hắn chính là người sống sót trong lần sai phạm vừa rồi, chạy lên ngàn bộ, quay lại hậu cần liền đứt đoạn, lúc này muốn khóc điều không được, tại hắn may mắn lắm mới bò về được tới đây
"Ta biết mình sai, ngươi lui xuống dưỡng thương đi" Ma Diệu Thiên có chút hối hận nói
"Tốt, ta mong ngươi có thể tỉnh táo xử lý, nếu không ta không ngại lấy ngươi mạng để tránh ta Ma Tộc rơi vào diệt vong" Ma Diệu Phong đỏ mắt nói, nói xong liền chật vật lui về phía sau
"Hừ" Ma Diệu Thiên có chút tức giận nhưng lại không thể làm gì được, bởi đây chính là tại họa mà hắn đã làm ra
Phía khác Ma Diệu Minh là sợ hãi nhìn toàn quân bị thảm sát ở tầng thứ năm, hắn gào thét nói: "Lui, còn không mau lui lại"
"Tiến, nhanh tiến lên cho ta!"
Chỉ thấy hắn từ xa chỉ huy đội hình mà chỉ biết mỗi hai câu lệnh, tiến và lùi, đám ma binh cũng chỉ biết ngu ngơ mà xông loạn, hơn nữa nhiều khi Ma Diệu Minh trong một khắc hô liên tiếp hai khẩu lệnh khác nhau điều này liền bị ức chế đội hình, chưa đánh đã tự dẫm nhau
Thiên quân và bách nhân hành trận, tựa thiên địa cách biệt, mỗi pháp dụng binh cần phải có trước sau, cũng như là tiểu đội và đại đội, đại đội mà không động, tiểu đội đã động chính là loạn trận, hoặc ngược lại tiểu đội đã động mà đại đội không động, chính là thí tốt, thiên biến vạn hóa còn cần nhìn người dụng binh, tại hô sai một khấu lệnh liền sẽ thí quân và loạn quân, tại hô một khẩu lệnh có tính toán, thí quân điều có thể mang đến đại thắng, tại hô một câu có tính toán, dù loạn quân cũng có thể mang đến kết quả bất ngờ, nên nói đánh trận hành quân không thể đùa, còn may mắn sao, vẫn là nhìn vận số, hay đúng hơn là sai lầm của địch nhân nhiều hơn ở ta sai lầm, còn đến bàn về thiên, địa, nhân hòa thay đổi vận mệnh trong cuộc chiền thì là một mảng kiến thức thâm ảo, vẫn chưa thích hợp giải bài
Lúc này đây tất cả mọi người đang chiến đấu giành lấy sự sống trước áp lực của ma thi, thì đột nhiên lại có đại biển xuất hiện, toàn thể người lúc này ánh mắt không khỏi nhìn lên bầu trời
"Ong ong..."
"Tiếng gì?" vô số người sợ hãi nói
"ong ong" đột nhiên lúc này Ma Trùng từ mộ địa xuất thế, số lượng dầy đặc tựa mây đen mà bao phủ toàn bộ bầu trời, chúng lại như quỷ đói một dạng mà hạ xuống tấn công bên dưới người
Chỉ cần người bị nó đụng phải liền bị nó ký sinh vào cơ thể, cả người nhanh chống thối rửa, trước tình trạng đột ngột thế, nhiều người chỉ biết sợ hãi gào thét, chỉ là Ma Trùng đã ký sinh thì khó toàn mệnh, bọn chúng ăn sâu vào xương cốt, sau đó liền thôn phệ máu huyết mà nhân bản ra vô số ma trùng, từ đây số lượng liên tục được nhân lên với tốc độ khủng khiếp
"Không tốt, đó là Ma Trùng, mau, nhanh chống phòng thủ" từng tiếng sợ hãi vang lên
"a... cơ thể ta, không..." từng tiếng tuyệt vọng lại không ngừng vang lên trên khắp mọi nơi trên Mộ Địa Ma Thần, khiến người nghe mà cảm giác rợn tóc gáy, nhìn thấy người bị ký sinh thì buồn nôn tại chỗ
"Đám này ma trùng sau khi giết người thì lại sinh ra một đám khác, nếu cứ thế tiếp diễn chỉ sợ là vô cùng vô tận, chúng ta chắc chắn sẽ chết" có người nhận ra bất thường liền gầm lên nói
Phía bên này Vương Mộc Thành hoảng sợ đến mặt trắng bệch, hai tay không ngừng huy động kiếm quang mà chém giết ma trùng
"Vương đệ, ngươi nói đây là thứ gì, như thế khó giải quyết" Diệp Trần kéo quân tập trung phòng thủ, từng nhát kiếm trảm ra liền hạ một mảng lớn, tuy nhiên vẫn là không thể nào chém hết trên bầu trời Ma Trùng dồn dập hạ xuống
"Vương đại nhân, cứu ta... a" lại có người sơ hở điểm yếu liền nhanh chống bị ma trùng tấn công đến mạng không còn
"Ta biết mình sai, ngươi lui xuống dưỡng thương đi" Ma Diệu Thiên có chút hối hận nói
"Tốt, ta mong ngươi có thể tỉnh táo xử lý, nếu không ta không ngại lấy ngươi mạng để tránh ta Ma Tộc rơi vào diệt vong" Ma Diệu Phong đỏ mắt nói, nói xong liền chật vật lui về phía sau
"Hừ" Ma Diệu Thiên có chút tức giận nhưng lại không thể làm gì được, bởi đây chính là tại họa mà hắn đã làm ra
Phía khác Ma Diệu Minh là sợ hãi nhìn toàn quân bị thảm sát ở tầng thứ năm, hắn gào thét nói: "Lui, còn không mau lui lại"
"Tiến, nhanh tiến lên cho ta!"
Chỉ thấy hắn từ xa chỉ huy đội hình mà chỉ biết mỗi hai câu lệnh, tiến và lùi, đám ma binh cũng chỉ biết ngu ngơ mà xông loạn, hơn nữa nhiều khi Ma Diệu Minh trong một khắc hô liên tiếp hai khẩu lệnh khác nhau điều này liền bị ức chế đội hình, chưa đánh đã tự dẫm nhau
Thiên quân và bách nhân hành trận, tựa thiên địa cách biệt, mỗi pháp dụng binh cần phải có trước sau, cũng như là tiểu đội và đại đội, đại đội mà không động, tiểu đội đã động chính là loạn trận, hoặc ngược lại tiểu đội đã động mà đại đội không động, chính là thí tốt, thiên biến vạn hóa còn cần nhìn người dụng binh, tại hô sai một khấu lệnh liền sẽ thí quân và loạn quân, tại hô một khẩu lệnh có tính toán, thí quân điều có thể mang đến đại thắng, tại hô một câu có tính toán, dù loạn quân cũng có thể mang đến kết quả bất ngờ, nên nói đánh trận hành quân không thể đùa, còn may mắn sao, vẫn là nhìn vận số, hay đúng hơn là sai lầm của địch nhân nhiều hơn ở ta sai lầm, còn đến bàn về thiên, địa, nhân hòa thay đổi vận mệnh trong cuộc chiền thì là một mảng kiến thức thâm ảo, vẫn chưa thích hợp giải bài
Lúc này đây tất cả mọi người đang chiến đấu giành lấy sự sống trước áp lực của ma thi, thì đột nhiên lại có đại biển xuất hiện, toàn thể người lúc này ánh mắt không khỏi nhìn lên bầu trời
"Ong ong..."
"Tiếng gì?" vô số người sợ hãi nói
"ong ong" đột nhiên lúc này Ma Trùng từ mộ địa xuất thế, số lượng dầy đặc tựa mây đen mà bao phủ toàn bộ bầu trời, chúng lại như quỷ đói một dạng mà hạ xuống tấn công bên dưới người
Chỉ cần người bị nó đụng phải liền bị nó ký sinh vào cơ thể, cả người nhanh chống thối rửa, trước tình trạng đột ngột thế, nhiều người chỉ biết sợ hãi gào thét, chỉ là Ma Trùng đã ký sinh thì khó toàn mệnh, bọn chúng ăn sâu vào xương cốt, sau đó liền thôn phệ máu huyết mà nhân bản ra vô số ma trùng, từ đây số lượng liên tục được nhân lên với tốc độ khủng khiếp
"Không tốt, đó là Ma Trùng, mau, nhanh chống phòng thủ" từng tiếng sợ hãi vang lên
"a... cơ thể ta, không..." từng tiếng tuyệt vọng lại không ngừng vang lên trên khắp mọi nơi trên Mộ Địa Ma Thần, khiến người nghe mà cảm giác rợn tóc gáy, nhìn thấy người bị ký sinh thì buồn nôn tại chỗ
"Đám này ma trùng sau khi giết người thì lại sinh ra một đám khác, nếu cứ thế tiếp diễn chỉ sợ là vô cùng vô tận, chúng ta chắc chắn sẽ chết" có người nhận ra bất thường liền gầm lên nói
Phía bên này Vương Mộc Thành hoảng sợ đến mặt trắng bệch, hai tay không ngừng huy động kiếm quang mà chém giết ma trùng
"Vương đệ, ngươi nói đây là thứ gì, như thế khó giải quyết" Diệp Trần kéo quân tập trung phòng thủ, từng nhát kiếm trảm ra liền hạ một mảng lớn, tuy nhiên vẫn là không thể nào chém hết trên bầu trời Ma Trùng dồn dập hạ xuống
"Vương đại nhân, cứu ta... a" lại có người sơ hở điểm yếu liền nhanh chống bị ma trùng tấn công đến mạng không còn
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương