Vương Tôn Chiến Thần
Chương 429: Sáng Thế Lôi Đình Thụ
Bốn năm sau
Hồn hải của Vương Tôn chỉ còn là có sự tăm tối
Tinh, một âm thanh vô cùng thanh thúy vang lên bên trong hồn hải Vương Tôn, tại trung tâm hồn hải tối đen như mực lúc này bỗng nhiên phát ra ánh sáng mờ ảo tử sắc, hơn nữa còn hòà một chút hắc sắc ánh sáng không rõ, lưỡng đạo ánh sáng lờ mờ rồi dần loé sáng, và ánh sáng ấy chính là do một tiểu hạt giống đang được sinh ra mầm non, tại đây khi mầm non dần dần phá kén mà ra, tử quang cùng hắc quang dần dần thắp sáng khu vực nhỏ bé, rồi nhanh chóng lan rộng đến một trượng phạm vi, sau đó mầm non dần thoát khỏi sự giam cầm, vỏ bọc của linh chủng hạt giống mở ra, ánh sáng bên trong tử quang cùng hắc quang đột nhiên quét qua toàn bộ Hồn Hải mặt biển tâm tối, và mặt biển tựa như đã chết ấy dần dần sinh ra từng tia nhỏ bé lôi điện tử sắc và hắc sắc tinh quang, tựa như vạn tinh thắp sáng, vô cùng lấp lánh tựa vì sao, và rồi toàn bộ hồn hải nhanh chóng trở nên sinh cơ dạt dào, từng tia lôi điện với hai dạng màu sắc lại tựa như rắn nước từ tứ phương hội tụ đến nơi Sáng Thế Lôi Đình Thụ linh chủng, hỗ trợ mầm non được sinh ra, theo đó Sáng Thế Lôi Đình Thụ linh chủng điên cuồng hấp thu lôi quang và hồn lực mà bắt đầu phá vỏ sinh ra mầm rễ đầu tiên cấm vào biển cả, tại mầm rễ lại tiếp tục điên cuồng hấp thu lôi quang lưỡng đạo ánh sáng và hồn lực tử sắc nước biển mà phát triển, theo đó rễ non bắt đầu đâm nhánh mà lan rộng xuống đáy biển, và rất nhanh mầm rễ đã cấm đến nơi tận cùng của Hồn Hải, ăn sâu vào
Vương Tôn thần hồn mà hấp thu tinh hoa hồn lực của hắn
Sau khi Sáng Thế Lôi Đình Thụ linh chủng hoàn thiện ba giai đoạn, thứ nhất tạo phôi và ngâm mình bốn năm trong hồn hải, thứ hai hấp thụ lôi quang, thứ ba hấp thu hồn lực để lấy năng lượng sinh rễ, và ngay lúc này đây, mầm non cuối cùng cũng phá vỡ sự giam cầm của phôi linh chủng, bắt đầu đâm ra hai hai tiểu mầm non dính vào nhau, một cái là tử sắc lôi đình, một cái là hắc sắc lôi đình
Chưa dừng lại đây, sau khi hai mầm nhỏ này bắt đầu tách rời theo sự trưởng thành, thì tại nơi giao nhau hai mầm nhỏ chính là bùng nổ vạn đạo lôi quang, một chồi non vô hạn màu sắc hay lại lấy đơn giản là thất thải quang hà làm sắc màu cơ bản, một thất thải tiều đẳng thụ lúc này chính là được bắt đầu sinh ra, ánh sáng thất thải toa ra lại khiến cho toàn bộ Hồn Hải theo đó cũng phải ghen tị, và cái này đằng thụ cũng chính thức trở thành vật sở hữu đa vũ trụ đa giới nguyên tồn tại, Sáng Thế Lôi Đình Thụ
Cùng lúc này Vương Tôn thần hồn dần dần ngưng tụ bên cạnh Sáng Thế Lôi Đình Thụ, hắn chắp hai tay sau lưng, nhìn tiểu đằng thụ vạn sắc thì chợt ngộ ra:
"Nhất hoa nhất đóá nhất kim châm, vạn hoa vạn đóá vạn sắc gai, muốn cắm được một cành hoa vào nơi không tưởng, bên dưới phải là mũi kim sắc nhọn, tương tự muốn trồng một đằng thụ vạn sắc, bên dưới cũng phải trải lấy vạn kim châm, trải qua vạn nỗi đau nếm trải!"
Khẽ bước chân, Vương Tôn liền tiền vào Sáng Thể Lôi Đình Thụ không gian, lại xuyên qua vô tận tinh hà, và đến một tinh cầu hoang sơ, hẳn liền không ngẩn ngại mà tiến vào cái này tinh cầu, đồng thời thiên địa nơi đây lại vô cùng hoang vu, chỉ có đất và nước biển, hoàn toàn không có bất cứ sinh mệnh nào, dù là một ngọn cỏ cũng không, vì thiên địa nơi đây tinh hoa ngũ hành chỉ đang ở sơ khai trạng thái, đương nhiên vẫn có ngày đêm nhờ vào bên ngoài vẫn có mặt trời, mặt trăng trong hệ tinh không
Đứng trên không trung nhìn xuống thế giới rộng lớn một vòng, Vương Tôn ánh mắt tử sắc chợt hóá thành hắc sắc lôi quang, thế giới nhân gian liền thay đổi thành Minh Giới, hay đúng hơn là Vương Tôn đang xem thế giới song song tồn tại bằng hai loại ánh mắt khác nhau
Trong cái này Minh Giới mọi thứ vô cùng hỗn độn, đó là một vùng không gian chỉ có hắc sắc lôi đình phân bố khắp mọi nơi, nơi nơi điều có sắc đen lôi điện, và đồng thời một cái ma hồn cũng không có
Chuyển ánh mắt hướng đến dương thế, theo tuế nguyệt thôi đưa, không gian nơi đây trải qua vô số biến động, từ đơn giản là nắng và mưa, và đến đây đã bắt đầu xuất hiện thảm thực vật đầu tiên chính là rêu tảo, nhưng sau là hạn hán và mưa bão, tại đây rêu tảo phải tiến hóa thành cỏ và cổ thụ để chóng lại thiên tai, cho đến núi lửa phun trào, sống thần càn quét, địa chất theo đó cũng bị thay đổi do biến động, và đương nhiên sự phân hóa rêu tảo cũng như cây xanh cũng phải thích nghi với môi trường sống, vô số hoa cỏ bắt đầu tụ phấn rãi hoa, cây ăn quả bắt đầu được hình thành, một thể giới thực vật đầu tiên cũng được hình thành
Hồn hải của Vương Tôn chỉ còn là có sự tăm tối
Tinh, một âm thanh vô cùng thanh thúy vang lên bên trong hồn hải Vương Tôn, tại trung tâm hồn hải tối đen như mực lúc này bỗng nhiên phát ra ánh sáng mờ ảo tử sắc, hơn nữa còn hòà một chút hắc sắc ánh sáng không rõ, lưỡng đạo ánh sáng lờ mờ rồi dần loé sáng, và ánh sáng ấy chính là do một tiểu hạt giống đang được sinh ra mầm non, tại đây khi mầm non dần dần phá kén mà ra, tử quang cùng hắc quang dần dần thắp sáng khu vực nhỏ bé, rồi nhanh chóng lan rộng đến một trượng phạm vi, sau đó mầm non dần thoát khỏi sự giam cầm, vỏ bọc của linh chủng hạt giống mở ra, ánh sáng bên trong tử quang cùng hắc quang đột nhiên quét qua toàn bộ Hồn Hải mặt biển tâm tối, và mặt biển tựa như đã chết ấy dần dần sinh ra từng tia nhỏ bé lôi điện tử sắc và hắc sắc tinh quang, tựa như vạn tinh thắp sáng, vô cùng lấp lánh tựa vì sao, và rồi toàn bộ hồn hải nhanh chóng trở nên sinh cơ dạt dào, từng tia lôi điện với hai dạng màu sắc lại tựa như rắn nước từ tứ phương hội tụ đến nơi Sáng Thế Lôi Đình Thụ linh chủng, hỗ trợ mầm non được sinh ra, theo đó Sáng Thế Lôi Đình Thụ linh chủng điên cuồng hấp thu lôi quang và hồn lực mà bắt đầu phá vỏ sinh ra mầm rễ đầu tiên cấm vào biển cả, tại mầm rễ lại tiếp tục điên cuồng hấp thu lôi quang lưỡng đạo ánh sáng và hồn lực tử sắc nước biển mà phát triển, theo đó rễ non bắt đầu đâm nhánh mà lan rộng xuống đáy biển, và rất nhanh mầm rễ đã cấm đến nơi tận cùng của Hồn Hải, ăn sâu vào
Vương Tôn thần hồn mà hấp thu tinh hoa hồn lực của hắn
Sau khi Sáng Thế Lôi Đình Thụ linh chủng hoàn thiện ba giai đoạn, thứ nhất tạo phôi và ngâm mình bốn năm trong hồn hải, thứ hai hấp thụ lôi quang, thứ ba hấp thu hồn lực để lấy năng lượng sinh rễ, và ngay lúc này đây, mầm non cuối cùng cũng phá vỡ sự giam cầm của phôi linh chủng, bắt đầu đâm ra hai hai tiểu mầm non dính vào nhau, một cái là tử sắc lôi đình, một cái là hắc sắc lôi đình
Chưa dừng lại đây, sau khi hai mầm nhỏ này bắt đầu tách rời theo sự trưởng thành, thì tại nơi giao nhau hai mầm nhỏ chính là bùng nổ vạn đạo lôi quang, một chồi non vô hạn màu sắc hay lại lấy đơn giản là thất thải quang hà làm sắc màu cơ bản, một thất thải tiều đẳng thụ lúc này chính là được bắt đầu sinh ra, ánh sáng thất thải toa ra lại khiến cho toàn bộ Hồn Hải theo đó cũng phải ghen tị, và cái này đằng thụ cũng chính thức trở thành vật sở hữu đa vũ trụ đa giới nguyên tồn tại, Sáng Thế Lôi Đình Thụ
Cùng lúc này Vương Tôn thần hồn dần dần ngưng tụ bên cạnh Sáng Thế Lôi Đình Thụ, hắn chắp hai tay sau lưng, nhìn tiểu đằng thụ vạn sắc thì chợt ngộ ra:
"Nhất hoa nhất đóá nhất kim châm, vạn hoa vạn đóá vạn sắc gai, muốn cắm được một cành hoa vào nơi không tưởng, bên dưới phải là mũi kim sắc nhọn, tương tự muốn trồng một đằng thụ vạn sắc, bên dưới cũng phải trải lấy vạn kim châm, trải qua vạn nỗi đau nếm trải!"
Khẽ bước chân, Vương Tôn liền tiền vào Sáng Thể Lôi Đình Thụ không gian, lại xuyên qua vô tận tinh hà, và đến một tinh cầu hoang sơ, hẳn liền không ngẩn ngại mà tiến vào cái này tinh cầu, đồng thời thiên địa nơi đây lại vô cùng hoang vu, chỉ có đất và nước biển, hoàn toàn không có bất cứ sinh mệnh nào, dù là một ngọn cỏ cũng không, vì thiên địa nơi đây tinh hoa ngũ hành chỉ đang ở sơ khai trạng thái, đương nhiên vẫn có ngày đêm nhờ vào bên ngoài vẫn có mặt trời, mặt trăng trong hệ tinh không
Đứng trên không trung nhìn xuống thế giới rộng lớn một vòng, Vương Tôn ánh mắt tử sắc chợt hóá thành hắc sắc lôi quang, thế giới nhân gian liền thay đổi thành Minh Giới, hay đúng hơn là Vương Tôn đang xem thế giới song song tồn tại bằng hai loại ánh mắt khác nhau
Trong cái này Minh Giới mọi thứ vô cùng hỗn độn, đó là một vùng không gian chỉ có hắc sắc lôi đình phân bố khắp mọi nơi, nơi nơi điều có sắc đen lôi điện, và đồng thời một cái ma hồn cũng không có
Chuyển ánh mắt hướng đến dương thế, theo tuế nguyệt thôi đưa, không gian nơi đây trải qua vô số biến động, từ đơn giản là nắng và mưa, và đến đây đã bắt đầu xuất hiện thảm thực vật đầu tiên chính là rêu tảo, nhưng sau là hạn hán và mưa bão, tại đây rêu tảo phải tiến hóa thành cỏ và cổ thụ để chóng lại thiên tai, cho đến núi lửa phun trào, sống thần càn quét, địa chất theo đó cũng bị thay đổi do biến động, và đương nhiên sự phân hóa rêu tảo cũng như cây xanh cũng phải thích nghi với môi trường sống, vô số hoa cỏ bắt đầu tụ phấn rãi hoa, cây ăn quả bắt đầu được hình thành, một thể giới thực vật đầu tiên cũng được hình thành
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương