Xuyên Không Nữ Chủ Tu Tiên Chậm Thôi
Chương 3: Rời đi
“Phù, cuối cùng cũng đột phá luyện thể tầng hai rồi” cảm giác hoàn toàn khác tầng một, bây giờ có thể dễ dàng chạy quanh núi với bao cát
“Nha đầu này chỉ mất mười ngày từ luyện thể nhất cảnh lên nhị cảnh, tốc độ này cũng quá dọa người rồi, có lẽ nên thay đổi cách huấn luyện rồi”. Lữ gia than thầm
…Năm năm sau…
Thấm thoát từ khi xuyên qua đến giờ đã 5 năm, Uyển Ngưng từ cô nhóc nay cũng đã 12 tuổi. Suốt thời gian qua cô đều theo Lữ gia tu luyện
“Nay con đã đột phá luyện thể đệ bát cảnh, có thể tự bảo vệ bản thân mình. Ta cũng nên rời đi rồi” Lữ gia nói với nàng
Uyển Ngưng ngạc nhiên: “Lữ gia gia, người muốn đi đâu?”
“Có một số chuyện đích thân ta phải đi giải quyết, Tiểu Ngưng ngoài Thương Lan lục địa thế giới ngoài kia còn có Ma Vực và Thương Khung. Con cần phải mạnh hơn nữa. Cách một khoảng thời gian các đại môn phái sẽ tuyển chọn đệ tử từ bên ngoài, con nhất định phải vào được một trong những đại môn phái đó, nhất là Thiên Kiếm Tông kia. Nên vào Kiếm Trủng lấy linh kiếm của lão già đó” Nói đến câu cuối Lữ gia gần như là nghiến răng
“Con muốn tìm người thì nên đi đâu?”. Sống với vị gia gia này từ lúc mới xuyên qua nàng xem ông như gia gia của nàng, lúc này Lữ gia muốn rời đi nàng có chút không nỡ.
“Đến lúc con có đủ thực lực sẽ biết được ta ở đâu” Lữ gia xoa đầu nàng “Ta sẽ đợi con ở đó”
Nói rồi Lữ gia quay lưng, từ trên bầu trời xuất hiện một con Lam Vũ Ưng đáp xuống trước mặt cô, áp lực từ nó khiến nàng khí huyết nhộn nhạo. Lữ gia gia cùng Lam Ưng biến mất ở phía chân trời
Uyển Ngưng vẫn còn chấn động trước khung cảnh lúc nãy, mặc dù đã 5 năm nàng cũng quen với việc sử dụng linh lực nhưng chưa bao giờ có cảm giác bị áp chế như vậy, cảm giác này thật không quá tốt.
Tọa kị của gia gia đã mạnh như vậy còn thực lực ông thì đến mức nào chứ, nàng vẫn còn quá yếu. Nhìn lại ngôi nhà nhỏ sau lưng:” Có lẽ đến lúc rời đi, ta cũng muốn khám phá xem thế giới này rốt cuộc rộng lớn bao nhiêu”
Nàng thu dọn hành trang bắt đầu lên đường. Trước tiên vào trấn Thanh Ngân, trước đây cô bé cũng từng vào trấn mua đồ nên nàng dễ dàng tìm được đường vào thị trấn
Nàng phát hiện ra vấn đề lớn, trấn cũng vào rồi nhưng nàng, nàng không có tiền. Thế giới này kiếm tiền bằng cách nào đây. Lữ gia cũng không để lại một chút tiền:” Gia gia người đi dễ dàng như vậy cũng không để lại cho cháu gái mình ít tiền!!!”
“Ngươi có nghe tin gì chưa? Trong Thanh Ngân sơn mạch xuất hiện bảo vật, các dong binh đoàn đều đang chiêu mộ tu sĩ tiến vào sơn mạch”
Nghe được hai từ bảo vật, mắt Uyển Ngưng sáng lên, tiến lên hỏi:” Vị đại ca này, ta muốn hỏi sơn mạch Thanh Ngân đi hướng nào?”
Thanh niên nhỏ con tên Lâm Dực nhìn nàng:” Thanh Ngân sơn mạch rất nguy hiểm, nhìn ngươi nhỏ tuổi như vậy vẫn đừng nên tham bảo vật kẻo bỏ lại mạng”
“ Ta chỉ muốn tới đó hái một chút dược liệu, kiếm ít ngân lượng thôi” Nàng mặt không biến sắc nói
“Ta khuyên người nên từ bỏ ý định đi, bảo vật xuất thế, các đại gia tộc trong trấn này đã phong tỏa Thanh Ngân sơn mạch rồi. Chỉ những dong binh đoàn có nộp phí và các thế gia đó mới được vào. Nếu ngươi muốn đi có thể đăng kí tham gia dong binh đoàn ở đằng kia, yêu cầu thực lực tu sĩ luyện thể ngũ cảnh trở lên”
“Đa tạ” Nghe những lời thanh niên này nói, nàng có thể hiểu cơ bản. Trước tiên tham gia vào dong binh đoàn rồi lại vào sơn mạch sau vậy. Bây giờ nàng không có tiền đành phải giết vài con thú lấy ma thạch, dược liệu trong sơn mạch cũng phong phú có lẽ nàng sẽ không chết đói một thời gian.
“Nha đầu này chỉ mất mười ngày từ luyện thể nhất cảnh lên nhị cảnh, tốc độ này cũng quá dọa người rồi, có lẽ nên thay đổi cách huấn luyện rồi”. Lữ gia than thầm
…Năm năm sau…
Thấm thoát từ khi xuyên qua đến giờ đã 5 năm, Uyển Ngưng từ cô nhóc nay cũng đã 12 tuổi. Suốt thời gian qua cô đều theo Lữ gia tu luyện
“Nay con đã đột phá luyện thể đệ bát cảnh, có thể tự bảo vệ bản thân mình. Ta cũng nên rời đi rồi” Lữ gia nói với nàng
Uyển Ngưng ngạc nhiên: “Lữ gia gia, người muốn đi đâu?”
“Có một số chuyện đích thân ta phải đi giải quyết, Tiểu Ngưng ngoài Thương Lan lục địa thế giới ngoài kia còn có Ma Vực và Thương Khung. Con cần phải mạnh hơn nữa. Cách một khoảng thời gian các đại môn phái sẽ tuyển chọn đệ tử từ bên ngoài, con nhất định phải vào được một trong những đại môn phái đó, nhất là Thiên Kiếm Tông kia. Nên vào Kiếm Trủng lấy linh kiếm của lão già đó” Nói đến câu cuối Lữ gia gần như là nghiến răng
“Con muốn tìm người thì nên đi đâu?”. Sống với vị gia gia này từ lúc mới xuyên qua nàng xem ông như gia gia của nàng, lúc này Lữ gia muốn rời đi nàng có chút không nỡ.
“Đến lúc con có đủ thực lực sẽ biết được ta ở đâu” Lữ gia xoa đầu nàng “Ta sẽ đợi con ở đó”
Nói rồi Lữ gia quay lưng, từ trên bầu trời xuất hiện một con Lam Vũ Ưng đáp xuống trước mặt cô, áp lực từ nó khiến nàng khí huyết nhộn nhạo. Lữ gia gia cùng Lam Ưng biến mất ở phía chân trời
Uyển Ngưng vẫn còn chấn động trước khung cảnh lúc nãy, mặc dù đã 5 năm nàng cũng quen với việc sử dụng linh lực nhưng chưa bao giờ có cảm giác bị áp chế như vậy, cảm giác này thật không quá tốt.
Tọa kị của gia gia đã mạnh như vậy còn thực lực ông thì đến mức nào chứ, nàng vẫn còn quá yếu. Nhìn lại ngôi nhà nhỏ sau lưng:” Có lẽ đến lúc rời đi, ta cũng muốn khám phá xem thế giới này rốt cuộc rộng lớn bao nhiêu”
Nàng thu dọn hành trang bắt đầu lên đường. Trước tiên vào trấn Thanh Ngân, trước đây cô bé cũng từng vào trấn mua đồ nên nàng dễ dàng tìm được đường vào thị trấn
Nàng phát hiện ra vấn đề lớn, trấn cũng vào rồi nhưng nàng, nàng không có tiền. Thế giới này kiếm tiền bằng cách nào đây. Lữ gia cũng không để lại một chút tiền:” Gia gia người đi dễ dàng như vậy cũng không để lại cho cháu gái mình ít tiền!!!”
“Ngươi có nghe tin gì chưa? Trong Thanh Ngân sơn mạch xuất hiện bảo vật, các dong binh đoàn đều đang chiêu mộ tu sĩ tiến vào sơn mạch”
Nghe được hai từ bảo vật, mắt Uyển Ngưng sáng lên, tiến lên hỏi:” Vị đại ca này, ta muốn hỏi sơn mạch Thanh Ngân đi hướng nào?”
Thanh niên nhỏ con tên Lâm Dực nhìn nàng:” Thanh Ngân sơn mạch rất nguy hiểm, nhìn ngươi nhỏ tuổi như vậy vẫn đừng nên tham bảo vật kẻo bỏ lại mạng”
“ Ta chỉ muốn tới đó hái một chút dược liệu, kiếm ít ngân lượng thôi” Nàng mặt không biến sắc nói
“Ta khuyên người nên từ bỏ ý định đi, bảo vật xuất thế, các đại gia tộc trong trấn này đã phong tỏa Thanh Ngân sơn mạch rồi. Chỉ những dong binh đoàn có nộp phí và các thế gia đó mới được vào. Nếu ngươi muốn đi có thể đăng kí tham gia dong binh đoàn ở đằng kia, yêu cầu thực lực tu sĩ luyện thể ngũ cảnh trở lên”
“Đa tạ” Nghe những lời thanh niên này nói, nàng có thể hiểu cơ bản. Trước tiên tham gia vào dong binh đoàn rồi lại vào sơn mạch sau vậy. Bây giờ nàng không có tiền đành phải giết vài con thú lấy ma thạch, dược liệu trong sơn mạch cũng phong phú có lẽ nàng sẽ không chết đói một thời gian.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương