Vương Tôn Chiến Thần

Chương 431: Dẫn Đạo Chi Hồn



Vương Tôn lại mang theo sự tò mò, tiếp tục hướng đến thế giới khác, xem giai đoạn tiến hoá ra sao, chỉ là hắn đến một thế giới vô cùng tàn khốc, tại đó chính là những động vật cả người huyết sắc, thân của nó có hình dạng của một con mèo, nhưng lại to lớn đến hai trượng, bọn chúng bò bằng tứ chi, cả người lông lá, động vật hoang dã trong thế giới điều nhanh chóng bị chúng gần như tận diệt, khắp nơi điều là một đóng hỗn độn, và sau khi tất cả điều không còn gì để ăn bọn chúng lại nỗi lên tranh đấu nội bộ, chính là đánh giết lẫn nhau, ăn thịt uống máu tại cuộc chiến, và theo năm tháng thay đổi, loại sinh vật này tiến vào thời điểm diệt vong giai đoạn, quần thể còn lại không đến mười ba ngàn con trong thế giới rộng lớn, nhưng trí tuệ của loài động vật có tên là Huyết Miêu Tộc cũng đã trở nên thông minh, bọn chúng đã bắt đầu biết tác hại của việc ăn thịt lẫn nhau, theo đó lại chuyển sang ăn thực vật và nuôi dưỡng tiểu động vật hoang dã

Tuế nguyệt thôi đưa, Huyết Miêu Tộc đã biết đến đi bằng hai chân, và theo năm tháng lông trên người cũng dần bị rơi rụng do tiến hoá cùng thích nghi theo theo thời tiết cũng như lối sống sinh hoạt, rất nhanh một thời đại Huyết Miêu Nhân cũng đã mở ra

Vương Tôn lúc này cảm thấy hứng thú không còn, thế là hắn liền quay lại Hồn Hải, lại nhìn Sáng Thế Lỗi Đình Thụ

Và theo Sáng Thế Lôi Đình Thụ sinh ra, âm dương đồng vận hành, ngũ khí tương sinh tương khắc, vạn vật thì sinh linh, là hoa cỏ điều có linh hồn, linh hồn chết đi liền tiến sang Minh Giới, tại đây hấp thu đầy đủ hỗn độn hắc sắc lôi khí liền có thể chuyển kiếp đầu thai tại Tử Giới, ngược lại là hồn lực không biến mất mà theo đó chuyển kiếp cùng vô hạn tích lũy, trí tuệ theo đó mà không ngừng phát triển theo sự tiến hóa, mà sự tiến hóa ấy chính là nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn, vô tận đại đạo được sinh ra sẽ là nguồn dinh dưỡng thúc đẩy sự phát triển của Sáng Thế Lôi Đình Thụ, bản nguyên theo đó không ngừng được củng cố, hồn lực của Vương Tôn theo đó mà không ngừng tăng trưởng

Lại nhìn bộ rễ thất thải tinh quang của Sáng Thế Lôi Đình Thụ ký sinh vào hắnHồn Hải, lại nhìn đến Hồn Hải đường biên giới không gian không ngừng bị nứt ra bộ dạng, giống như đang hủy diệt, thật ra chính là đang không ngừng mở rộng phạm vi, chính là nói hắn thần hồn đang trưởng thành không có điểm dừng, hơn nữa thế giới Hắc Tử Lôi Minh Giới, tử sắc và hắc sắc lôi điện lưỡng đạo càng lúc càng cuồng bạo, càng lúc càng trở nên cô động tinh quang, sức mạnh điên cuồng được đề thăng, là hồn lực sát thương hủy diệt vô cùng đáng Sợ

Lại nói nước đi này của hắn đã sớm tính toán đến tương lai và vận mệnh, cũng như lường trước được hậu quả

Bởi vì hắn biết sự đáng sợ của Sáng Thế Lỗi Đình Thụ nếu dùng không đúng cách cũng như việc tạo ra nó sai cách, sẽ có thể khiến vạn giới sụp đổ, chính là nói nếu theo phương thức để cho Hồn Hải to lớn không ngừng, lại không cũng cố nó bản nguyên, thì giống như đang nói một cây to không chắc thịt, chỉ lớn thân mà không chắc gỗ, từ đây không khác gì một thùng rỗng kêu to, bản nguyên theo đó sẽ bị phân tán mà hệ lụy là suy yếu hồn lực, cũng như ảnh hưởng trí tuệ tập trung, tác hại sẽ vô cùng đáng sợ, nhẹ thì bị người tiến vào đánh sập như chém rau chém cỏ một dạng đơn giản, nặng thì thần trí trở thành mờ mịt, sẽ không khác gì một cái vỏ bọc của Sáng Thế Lỗi Đình Thụ, bị nó ký sinh cho đến hoà vào nó bản nguyên, trở thành nó nô lệ, chỉ cần thần hồn còn tồn tại, con đường sẽ mãi mãi không bao giờ dừng lại, Vương Tôn sẽ theo đó vì tính mạng của bản thân mà phải điên cuồng cướp đoạt thiên địa bản nguyên ở thực tại để cũng cố bản thân, sẽ khiến hắn mãi mãi vì Sáng Thế Lôi Đình Thụ nô lệ, không thể quay đầu, nên nói dù là Sáng Thế Lôi Đình Thụ không nô lệ hắn, hắn cũng vì bản thân mà làm nó nô lệ, đây là sự đáng sợ có thể sinh ra một ma đầu còn tàn bạo hơn Ma Thần, chính là một quái vật thực thụ, tam quan mất đi, chính là từ thể xác, trí lực, linh hồn, sẽ là thứ không có nhân tính, không có linh trí, không có thần hồn, mãi mãi không biết mình là ai

Và hắn chính là nhìn ra được cái này sai lầm con đường, từ đó lợi dụng cái khuyết điểm biến nó thành ưu điểm, chính là thay vì bị ký sinh, hắn chọn cách được ký sinh, tưởng chừng như điên rồ, lại có ý nghĩa vô cùng quan trọng, bởi lẽ sớm một bước cho Sáng Thế Lôi Đình Thụ cùng hắn một mối liên hệ, chính là hắn muốn sao chép bản nguyên từ Sáng Thế Lôi Đình Thụ, chính là những cảm ngộ do vạn vật sinh ra và chết đi từ Sáng Thế Lôi Đình Thụ điều biến thành hắn cảm ngộ, từ đây vạn đạo theo đó mà sinh, bản nguyên theo đó mà được cũng cố, cũng đồng nghĩa với việc thay vì bị Sáng Thế Lỗi Đình Thụ khống chế, hắn chuyển thành người được khống chế

Và Sáng Thế Lỗi Đình Thụ sinh ra đã vượt qua cái gọi là hữu nhân chi tâm, hữu vật chi linh, đó chính là... Tinh nguyên chi vật

Nếu vạn vật có linh hồn, vậy thì nguồn gốc của vạn vật chính là tinh nguyên, tinh nguyên là bản nguyên tinh thần, là gốc sinh ra bản mệnh, là nguồn khai sinh vạn vật, vừa sinh linh lại sinh mệnh

Nói bản nguyên tinh thần là ngọn, bản nguyên sinh mệnh chính là rễ, rễ ngọn đồng thời sinh ra, vạn vật theo đó cùng sinh, thiếu phần ngọn hay phần gốc điều không thể, sẽ đánh mất bản thân cũng như linh hồn, đây là cái Vương Tôn thấu

Vạn vật chi linh

Đại đạo chi vật

Tinh nguyên chi đạo



Đại đạo chi nguyên

Dẫn Đạo Chi Hồn

Vạn vật quý nhất cái linh, là đạo lớn của vạn vật, vạn vật theo đó mà tự quý trọng cái đạo, đồng thời tinh nguyên quý cái đạo, mà đại đạo quý nhất là tinh nguyên, theo đó cả hai đều quý nhau, ngọn và rễ đồng sinh đồng diệt tử đó mà trường tồn, đồng thời đây là ánh sáng của linh hồn, là con đường Vương Tôn theo đuổi

Sáng Thế Lôi Đình Thụ tên gọi ý nghĩa cũng là vì thế mà sinh

Biết đâu là căn nguyên, biết đâu là được mất, biết cái gọi là vạn vật chi linh, biết mượn dẫn đạo chi vật mà khai sáng bản thân chi đạo, biến đạo người thành đạo mình, lấy vạn vật chi linh cảm ngộ là đại đạo, lấy Sáng Thế Lôi Đình Thụ là Dẫn Đạo Chi Hồn, trở thành bản thân chi đạo tối cao, con đường Hồn Tu theo đó mà sinh, không cần thiên địa pháp tắc bên ngoài can thiệp, tự động thoát khỏi thiên địa ao tù

Cũng chính là muốn thoát khỏi thiên địa quy tắc, bản thân cũng phải có nguyên tắc, muốn thoát khỏi cái tù, thì trong người phải có cái tù, theo đó mà mượn thiên địa ao tù làm bản thân chi đạo

Đương nhiên con đường còn dài, ngoài tu hồn hắn còn phải tu thân, cũng giống như tu ngọn cũng không thể bỏ phần gốc, bởi học đi đôi với hành, hiểu rõ là một, làm được là một, hoàn toàn tách rời, nên muốn đi xa phải đi cùng nhau

Đồng thời Vương Tôn là người trong sáng, không thích ngồi thiền tu

Nhắm mắt lại, Vương Tôn liền tiến vào Không Minh Giới, lại bắt đầu ngồi xuống đả tọa: “Còn không đến mười ngày thí luyện sẽ mở ra tầng 3, vừa vặn ngàn thu giấc mộng kiếm đạo một đường của ta cần phải thức tỉnh!”

Theo lúc này Không Minh Giới từ trắng xóa bắt đầu không gian cảnh vật biến ảo, và liền hiện ra một thiên địa thế giới, tại đây là một vùng biển bao la trong đêm tối, một hư ảnh Vương Tôn lại bắt đầu tại biển khơi ngưng tụ, tay hắn cầm lấy tử lôi kiếm do hồn lực tạo ra mà đánh ra một chiêu Tiêu Diêu Kiếm Pháp: “Tiêu Diêu Kiếm Pháp tinh diệu ở chỗ điều xem tứ hải là kiếm, nhất kiếm trảm tứ phương, cái trước là là tiêu diêu, cái sau lại là mượn thiên địa linh khí tứ phương làm kiếm”

Lúc này đây tại biển khơi một đạo kiếm mang xé ngang thiên khung, sau đó lại nhạt nhòa tựa như tiêu diêu và lại mượn thiên địa tứ phương mà bùng nổ vạn đạo kiếm quang đánh nát bầu trời đen tối hiện ra thiên khung ánh sáng

Và đột nhiên lúc này lại hiện thêm một cái thứ hai hư ảnh Vương Tôn hiện ra, trực tiếp liền bay lên đối chiến với cái trước đó hư ảnh, trên tay đồng thời kiếm chiêu biến ảo vô cùng: “Tiêu Diêu Kiếm Pháp không phân cấp độ, chỉ dạy cách

cầm kiếm không dạy cách xuất kiếm, chỉ nói hình dạng kiếm lại không nói kiếm phân loại, một kiếm tiêu diêu, một kiếm không câu nệ, tay cầm kiếm tâm tiêu diêu!”

“Đùng đùng!” cái thứ hai xuất kiếm vô cùng nhanh một lần vạn kiếm, tứ phương biển cả ngàn vạn kiếm quang liền hướng cái thứ nhất đánh đến long trời lỡ đất, kẻ sau khiến kẻ trước liên tục bại lui, sinh tử cận kề dấu hiệu
Chương trước Chương tiếp