Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 496



Nhưng lần này, Kiều Hoa quyết tâm phải cai sữa cho con gái.

Đứa nhỏ Tiếu Tiếu này từ khi sinh ra tính cách đã thoải mái, cô nhóc buồn rất nhanh nhưng cũng quên rất nhanh. Chỉ cần thay đổi lực chú ý của cô nhóc sang một chuyện gì khác, cô nhóc rất nhanh sẽ không còn buồn nữa.

Kiều Hoa ôm con gái đi dạo trong phòng khách mấy vòng, rồi đặt cô nhóc trên mặt đất. Bởi vì Tiếu Tiếu còn chưa đi vững cho nên cô nhóc lúc la lúc lắc, thật vất vả đuổi theo mẹ.

Kiều Hoa đem dưa hấu cắt thành từng miếng nhỏ, rồi đưa qua, “Nha, con ăn đi, ngọt lắm.”

Bàn tay nhỏ đầy thịt tiếp nhận lấy miếng dưa hấu, ngọt ngào cười với Kiều Hoa.

Cái miệng nhỏ không ngừng gặp dưa hấu. Bên kia, Kiều Hoa bỗng nhiên lấy hạt dưa hấu đem dán lên mũi mình.

“Tiếu Tiếu, nhìn nè, xem mẹ có mụt ruồi lớn này.”

‘Con, con cũng muốn, mụt ruồi.” Vì thế cô nhóc cũng đưa hạt dưa hấu dán lên mũi mình, lẩm bẩm, “Con với mẹ giống nhau, đều có mụt ruồi lớn!”

Nói xong, cô nhóc cười rộ lên, “Ha ha ha ha”, biểu tình miễn bàn có bao nhiêu buồn cười. Đôi mặt to tròn giờ cũng đã cong thành ánh trăng non.

“Ha ha ha, thật buồn cười.” Kiều Hoa nhanh chóng chạy vào phòng lấy máy ảnh ra, chụp lại khoảnh khắc này con gái.

‘ n, để mẹ lưu lại cho con xem. Dễ thương quá đi.” Khi mười tám tuổi con nhìn lại con sẽ thấy mình đáng yêu thế nào.

============

Đứa nhỏ Tiếu Tiếu cũng không phải lúc nào cũng gây sự, phần lớn thời gian cô nhóc là tiểu bảo bối đáng yêu được mọi người yêu thương.

Cô bảo mẫu trong nhà có việc còn chưa kịp rửa chén đã xin phép về nhà cho nên khi Kiều Hoa về phải xắn tay áo lên rửa chén. Tiếu Tiếu thấy thế ném đồ chơi của mình xuống, hổn hà hổn hển bước chân ngắn mình chạy lại chỗ cô.

Cô nhóc mới 22 tháng tuổi, còn chưa đến hai tuổi. Sau khi tiến vào, Tiếu Tiếu tò mò nhón gót chân lên xem mẹ làm cái gì, bỗng nhiên cô nhóc từ phía sau duỗi tay ra ôm lấy cô, ngọt ngào kêu, “Mẹ ~”

“ n? Làm cái gì nha Tiếu Tiếu? Con mau ra ngoài chơi, để cho mẹ rửa chén.” Phải mở miệng ra gọi Từ Sơn Tùng.

Kết quả cô nhóc xoắn m.ô.n.g nhỏ lên làm nũng, “Mẹ ~ Mẹ ~”

Kiều Hoa bất đắc dĩ, rửa sạch xà phòng trên tay, nhẹ nhàng đẩy cô nhóc ra, “Đừng có làm loạn nha, mau đi ra ngoài, chờ mẹ rửa xong mẹ chơi với con nha.”

Từ Sơn Tùng chú ý đến tình huống bên này, giẫm dép lên đi qua chỗ bếp tìm Tiếu Tiếu. Tiếu Tiếu nghe thấy tiếng chân ba ba, quay đầu lại nhìn, miệng nhỏ dẩu lên, khóc.

Ủy khuất nói với ba ba, nhưng vẫn ôm chặt lấy mẹ, “Mẹ, chơi ~ Ba ba, rửa ~”

Phụt ~ Kiều Hoa không nhịn được bật cười ha hả.

Từ Sơn Tùng: “???”

Kiều Hoa bế con gái lên in trên đó một nụ hôn, “Được, ba ba con rửa chén, mẹ chơi với con.”

Quay đầu lại dặn dò Từ Sơn Tùng, “Anh rửa phần còn lại đi, anh nhớ lau kệ bếp, với lại dọn rác trong bồn cho sạch sẽ nha.”

Từ Sơn Tùng: …… Cục cưng Tiếu Tiếu, con quên bình thường ai thương con nhất rồi sao? Mỗi lần mẹ con đánh con đều là ba ba bảo vệ con, kết quả, bây giờ con muốn mẹ chơi với con còn ba ba đi rửa chén?

Nhìn thấy hình ảnh hai mẹ con đang chơi đến vô cùng vui vẻ trong phòng khách, Từ Sơn Tùng cảm thấy tim mình đau vô cùng…..

==============

Sau khi cai sữa, sức ăn của bạn nhỏ Tiếu Tiếu tăng lên trông thấy, cô nhóc chính là một tiểu tham ăn chính hiệu.

Con nhà người khác thì ba mẹ ông bà phải đuổi theo đút mới chịu ăn. Còn đứa nhỏ nhà cô thì không cần, sáng trưa chiều tối mỗi bữa cơm chỉ đặt đồ ăn trước mặt, cô nhóc sẽ tự lấy mà ăn, hoàn toàn không cần ai thúc giục, không cần ai đút.

Thậm chí đôi khi thấy đồ ăn ngon mà không đủ ăn, cô nhóc sẽ đem chén đồ ăn của mình gõ gõ trên bàn cơm, “Dì ~ Cơm cơm ~ Dì ~ Cơm cơm ~”

Mỗi lần anh hai đi học về, Tiếu Tiếu sẽ là người đầu tiên vọt ra ôm lấy Minh Minh, hôn lên mặt Minh Minh hai cái, nhưng mục đích cuối cùng không phải là vì tình cảm mà là vì cặp sách của anh hai!

Cặp của Minh Minh là một túi thần kỳ với Tiếu Tiếu, chỉ cần mở khóa kéo ra, bên trong liền có đầy đủ các loại đồ ăn vặt!

Ngọt, mặn, cay, ~ Chảy cả nước miếng.

Tuy rằng cuối cùng chỉ có thể ăn mấy món thanh đạm như bánh quy, hơn nữa còn bị khống chế số lượng, nhưng cũng đủ làm Tiếu Tiếu thấy thỏa mãn.

Cuối cùng, chờ ba mẹ tan tầm về, cô nhóc cũng chạy lên ôm hôn hai người, sau đó mới không biết xấu hổ mà lục túi ba mẹ.

Trong túi ba ba trừ bỏ văn kiện của xưởng thì vĩnh viễn luôn có chút đồ ăn vặt của Tiếu Tiếu.

Mà trong túi của mẹ trừ bỏ giấy bút thì chính là đồ trang điểm, không có đồ ăn ngon. Dần dà, Tiếu Tiếu cũng không còn thích tìm túi mẹ nữa.

Vẫn là túi của anh hai với ba ba tốt nhất nha.

Chương trước Chương tiếp