Vụt Mất
Chương 14: Ăn mừng chiến thắng
Sau một khoảng thời gian dài căng thẳng chờ đợi kết quả thì cũng đến lúc công bố người chiến thắng. Nguyệt Oản Oản vì đợi lâu nên đã ngủ quên mất, trong cơn mê cô nghe thấy ai đó gọi tên của Tiểu Vy rồi một tràn vỗ tay lớn vang lên, trong vô thức cô mỉm cười, đó đúng là một giấc mơ đẹp!
Bất ngờ có ai đó dùng sức lay người cô kèm theo tiếng gọi "Oản Oản, Oản Oản". Nguyệt Oản Oản chầm chậm mở mắt, trước mắt cô là Tiểu Vy có vẻ vừa gặp chuyện vui nên cười rất tươi. Nguyệt Oản Oản vừa dụi mắt vừa hỏi Tiểu Vy
"Có chuyện gì mà cậu vui quá vậy, Vy?"
Tiểu Vy xúc động bóp chặt hai cánh tay của Oản Oản
"Chúng ta thắng rồi!"
"Thắng rồi?" Nguyệt Oản Oản lúc này mới hoàn toàn tỉnh táo lại, cô hớn hở
"Thật sao?"
Tiểu Vy vui vẻ gật đầu. Nổ lực của ba người đã thu về được kết quả xứng đáng rồi!
Tiểu Vy lấy những món đồ dùng của Oản Oản đang nằm trên bàn giúp cô bỏ vào túi xách
"Đi thôi Oản Oản, mình khao cậu một chầu thịnh soạn"
Nghe tới ăn Nguyệt Oản Oản đã vui càng thêm vui, cô cũng phụ Tiểu Vy dọn dẹp.
Khi Nguyệt Oản Oản và Tiểu Vy vừa đi ra khỏi cửa thì gặp Mộ Khuynh và Lý Tinh. Tiểu Vy vui vẻ chạy đến ôm Lý Tinh
"Anh Tinh, chúng ta thắng rồi!"
Lý Tinh đứng hình vài giây, khi hoàn hồn thì quay sang nhìn Mộ Khuynh với gương mặt ngờ nghệch, Tiểu Vy chủ động ôm anh, cô ấy ôm anh kìa!!!
Nguyệt Oản Oản nhìn thấy chỉ cười một cái rồi thôi. Xem ra cả hai người đó đều có tình với nhau. Cũng phải thôi, ai đời sớm tối làm việc bên nhau mà không rung động chứ?
Mộ Khuynh đi đến bên cạnh Oản Oản
"Bạn của em đã có bến đổ yên bình rồi"
Nguyệt Oản Oản gật đầu. Dù chỉ mới quen nhau không lâu nhưng tình cảm của họ cũng sâu đậm không kém những đôi bạn lâu năm. Nhìn Tiểu Vy hạnh phúc Oản Oản cũng thấy vui lây.
Sau khi bình tĩnh lại, Tiểu Vy ngại ngùng buông Lý Tinh ra. Trên mặt Lý Tinh lộ rõ vẻ tiếc nuối nhưng không thể làm gì.
"Nếu sếp cũng ở đây vậy cũng đi cùng đi!"
Nguyệt Oản Oản ngạc nhiên nhìn Tiểu Vy
"Sếp đâu có giúp chúng ta đâu mà được đãi ăn?"
Tiểu Vy đi đến chỗ của Oản Oản, búng vào trán cô một cái
"Cậu đó! Mình khao chứ có phải cậu khao đâu!"
Nguyệt Oản Oản phồng má nhìn Tiểu Vy. Đúng là đồng vợ đồng chồng, sáng thì bị Lý Tinh búng chiều thì bị Tiểu Vy búng. Oản Oản có chút tuổi thân rồi!
***
"Mọi người ăn gì thì cứ gọi đi"
Nguyệt Oản Oản tiên phong lựa chọn món ăn
"Một con vịt quay, một đĩa tôm hùm đất"
Nguyệt Oản Oản suy nghĩ một lúc rồi gọi thêm một chai rượu vang. Bầu không khí trở nên yên lặng, cô đưa mắt nhìn mọi người
"Không ai gọi món gì sao?"
Tiểu Vy ghé sát tai Oản Oản, thì thầm
"Cậu gọi vừa vừa thôi, nhỡ mình không đủ tiền trả thì phải làm sao?"
Nguyệt Oản Oản vỗ vai Tiểu Vy, bình thản nói
"Chẳng phải có sếp và A Tinh ở đây sao? Cùng lắm thì cầu cứu họ, không sao đâu!"
Lúc sau họ gọi thêm một đĩa chân gà và lẩu hải sản.
Nguyệt Oản Oản đứng lên, cầm ly rượu trên tay
"Chúc mừng Vy đã thăng tiến trong sự nghiệp. Cũng chúc mừng ba chúng ta đã tạo nên một tác phẩm tuyệt vời!"
Mọi người cùng nâng ly. Hôm nay ai cũng có chuyện vui nên ai cũng ăn và uống hết mình. Vì tửu lượng có hạn mà Oản Oản và Tiểu Vy sau khi uống được hai ly thì không còn biết trời trăng mây đất gì nữa. Cả hai nằm gục xuống bàn. Lý Tinh và Mộ Khuynh nhìn nhau cười trong bất lực.
Mộ Khuynh nhìn Lý Tinh đang say sưa ngắm nhìn crush
"Cậu chưa nói với cô ấy à? Chuyện hợp đồng đó?"
"Nhất định sẽ nói!"
Lý Tinh cẩn thận bế Tiểu Vy lên, nhìn Mộ Khuynh
"Tôi đưa Vy Vy về trước. Cậu cũng đưa Oản Oản về đi"
Nói rồi Lý Tinh bế Tiểu Vy rời đi. Đi được một lúc, Tiểu Vy mơ mơ hồ hồ, cô ôm chặt Lý Tinh. Lý Tinh cũng dừng đi, anh nhìn cô.
*
Lý Tinh bế Tiểu Vy ngồi lên chiếc ghế đá dài, đầu cô tựa vào vai anh, anh nghiêng đầu nhìn cô. Dưới ánh trăng huyền ảo, đường nét trên gương mặt Tiểu Vy hiện lên một cách rõ rệt, càng nhìn càng khiến người ta say đắm.
Ngồi được một lúc thì Tiểu Vy tỉnh lại, cô chưa hoàn toàn tỉnh táo nhưng vẫn còn nhận thức được hiện tại. Tiểu Vy nhìn gương mặt xinh đẹp của Lý Tinh, cô không kiềm chế được mà đưa tay vuốt ve gương mặt ấy. Lý Tinh chớp thời cơ, ngay lập tức nắm lấy bàn tay ấy của Tiểu Vy, hai người bốn mắt nhìn nhau, tình cảm ngập tràn.
"Vy Vy, anh thích em!"
Tiểu Vy có chút ngạc nhiên rồi mỉm cười
"Anh Tinh, em thích anh!"
Đã xác định được tình cảm của Tiểu Vy, Lý Tinh hạnh phúc vô cùng. Anh không kiềm chế được nữa. Hai gương mặt chầm chậm tiến sát lại gần nhau, và rồi Lý Tinh dịu dàng đặt lên môi Tiểu Vy một nụ hôn. Dưới ánh trăng, hình bóng của hai người in trên nền đất vô cùng lãng mạn và ngọt ngào...
***
Mộ Khuynh cứ ngồi yên như tượng, đôi mắt của anh đã dán lên mặt Oản Oản từ nãy đến giờ. Chẳng hiểu vì lý do gì mà anh không thể thôi nhìn gương mặt nhỏ nhắn ấy, anh đưa tay vuốt ve bên mặt đang lộ ra của Oản Oản, nó thật mềm mại làm sao.
Cảm thấy đã quá trễ, Mộ Khuynh đành đưa Oản Oản về. Anh bế cô đặt vào xe, cẩn thận cài dây an toàn cho cô. Lúc này, khoảng cách giữa hai người là rất gần, lần đầu tiên anh nhìn rõ gương mặt của Oản Oản, nhìn với khoảng cách này khiến anh không kiềm được mà đặt lên má Oản Oản một nụ hôn. Anh mỉm cười, ánh mắt đầy sự dịu dàng
"Ngủ ngon!"
Bất ngờ có ai đó dùng sức lay người cô kèm theo tiếng gọi "Oản Oản, Oản Oản". Nguyệt Oản Oản chầm chậm mở mắt, trước mắt cô là Tiểu Vy có vẻ vừa gặp chuyện vui nên cười rất tươi. Nguyệt Oản Oản vừa dụi mắt vừa hỏi Tiểu Vy
"Có chuyện gì mà cậu vui quá vậy, Vy?"
Tiểu Vy xúc động bóp chặt hai cánh tay của Oản Oản
"Chúng ta thắng rồi!"
"Thắng rồi?" Nguyệt Oản Oản lúc này mới hoàn toàn tỉnh táo lại, cô hớn hở
"Thật sao?"
Tiểu Vy vui vẻ gật đầu. Nổ lực của ba người đã thu về được kết quả xứng đáng rồi!
Tiểu Vy lấy những món đồ dùng của Oản Oản đang nằm trên bàn giúp cô bỏ vào túi xách
"Đi thôi Oản Oản, mình khao cậu một chầu thịnh soạn"
Nghe tới ăn Nguyệt Oản Oản đã vui càng thêm vui, cô cũng phụ Tiểu Vy dọn dẹp.
Khi Nguyệt Oản Oản và Tiểu Vy vừa đi ra khỏi cửa thì gặp Mộ Khuynh và Lý Tinh. Tiểu Vy vui vẻ chạy đến ôm Lý Tinh
"Anh Tinh, chúng ta thắng rồi!"
Lý Tinh đứng hình vài giây, khi hoàn hồn thì quay sang nhìn Mộ Khuynh với gương mặt ngờ nghệch, Tiểu Vy chủ động ôm anh, cô ấy ôm anh kìa!!!
Nguyệt Oản Oản nhìn thấy chỉ cười một cái rồi thôi. Xem ra cả hai người đó đều có tình với nhau. Cũng phải thôi, ai đời sớm tối làm việc bên nhau mà không rung động chứ?
Mộ Khuynh đi đến bên cạnh Oản Oản
"Bạn của em đã có bến đổ yên bình rồi"
Nguyệt Oản Oản gật đầu. Dù chỉ mới quen nhau không lâu nhưng tình cảm của họ cũng sâu đậm không kém những đôi bạn lâu năm. Nhìn Tiểu Vy hạnh phúc Oản Oản cũng thấy vui lây.
Sau khi bình tĩnh lại, Tiểu Vy ngại ngùng buông Lý Tinh ra. Trên mặt Lý Tinh lộ rõ vẻ tiếc nuối nhưng không thể làm gì.
"Nếu sếp cũng ở đây vậy cũng đi cùng đi!"
Nguyệt Oản Oản ngạc nhiên nhìn Tiểu Vy
"Sếp đâu có giúp chúng ta đâu mà được đãi ăn?"
Tiểu Vy đi đến chỗ của Oản Oản, búng vào trán cô một cái
"Cậu đó! Mình khao chứ có phải cậu khao đâu!"
Nguyệt Oản Oản phồng má nhìn Tiểu Vy. Đúng là đồng vợ đồng chồng, sáng thì bị Lý Tinh búng chiều thì bị Tiểu Vy búng. Oản Oản có chút tuổi thân rồi!
***
"Mọi người ăn gì thì cứ gọi đi"
Nguyệt Oản Oản tiên phong lựa chọn món ăn
"Một con vịt quay, một đĩa tôm hùm đất"
Nguyệt Oản Oản suy nghĩ một lúc rồi gọi thêm một chai rượu vang. Bầu không khí trở nên yên lặng, cô đưa mắt nhìn mọi người
"Không ai gọi món gì sao?"
Tiểu Vy ghé sát tai Oản Oản, thì thầm
"Cậu gọi vừa vừa thôi, nhỡ mình không đủ tiền trả thì phải làm sao?"
Nguyệt Oản Oản vỗ vai Tiểu Vy, bình thản nói
"Chẳng phải có sếp và A Tinh ở đây sao? Cùng lắm thì cầu cứu họ, không sao đâu!"
Lúc sau họ gọi thêm một đĩa chân gà và lẩu hải sản.
Nguyệt Oản Oản đứng lên, cầm ly rượu trên tay
"Chúc mừng Vy đã thăng tiến trong sự nghiệp. Cũng chúc mừng ba chúng ta đã tạo nên một tác phẩm tuyệt vời!"
Mọi người cùng nâng ly. Hôm nay ai cũng có chuyện vui nên ai cũng ăn và uống hết mình. Vì tửu lượng có hạn mà Oản Oản và Tiểu Vy sau khi uống được hai ly thì không còn biết trời trăng mây đất gì nữa. Cả hai nằm gục xuống bàn. Lý Tinh và Mộ Khuynh nhìn nhau cười trong bất lực.
Mộ Khuynh nhìn Lý Tinh đang say sưa ngắm nhìn crush
"Cậu chưa nói với cô ấy à? Chuyện hợp đồng đó?"
"Nhất định sẽ nói!"
Lý Tinh cẩn thận bế Tiểu Vy lên, nhìn Mộ Khuynh
"Tôi đưa Vy Vy về trước. Cậu cũng đưa Oản Oản về đi"
Nói rồi Lý Tinh bế Tiểu Vy rời đi. Đi được một lúc, Tiểu Vy mơ mơ hồ hồ, cô ôm chặt Lý Tinh. Lý Tinh cũng dừng đi, anh nhìn cô.
*
Lý Tinh bế Tiểu Vy ngồi lên chiếc ghế đá dài, đầu cô tựa vào vai anh, anh nghiêng đầu nhìn cô. Dưới ánh trăng huyền ảo, đường nét trên gương mặt Tiểu Vy hiện lên một cách rõ rệt, càng nhìn càng khiến người ta say đắm.
Ngồi được một lúc thì Tiểu Vy tỉnh lại, cô chưa hoàn toàn tỉnh táo nhưng vẫn còn nhận thức được hiện tại. Tiểu Vy nhìn gương mặt xinh đẹp của Lý Tinh, cô không kiềm chế được mà đưa tay vuốt ve gương mặt ấy. Lý Tinh chớp thời cơ, ngay lập tức nắm lấy bàn tay ấy của Tiểu Vy, hai người bốn mắt nhìn nhau, tình cảm ngập tràn.
"Vy Vy, anh thích em!"
Tiểu Vy có chút ngạc nhiên rồi mỉm cười
"Anh Tinh, em thích anh!"
Đã xác định được tình cảm của Tiểu Vy, Lý Tinh hạnh phúc vô cùng. Anh không kiềm chế được nữa. Hai gương mặt chầm chậm tiến sát lại gần nhau, và rồi Lý Tinh dịu dàng đặt lên môi Tiểu Vy một nụ hôn. Dưới ánh trăng, hình bóng của hai người in trên nền đất vô cùng lãng mạn và ngọt ngào...
***
Mộ Khuynh cứ ngồi yên như tượng, đôi mắt của anh đã dán lên mặt Oản Oản từ nãy đến giờ. Chẳng hiểu vì lý do gì mà anh không thể thôi nhìn gương mặt nhỏ nhắn ấy, anh đưa tay vuốt ve bên mặt đang lộ ra của Oản Oản, nó thật mềm mại làm sao.
Cảm thấy đã quá trễ, Mộ Khuynh đành đưa Oản Oản về. Anh bế cô đặt vào xe, cẩn thận cài dây an toàn cho cô. Lúc này, khoảng cách giữa hai người là rất gần, lần đầu tiên anh nhìn rõ gương mặt của Oản Oản, nhìn với khoảng cách này khiến anh không kiềm được mà đặt lên má Oản Oản một nụ hôn. Anh mỉm cười, ánh mắt đầy sự dịu dàng
"Ngủ ngon!"
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương