Xuyên Không, Ta Trở Thành Trân Bảo Phá Án
Chương 15
Trong khuôn viên trường, ghen tuông, bịa đặt cũng không phải chuyện gì mới mẻ, cho dù trường trung học số 15 quản lý nghiêm ngặt, cơ bản không có đại ca, trùm trường gì đó, nhưng cũng không ngăn được mấy hành động nhỏ của một số người.
Lúc này tiếng chuông báo hiệu bắt đầu tiết học vang lên, cô gật đầu rồi nói: "Chuyện này mình biết rồi, đợi tan học rồi nói sau."
Phản ứng của cô khiến Hồ Dương rất ngạc nhiên, cậu ta quay đầu lại, hỏi nhỏ: "Cậu không giận à?"
Lâm Linh cười, trông cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Hiện tại cơ thể cô vẫn chưa chăm sóc tốt hoàn toàn, sắc mặt không được tốt, nhưng nụ cười đó mang theo vài phần tùy ý, khiến khuôn mặt cô thêm phần rạng rỡ. Hồ Dương nhìn thấy nụ cười đó, ngây người trong giây lát.
Lúc này, trong đầu Lâm Linh vang lên âm thanh điện tử: Nhận được 1 điểm tích phân.
Lâm Linh:... Của Hồ Dương?
Buổi học này, Lâm Linh trông không khác gì ngày thường, không hề bỏ lỡ việc nghe giảng.
Các bạn cùng lớp không bình tĩnh như vậy, hầu hết đều đang âm thầm chú ý đến động thái của cô.
Tan học, Lâm Linh đứng dậy đi ra ngoài, Hồ Dương ở phía sau hỏi: "Này, cậu đi đâu vậy?"
Lâm Linh không quay đầu lại, nói: "Mình đến lớp 2, làm quen một chút với bạn học Phùng Tư Thi kia." Các bạn xung quanh nghe thấy đều ngạc nhiên, cô định đi tìm Phùng Tư Thi tính sổ phải không?
Nhưng Phùng Tư Thi cao ráo, vóc dáng cũng mạnh khỏe, học giỏi thể dục thể thao. Lâm Linh đi tìm Phùng Tư Thi, có thể nói được cái gì?
Lâm Linh đi trước, có không ít người lớp 8 đi theo sau, một đám người theo cầu thang lên tầng 5.
Lúc này, một nam một nữ đang nói chuyện với bảo vệ ở cổng trường, cặp nam nữ này đều khoảng hai mươi sáu tuổi, người đàn ông lấy thẻ cảnh sát ra đưa cho bảo vệ xem, bảo vệ lập tức cho qua.
Cả hai đều là cấp dưới của đội trưởng đội hai, đội cảnh sát hình sự, cục cảnh sát Nam Tháp.
Sở khoa học hình sự thành phố đã đưa ra kết quả giám định chất độc, Phùng Sơ Tuyết quả thực là bị ngộ độc bọ cánh cứng. Trong mẫu m.á.u và dịch dạ dày của cô ấy đều phát hiện có hàm lượng độc bọ cánh cứng vượt quá giới hạn gây c.h.ế.t người, trong hộp thuốc mỡ cũng có chất độc này.
Hiện tại đã lập hồ sơ hình sự, các hướng khác như bên mẹ con Tạ đại cô, đều có người khác đi điều tra.
Lần này hai người đến trường trung học số 15 là để điều tra khối 12. Trong khối 12 lớp 2 có một nữ sinh, nữ sinh này nhỏ hơn Phùng Sơ Tuyết năm sáu tuổi, nhưng lại xuất hiện trong danh bạ của Phùng Sơ Tuyết. Cùng với vài cô gái trẻ khác xuất hiện trong danh bạ của Phùng Sơ Tuyết, đều thuộc đối tượng mà cảnh sát phải điều tra.
Theo lẽ thường, hình như những người này đều không có nhiều điểm chung trong cuộc sống với Phùng Sơ Tuyết. Nhưng họ lại xuất hiện trong danh bạ của Phùng Sơ Tuyết, điều này có chút bất thường.
Hai người dự định lên văn phòng hiệu trưởng tầng 5 để trao đổi trước, lúc đi đến tầng 4, bọn họ thấy có mấy học sinh đang chạy lên tầng 5, có người vừa chạy vừa nói: "Nhanh lên, muộn là không chen vào được. Lâm Linh lớp 8 đi đến lớp 2 tìm Phùng Tư Thi, không biết lát nữa có đánh nhau hay không!"
Lúc này tiếng chuông báo hiệu bắt đầu tiết học vang lên, cô gật đầu rồi nói: "Chuyện này mình biết rồi, đợi tan học rồi nói sau."
Phản ứng của cô khiến Hồ Dương rất ngạc nhiên, cậu ta quay đầu lại, hỏi nhỏ: "Cậu không giận à?"
Lâm Linh cười, trông cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Hiện tại cơ thể cô vẫn chưa chăm sóc tốt hoàn toàn, sắc mặt không được tốt, nhưng nụ cười đó mang theo vài phần tùy ý, khiến khuôn mặt cô thêm phần rạng rỡ. Hồ Dương nhìn thấy nụ cười đó, ngây người trong giây lát.
Lúc này, trong đầu Lâm Linh vang lên âm thanh điện tử: Nhận được 1 điểm tích phân.
Lâm Linh:... Của Hồ Dương?
Buổi học này, Lâm Linh trông không khác gì ngày thường, không hề bỏ lỡ việc nghe giảng.
Các bạn cùng lớp không bình tĩnh như vậy, hầu hết đều đang âm thầm chú ý đến động thái của cô.
Tan học, Lâm Linh đứng dậy đi ra ngoài, Hồ Dương ở phía sau hỏi: "Này, cậu đi đâu vậy?"
Lâm Linh không quay đầu lại, nói: "Mình đến lớp 2, làm quen một chút với bạn học Phùng Tư Thi kia." Các bạn xung quanh nghe thấy đều ngạc nhiên, cô định đi tìm Phùng Tư Thi tính sổ phải không?
Nhưng Phùng Tư Thi cao ráo, vóc dáng cũng mạnh khỏe, học giỏi thể dục thể thao. Lâm Linh đi tìm Phùng Tư Thi, có thể nói được cái gì?
Lâm Linh đi trước, có không ít người lớp 8 đi theo sau, một đám người theo cầu thang lên tầng 5.
Lúc này, một nam một nữ đang nói chuyện với bảo vệ ở cổng trường, cặp nam nữ này đều khoảng hai mươi sáu tuổi, người đàn ông lấy thẻ cảnh sát ra đưa cho bảo vệ xem, bảo vệ lập tức cho qua.
Cả hai đều là cấp dưới của đội trưởng đội hai, đội cảnh sát hình sự, cục cảnh sát Nam Tháp.
Sở khoa học hình sự thành phố đã đưa ra kết quả giám định chất độc, Phùng Sơ Tuyết quả thực là bị ngộ độc bọ cánh cứng. Trong mẫu m.á.u và dịch dạ dày của cô ấy đều phát hiện có hàm lượng độc bọ cánh cứng vượt quá giới hạn gây c.h.ế.t người, trong hộp thuốc mỡ cũng có chất độc này.
Hiện tại đã lập hồ sơ hình sự, các hướng khác như bên mẹ con Tạ đại cô, đều có người khác đi điều tra.
Lần này hai người đến trường trung học số 15 là để điều tra khối 12. Trong khối 12 lớp 2 có một nữ sinh, nữ sinh này nhỏ hơn Phùng Sơ Tuyết năm sáu tuổi, nhưng lại xuất hiện trong danh bạ của Phùng Sơ Tuyết. Cùng với vài cô gái trẻ khác xuất hiện trong danh bạ của Phùng Sơ Tuyết, đều thuộc đối tượng mà cảnh sát phải điều tra.
Theo lẽ thường, hình như những người này đều không có nhiều điểm chung trong cuộc sống với Phùng Sơ Tuyết. Nhưng họ lại xuất hiện trong danh bạ của Phùng Sơ Tuyết, điều này có chút bất thường.
Hai người dự định lên văn phòng hiệu trưởng tầng 5 để trao đổi trước, lúc đi đến tầng 4, bọn họ thấy có mấy học sinh đang chạy lên tầng 5, có người vừa chạy vừa nói: "Nhanh lên, muộn là không chen vào được. Lâm Linh lớp 8 đi đến lớp 2 tìm Phùng Tư Thi, không biết lát nữa có đánh nhau hay không!"
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương