Xuyên Qua Tinh Tế Ta Trồng Cây Làm Ruộng

Chương 19: Oanh động



Thấy phía trước là một đoàn người chắp tay như cầu nguyện. Hạ Hoài An tò mò đi qua. Chưa kịp hiểu biết đã nghe thấy giọng nói quen thuộc: “Hạ Hoài An, chúng ta lại gặp nhau rồi.”

Là Cơ Linh Lung.

Hạ Hoài An và Ân Huyền đi về phía Cơ Linh Lung. Ba người đứng một bên nhìn.

Đoàn người niệm chú xong, mấy cây linh dược trước mặt lá cây càng rực rỡ.

Cậu hỏi: “Họ đang làm gì vậy?”

“Huyết sâm sắp thành thục rồi, để thu hoạch được huyết sâm có chất lượng tốt hơn, các vị mộc dị năng này thi triển dị năng chúc phúc. Dị năng chúc phúc là thần chú của mộc hệ dị năng giả chúng ta. Vì cậu mới thức tỉnh không lâu nên còn chưa biết. Có muốn học không, ta dạy cho cậu.”

Cậu tâm động gật đầu. Chú ngữ cũng không khó lắm. Sau một vài lần chú ngữ trúc trắc đứt đoạn, tinh thần ngưng tụ, tâm vô tạp niệm, Hạ Hoài An chăm chú niệm chú ngữ hoàn thành một lần dị năng chúc phúc.

Bỗng một mảnh linh dược sức sống hẳn lên, chúng bị rót lượng lớn sinh cơ khiến trong tích tắc linh điền biến hóa rất lớn. Huyết linh chi trước mắt từ chín lá mọc thêm một chồi lá nữa, rất nhanh chồi lá biến thành lá non rồi lớn lên. Mọi người kinh ngạc há hốc mồm.

Giọng Cơ Linh Lung run rẩy: “Không thể nào, huyết nhân sâm lại mọc ra lá thứ mười. Ta không phải bị hoa mắt đi?”

Gương mặt Hạ Hoài An tái nhợt. Ân Huyền dìu cậu vào lòng: “Không sao chứ?”

Cậu tựa đầu vào vai hắn khẽ lắc đầu: “Ta không sao. Không nghĩ đến dị năng chúc phúc lại tiêu hao dị năng như vậy. Bất quá hiệu quả cũng thật lớn.”

Ân Huyền bất đắc dĩ, hiệu quả lớn, phiền phức cũng lớn. Ở đây không chỉ có người của dược sư hiệp hội mà còn có người của các phương thế lực hợp tác với hiệp hội, hắn không thể ngăn cản tin tức truyền ra ngoài.

Huyết sâm là linh dược giúp gia tăng tuổi thọ. Huyết sâm cửu diệp là loại huyết sâm quý hiếm, ngàn cây huyết sâm mới có một cây có thể mọc ra tám lá. Trong ngàn huyết sâm tám lá mới có một cây mọc được lá thứ chín. Nếu chín lá hoàn thiện mà không hái huyết sâm thì cây sẽ khô héo. Mà giờ này lại có tồn tại phá vỡ nhận chi của mọi người.

Rất mau mọi người xôn xao tiến lại vây xem.

Ân Huyền thả ra uy áp cảnh cáo khiến mọi người bình tĩnh lại, từng người chỉ im lặng ngắm nhìn cây huyết sâm mười lá đang được bảo vệ bởi tấm chắn vừa mới mở khẩn cấp.

Bảo vệ nơi đây thì nhanh đi báo tình hình cho cấp trên. Rất nhanh chuyện này đã truyền đến tai Lâm Phong Miên.

Cơ Lập Tân nhướng mày: “Xảy ra chuyện gì sao? Đã rất lâu ta chưa thấy Lâm huynh có vẻ mặt kinh ngạc như vậy.”



Ân Huyền là cửu cấp cường giả nhưng lại nhỏ tuổi nên các cửu cấp dị năng khác không có hạ mặt mũi đi dự sinh nhật. Ở trong đám khách nhân, Cơ Lập Tân là người có thân phận cao nhất.

Ban đầu mọi người còn nghi hoặc sao Cơ gia lại hợp tác với Dược sư hiệp hội một cách dứt khoát như vậy. Sau này mọi người mới minh bạch Cơ Lập Tân và Lâm Phong Miên là chí giao hảo hữu từ trước.

Đằng nào mọi người cũng biết, Lâm Phong Miên liền nói ra chuyện huyết sâm mọc ra chiếc lá thứ mười.

Trên bàn ai cũng kinh ngạc vẻ mặt khó có thể tin. Huyết sâm chín lá đã có dược hiệu không tưởng. Sao có thể ra mười lá đâu.

Nhất nhất nhiều người nhận được tin huyết sâm mười lá. Cả yến hội sôi trào. Người không rõ còn tưởng rằng dược sư hiệp hội tung tin đồn nâng danh tiếng.

Lâm Phong Miên lòng bồn chồn muốn đi xem thực hư ra sao, ngồi cùng bàn với ông cũng mở lời đi theo. Ông cũng không chối từ.

Người ngồi vào bàn cùng Lâm Phong Miên toàn là đại diện các thế lực lớn, những người còn lại muốn đi cùng chỉ tiếc là không có tư cách.

Sau khi thoát khỏi chấn động, Cơ Linh Lung chua chua nói: “Huyết sâm chín lá có dược hiệu gấp mười lần huyết sâm tám lá. Không biết dược hiệu của cây huyết sâm mười lá này sẽ càng khủng khiếp như thế nào? Hạ Hoài An, cậu thật không có ý định đến Cơ gia sao?”

Ân Huyền liếc mắt: “Nằm mơ đi.”

Nhìn đôi cẩu nam nam tựa vào nhau. Cơ Linh Lung trợn mắt. Người vừa đẹp vừa lợi hại như vậy không ngờ bị Ân Huyền ra tay trước. Tên Ân Huyền này cũng quá may mắn đi.

Biết lát nữa sẽ có đoàn người qua đây, Ân Huyền mang Hạ Hoài An về phòng nghỉ ngơi.

Huyết sâm mọc ra lá thứ mười sau khi được đại diện các thế lực chứng thực là sự thật, rất nhanh tin tức này được lan truyền với tốc độ chóng mặt. Cái tên Hạ Hoài An cũng làm mọi người nhớ kỹ.

Rất nhanh thông tin bên ngoài của Hạ Hoài An đều bị bái đến sạch sẽ. Mọi người sôi nổi bàn luận.

“Hạ Hoài An, cha mẹ là người bình thường, khi nhỏ bị lạc mất, lớn lên ở viện phúc lợi, mới nhận thân không bao lâu. Gặp tai nạn nên mới thức tỉnh dị năng, thế nhưng chưa đầy một năm đã tiến giai lên làm thất cấp dị năng giả.”

“Còn biến thái hơn tên Ân Huyền kia.”

Ở Cơ gia, trong phòng nghị sự, một trung niên nhân ngồi ở chủ vị. Ông là cửu cấp dị năng duy nhất của Cơ gia Cơ Uẩn.

“Cháu nói cháu tận mắt nhìn thấy Hạ Hoài An thi triển dị năng chúc phúc xong thì huyết sâm mọc ra lá thứ mười.”



Cơ Linh Lung lễ phép đáp: “Dạ vâng.”

Cơ Uẩn nheo mắt biểu tình ngưng trọng.

Ở kế bên Cơ Lập Tân vẫn điền nhiên như không.

Thấy thế Cơ Uẩn mày nhăn càng chặt: “Cháu không có suy nghĩ gì sao?”

Cơ Lập Tân nhún vai: “Chuyện như thế này có thể suy nghĩ gì?”

“Hiệp hội dược sư càng ngày càng lớn mạnh, có thêm một mãnh tướng, sau này còn chỗ đứng gì cho Cơ gia chúng ta.”

“Người này sẽ không gia nhập dược sư hiệp hội.”

“Không gia nhập dược sư hiệp hội chẳng lẽ muốn tự tạo ra một dược sư hiệp hội thứ hai?”

Cơ Lập Tân lắc đầu: “Con cho người điều tra về người này, trước khi thức tỉnh không có gì đặc biệt, sau khi thức tỉnh cũng không rêu rao, kiếm một rác tinh rồi trầm tĩnh xây dựng nông trường. Cậu ta chỉ thích trồng trọt không có hứng thú gì với dược tề. Với thiên phú như thế, những loại cây khó gieo trồng chúng ta có thể hợp tác với cậu ấy.”

Thấy mặt Cơ Uẩn hòa hoãn chút, Cơ Lập Tân nói tiếp: “Trong yến hội con đã gặp qua cậu Hạ một mặt. Thông qua nói chuyện con cảm nhận được đây là cậu bé rất điềm tĩnh và tự tin. Khi đối mặt với Lâm huynh con nhận ra cậu bé rất tán thưởng Lâm huynh chứ không chút nào có vẻ sợ hãi. Với tính cách như vậy, người này nhất định sẽ không đầu nhập làm việc cho người khác. Hợp tác là kết quả tốt nhất.”

“Đừng nói chuyện hợp tác quá sớm, lỡ như huyết sâm mười lá chỉ là may mắn thì sao?”

Cơ Lập Tân mở quang não lấy ra một tấm ảnh mặt nghiêng của Hạ Hoài An. Đây là tấm ảnh Hạ Hoài An ở yến tiệc. Cơ Lập Tân chỉ vào chiếc bông phiến trúc trong hình: “Đây là màu sắc huy hiệu của cậu ta. Cậu ta từng đứng gần con nên con mới phát hiện đây là huy hiệu chứ không phải trang sức bình thường.”

Cơ Uẩn nhìn nhìn, lòng rung động. Huy hiệu của ông đã có màu sáng nhất liên bang nhưng so với màu xanh ngọc phỉ thúy đúng là trẻ con gặp ông cụ.

Cơ Uẩn thở dài: “Nếu đã không là kẻ thù thì hợp tác cũng được. Cháu là gia chủ ta tin rằng cháu biết phải làm như thế nào.”

“Vâng thưa thúc thúc.”

Ở một bên Cơ Linh Lung chần chờ nhỏ giọng nói: “Chúng ta có thể cử ra thanh niên tài tuấn theo đuổi Hạ Hoài An a. Không thể để tên Ân Huyền kia cứ kiêu ngạo như vậy.”

Cơ Uẩn gõ vào đầu cô: “Nghĩ xem thanh niên tài tuấn của Cơ gia ta ai có thể đánh lại Ân Huyền. Suốt ngày toàn nghĩ đến những thứ vớ vẩn.”
Chương trước Chương tiếp