Vương Tôn Chiến Thần

Chương 433: Bạch diện vạn sắc tâm



Quay lại bản thể, mi tâm Vương Tôn lúc này ấn ký tử sắc lôi điện cùng hắc sắc lôi điện điệp gia lên nhau lại đột nhiên tách rời tạo hình bộ rễ có hai nhánh, trái hắc sắc lôi, phải tử sắc lôi, phân thành lưỡng đạo lôi đình vô cùng sống động như có linh tính một dạng, bọn chúng không ngừng phóng điện giao nhau va chạm, mỗi lần va chạm lại biến đổi vị trí cho nhau, từ hắc sắc lôi bên trái chuyển sang phải, từ tử sắc lôi bên phải chuyển sang bên trái, mỗi lần chuyển đổi và mỗi lần bùng nổ vạn sắc, chỉ thấy một thế giới giới lôi điện vô cùng cuồng bạo tại mi tâm

Vương Tôn không ngừng bùng nổ, nếu nói mi tâm của hắn là thiên địa, vậy hiện tượng vạn sắc không ngừng bùng nổ, lưỡng đạo không ngừng biến đổi, vậy thì thiên địa chính là không ngừng sáng tối đến long trời lỡ đất, tựa như diệt thể giới một ẩm ẩm chấn động thiên khung, cũng đồng thời mang đến ánh sáng vạn sắc tinh quang tựa như sáng thế, là thiên địa chí cao vô thượng ánh sáng lôi quang, và chậm rãi thoát khỏi cái thiên địa ấy, mi tâm Vương Tôn hiện tại chính là lập lòe thất thải tinh quang

Và ngược khí chất lại vô cùng thanh thoát, tựa như phàm nhân khí tức, không một tia dao động linh lực bên ngoài, và ngược lại toàn bộ nội thể bên trong

Phù... Vương Tôn thoáng thở ra một hơi thở đơn thuần, đôi mắt đang đóng kín đen như mực chậm rãi mở ra quan sát thế giới thực tại muôn màu muôn sắc, là bờ cỏ xanh lấp lánh lục quang, và hoa cỏ vạn sắc lấy Mộc Uyển Thanh làm trung tâm lan tỏa, là Tiểu Mộc cổ thụ bích lục tinh quang tỏa sáng bao phủ không gian, là vạn hoa diễm hoa vật hóa linh bay lượn khắp vùng, là từng tiếng đàn âm sắc do Hồ Mộng Tình tạo ra, hay thoang thoảng nghe vài tiếng long ngâm do khu vực Lăng Thần phát tán, kim quang khí tức hùng hậu lan tỏa

Và tiếng ngáy ngủ phì phò do hai đầu tiểu thú Tử Hoàng, Tiều Thiết đang tại vang vọng không gian, tưởng như đáng tan cảnh vật, ngược lại là sự đơn thuần vô cùng tô đậm cảnh vật

Đồng thời một cái cả người tử sắc y phục, thân hình nhỏ nhắn Tiều Đỉnh chính là tựa gốc đằng thụ say mê đọc sách cùng kinh thư bát điển

Và tại một nơi vùi lấp trong hoa cỏ Hoàng Kim Tháp tại rung động

Vù vù... Lại đột nhiên ba thân ảnh từ bên trong Hoàng Kim Bảo Tháp tại xuất thế, từng cái bạch sắc mái tóc dài ngang lưng, đôi mắt dị thường trắng xoá

Hồng Hoa tả thủ Bạch Long

Hai mắt tô hồng bạch diện trắng tinh



Kim Hoa hữu thủ Hoàng Tháp

Hai mắt tô vàng bạch sa ánh mắt

Mộc Hoa song thủ Bích Bảo

Hai mắt tô xanh như huynh trắng xoá

Tam Hoa đồng dạng ngũ quang

Mỗi hoa vạn phần vạn tính khác nhau

Mùa thu ngọc thụ lâm phong

Mùa đông thánh nhân điểm điểm quân tử

Mùa hạ hèn mọn tiểu nhân

Tam thu như xuân phát lộc phát tài



Đến là huynh đệ tương giao

Đi rồi lưỡng đạo không hẹn cùng nhau

Vấn bạch diện vạn sắc tâm

Chung thuyền tự thân phòng trộm giữ gìn

Kết giao một tiếng lão đại

Đời đời không nguyện như hoa một sắc

Lúc này Tam Hoa Đạo Tặc điều có một ý nghĩ giống nhau, đồng thời ánh mắt hướng đến Vương Tôn mà nói:

"Khặc khặc, lần này xuất quan, ta muốn làm lão đại, tài bảo đến ta phân chia!"

"ồ!" Vương Tôn thú vị mỉm cười nhìn Tam Hoa Đạo Tặc

Kim Hoa mi tâm mở ra ấn ký Phượng Đồ Cửu Thiên, hoa diễm trận đồ phát sáng tinh quang, bên trong là phượng hoàng ngạo khiếu cửu thiên, lúc này hắn một thân hoàng y, phía sau lưng trận đồ dần mở ra, phượng đồ xuất hiện, cổ văn rực lửa tinh thần, trên người phượng hoàng lông vũ hoa diễm phần thiên, mỗi cái vỗ cánh điều là vẻ đẹp động lòng người, ánh mắt uy nghiêm xem thế gian hết thảy đều là tầm thường, tiếng kêu ngạo khiếu không gian tựa như muốn thoát trận đồ mà phấn đấu, là Kim Hoa ngộ lấy bên trong Hỏa Phượng Sát Long Trận sự kỳ diệu, mở ra bản thân một đường Phượng Đồ Cửu Thiên Chi Đạo, cũng chính là hắn muốn như Phượng mà ngạo khiếu cửu thiên, đồng thời không ngừng vươn lên tính cách
Chương trước Chương tiếp