Xuyên Đến Mạt Thế, Từ Chối Làm Bia Đỡ Đạn
Chương 118: Chạy trốn
Toàn bộ tầng năm đã biến thành Luyện Ngục nhân gian.
Cánh tay gãy văng khắp nơi, m.á.u tươi tung toé, chất lỏng không rõ sền sệt đục ngầu, mùi m.á.u tươi, mùi hôi thối...... trộn lẫn vào nhau.
Nguyễn Minh Hoặc sau một hồi rời khỏi, lúc quay lại, nhìn thấy chính là cảnh này.
Hắn tức giận thét lên: "Các ngươi làm càn!"
Đáp lại Nguyễn Minh Hoặc chính là "Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn.
Trung tâm thành phố giống như ném vào một quả b.o.m nguyên tử. Cả tòa cao ốc sụp đổ trong phút chốc.
Số lượng biến dị chuột nhiều vô số, cái đầu lại lớn, không ngừng tiến vào các tầng dưới lòng đất. Còn có đếm không hết những biến dị chuột đã sớm rời đi, bốn phía khoan thành động tán loạn.
Nền tảng cao ốc bị biến dị chuột phá huỷ, cả tòa cao ốc tự nhiên cũng sụp đổ theo.
Toàn bộ năm tầng cao ốc dưới lòng đất đều là trụ sở bí mật của Nguyễn Minh Hoặc.
Trong một đêm toàn bộ bị phá hủy.
Bạch Trà Trà bọn người ngay lập tức dùng dị năng chế tạo ra một kẽ hở không gian hình cái lồng, đem toàn bộ người đều chụp vào trong.
Toàn bộ lồng bị chôn sâu ở dưới nền đất. Nhờ vậy bọn hắn vô cùng an toàn.
Bạch Trà Trà liền tăng thêm cho cái lồng chụp mấy tầng bảo hộ với nhiều thuộc tính khác nhau, Thất Dạ Tuyết lại dùng thêm Băng hệ dị năng của bản thân gia cố thêm vào lồng chụp một lớp bảo vệ ngoài cùng.
Chờ đến lúc bên ngoài triệt để an tĩnh lại, Tống Yến dùng dị năng không gian của mình liên thông toàn bộ cái lồng, tiến hành không gian đổi thành sau, toàn bộ cái lồng rời khỏi lòng đất, xuất hiện lại lần nữa, đã là ngoài ngàn mét trên mặt đất.
Tiểu Mỹ cùng Tiểu Lệ bên người Nguyễn Minh Hoặc đều là Zombie kim hệ dị năng, mặc dù các nàng cũng kịp thời dùng dị năng bảo vệ được một nhà ba người không bị thương, nhưng không có năng lực vượt trội giống như Tống Yến.
Chỉ có thể bất đắc dĩ bị vây ở lòng đất.
Nguyễn Minh Hoặc phát ra một đạo sóng âm vô hình triệu hoán Zombie cao giai chung quanh, mệnh lệnh đám Zombie khác tới cứu viện.
Mấy cái Zombie cấp bảy Thổ hệ chạy đến sau, lập tức bắt đầu phóng thích dị năng hướng phía dưới đào đào.
Trong khi Nguyễn Minh Hoặc đang chờ đào đất đợi cứu viện thì bên này Bạch Trà Trà đã phóng ngựa chạy như bay rời khỏi D Thị.
Bạch Trà Trà rời đi không lâu, lại có bốn con Zombie cũng lung la lung lay chạy ra.
Chính là Hứa Tử Uyên, Trần Văn Kha, Liêu Hiểu Vũ cùng Ngô Tình Tình bốn người.
Bốn người này không nguyện ý khuất phục Nguyễn Minh Hoặc, càng không nguyện ý trở thành chó săn của hắn, liền bị Hàn Băng Vũ nhét vào lầu hai.
Cao ốc lầu hai là tầng nuôi nhốt Zombie cấp năm.
Bọn hắn ở bên trong liều c.h.ế.t cùng Zombie vật lộn, nhưng cuối cùng vẫn địch không lại, bị Zombie cắn xé thành Zombie cấp năm.
Zombie cấp bảy trở lên mới có tư cách ở dưới lòng đất.
Zombie cấp sáu trở xuống đều ở trên mặt đất hoạt động.
May mắn bọn hắn đẳng cấp thấp, không có tư cách ở dưới lòng đất. Lần này mới có thể mượn cơ hội cao ốc lật úp mà trốn thoát.
"Chúng ta bây giờ đã là Zombie, không thể trở về A Thị căn cứ, nhưng cũng không thể trú ngụ tại D Thị, chúng ta không phải là đối thủ của Nguyễn Minh Hoặc."
Trần Văn Kha vốn lúc còn sống đã từng có ý nghĩ chịu nhục, đầu hàng cho Nguyễn Minh Hoặc, nhưng bây giờ đã trốn thoát được, tự nhiên là không có đường quay về.
Hắn tỉnh táo nói ra ý nghĩ của mình.
Mọi người và hắn cũng có suy nghĩ đồng dạng, bốn người tụ hợp lại với nhau, liền quyết định thay đổi thân phận, trước lấy thân phận Zombie mà sống.
Bọn hắn còn có ý thức nhân loại, cho nên không thể nào giống bọn Zombie ăn thịt người nuốt thịt thối ngoài kia được.
Bọn hắn có thể tiếp tục săn g.i.ế.c Zombie, ăn tinh hạch của bọn chúng để thăng cấp cùng bổ sung năng lượng.
Về sau nếu như bị Hàn Băng Vũ bọn hắn tìm được, lúc đó cũng có sức đánh một trận.
-
Tốc độ lái xe quá chậm, Tống Yến không ngừng mang theo đám người tiến hành không gian đổi thành, một mực đổi thành đến nơi bọn hắn dừng chân ở tạm, chỗ Bạch Lộ đang đợi bọn hắn.
Dị năng tiêu hao quá lớn, Tống Yến cũng có chút chống đỡ không được, sắc mặt xanh xao tái nhợt.
Bạch Trà Trà từ trong không gian lấy ra một ly nước ép táo hồng đưa cho Tống Yến uống. Hiện tại là thời kì phi thường đáng sợ, dị năng hao hết là cực kì nguy hiểm.
Bạch Lộ cùng Mây Dịch nhìn thấy bọn hắn bình an trở về, đều vô cùng kích động.
"Trà Trà, không sao chứ?"
"Không có việc gì, mọi người nhanh chóng thu thập một chút, chúng ta lập tức quay về căn cứ."
Lê Thư Nam một đoàn người có chút khó khăn, Lê Thư Nam hỏi: "Bên trong xảy ra chuyện gì? Chúng ta cũng phải về căn cứ sao?"
Bạch Trà Trà gật đầu, nói với Lê Thư Nam: "Ngươi cũng mau dẫn đội ngũ của ngươi về A Thị căn cứ đi, D Thị có Zombie cao cấp, các ngươi không phải là đối thủ, không muốn c.h.ế.t không công thì ở lại."
Nghĩ đến căn cứ bọn hắn hiện tại có khả năng đang bị Zombie vây thành, Lê Thư Nam cũng không chần chờ nữa, chào tạm biệt rồi cùng đồng đội xuất phát quay về A Thị căn cứ.
Bên ngoài mưa đã nhỏ hơn, đám người nhao nhao lái xe rời đi.
Lúc trở lại đế đô căn cứ, Zombie triều đã tản hết.
Người sống sót trong căn cứ đang tu bổ lại tường thành.
Một đoàn người đi tới rừng trúc vào nhà Bạch Trà Trà.
Bạch Lộ trực tiếp phóng thích dị năng hoả hệ, lấy ra nguyên liệu nấu lẩu, làm một nồi lẩu Trùng Khánh vừa tê vừa cay. Cho hết tất cả nguyên liệu vào nồi, nàng bắt đầu gọi mọi người đến ăn cùng.
Sau khi ăn xong.
Nam Cung Dạ cùng Thất Dạ Tuyết liền trở về.
Hai người bọn họ mỗi người hai viên tinh hạch cấp tám, chuẩn bị trở về hấp thu năng lượng bên trong để thăng cấp, có thể lên tới cấp nào thì hay cấp đó.
Mặc dù Mây Dịch cùng Bạch Lộ không có cùng đi vào D Thị, Bạch Trà Trà vẫn phân cho hai người mỗi người một viên tinh hạch cấp tám.
Hai người ôm tinh hạch liên tục nói cám ơn, kích động không biết diễn tả như thế nào, sau đó phần ai người đó về nâng cấp thực lực.
Tống Yến tự mình đào được bốn viên tinh hạch cấp tám, không dùng Bạch Trà Trà cho, hắn đã đủ dùng.
Sau khi ăn cơm xong hắn cũng lập tức trở về phòng thăng cấp.
Còn lại tầm mười viên tinh hạch cấp tám đều ở tại nơi này Bạch Trà Trà.
Bánh nhân đậu hiện tại đã là cấp tám.
Tống Yến bọn hắn sau khi hấp thu xong năng lượng của tinh hạch cấp tám cũng sẽ lên tới cấp tám.
Chính nàng dùng một viên tinh hạch cấp tám, đem dị năng tinh thần cho lên tới cấp tám, tinh hạch cấp tám còn lại toàn bộ đều nhét vào gốc cây táo trong không gian.
Năng lượng của tinh hạch cấp tám rất khổng lồ. Tin tưởng gốc cây táo hồng của nàng lần này nhất định có thể lại lên cấp.
Sau khi đem tinh hạch phân phối xong, Bạch Trà Trà nhìn về phía Nguyễn Đình Tu đang ngẩn người.
Chờ những người khác đều rời đi, trong nhà chỉ còn lại Bạch Trà Trà cùng Nguyễn Đình Tu.
Nàng hỏi: "Ca ca, ca ca muốn tinh hạch cấp tám không?"
Nguyễn Đình Tu lắc đầu: "Ta sau khi thức tỉnh huyết mạch, đã là max cấp, không dùng được cái kia."
Nói đến đây, hắn nhìn Bạch Trà Trà hỏi: "Muội muội, muội có muốn thức tỉnh hay không?"
Bạch Trà Trà không có trực tiếp trả lời, mà hỏi ngược lại: "Ca ca bây giờ có thể đánh thắng Nguyễn Minh Hoặc không?"
Nguyễn Đình Tu sửng sốt một lát mới mím môi nói: "Chỉ có thể miễn cưỡng bất phân thắng bại, trong trường hợp không dùng ám chiêu, người này không thể làm gì được người kia, hơn nữa ta đối với Nguyễn Minh Hoặc có huyết mạch áp chế."
Nói trắng ra chính là Nguyễn Đình Tu đánh không lại Nguyễn Minh Hoặc, nếu chỉ dựa vào huyết mạch áp chế liều mạng, chỉ có thể miễn cưỡng ở thế hoà, cả hai lưỡng bại câu thương mà thôi.
"Hắn là lão quái vật sống được mấy trăm năm rồi, ca ca đã rất lợi hại, dù sao ca ca vẫn còn trẻ."
Bạch Trà Trà tỏ vẻ đã hiểu.
Tin tưởng chỉ cần cho ca ca nàng thời gian, ca ca sẽ càng trở nên lợi hại hơn.
Nguyễn Đình Tu lại không lạc quan được như vậy: "Nguyễn Minh Hoặc là tinh thần hệ, rất khó đối phó, mà Zombie lại thăng cấp quá nhanh, đẳng cấp dị năng giả nhân loại căn bản theo không kịp."
Lần này là bọn hắn vận khí tốt, lần sau coi như hắn có thể kéo chân Nguyễn Minh Hoặc, bên này dị năng giả bọn hắn cũng đánh không lại Zombie thủ hạ của Nguyễn Minh Hoặc.
"Trừ phi có thể đem Nguyễn Minh Hoặc g.i.ế.c chết."
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương