Xuyên Sách Sau Khi Hoán Đổi Thân Thể Với Ma Tôn
Chương 46: 46: Nghĩ Đến Ngươi Đấy
Tạ Vi Ninh thầm nghĩ, lần đầu tiên nàng thấy một người có vẻ mặt nghiêm túc lạnh nhạt, khẩu khí cứng cỏi, cuối cùng lại rẽ ngoặt, khiến người nghe mới hiểu rõ, kỳ thật phía sau là đang quan tâm.
Tựa như vừa rồi hắn rõ ràng không trách nàng đồng ý để đám người Tiên Đế vào ở Vô Niệm Thành, nhưng lời nói ra và biểu cảm lại khiến người cảm thấy lạnh lẽo, nếu không chú ý đến lời của hắn, thiếu chút nữa đã bị bề ngoài của hắn lừa rồi.
Phải biết rằng, người này trước đây còn không vui bởi vì "Đế nữ" ở tạm Vô Niệm Thành mấy ngày, còn cứ nhắc mãi chuyện chắn đao lúc Ma vật đột kích đều là vì không để thân thể Ma Tôn xuất hiện một chút tai nạn không phù hợp với hình tượng, có thể thấy trong lòng hắn cực kỳ để ý đến hình tượng Ma Tôn, cũng rất ghét người Tiên giới.
Nhưng lúc Tiên Hậu tới, ban đầu hắn cũng có chút bất mãn thái độ của nàng đối với Tiên Hậu, nhưng so với Đế nữ lúc đầu, thì không nói thêm gì nữa.
Đến hiện tại Tiên Đế tới đây, hắn thậm chí chẳng tỏ một chút cảm xúc bất mãn nào, còn hỏi ngược lại nàng.
Bình đạm nói một câu "Hôm nay ngươi làm rất tốt" và "Ngươi có chỗ hơn người" khiến người ta giật mình, lại được thốt ra từ miệng hắn.
Ngữ khí đó thiếu chút nữa khiến nàng không kịp phản ứng, khó lắm nàng mới nghe được lời khen xuất hiện trong miệng hắn!
Cẩn thận nghĩ đến những biến hóa bên trong, lại xuất hiện từ trên người một Ma Tôn vốn dĩ vô cùng hung tàn, Tạ Vi Ninh có chút cảm động.
Suy cho cùng hiện tại bọn họ cũng coi như là quan hệ cùng chung hoạn nạn, là châu chấu cột chung trên một chiếc thuyền.
Hắn thay đổi như vậy...!Chẳng lẽ là bỏ đi mối quan hệ này, xem nàng như bạn bè rồi?
Phong Thầm thấy nàng thật lâu không lên tiếng, giương mắt nhìn sang, biểu cảm trên mặt nàng giờ phút này khiến hắn cảm thấy quái dị, nhíu chặt mày nói: "Tạ Vi Ninh, ngươi lại nghĩ đến cái gì thế?"
Tạ Vi Ninh hồi thần lại, nở một nụ cười thần bí đầy sâu xa với hắn, thuận miệng trả lời: "Nghĩ đến ngươi đấy."
Nói xong nàng lại cảm thấy không đúng, bởi vì bề ngoài đối phương là nữ, xem hắn như tỷ muội tốt mà nói đùa, suýt thì quên mất kỳ thật hắn là nam, vội vàng bổ sung một câu: "Nghĩ đến lời ban nãy ngươi nói."
Phong Thầm hơi kinh ngạc, trái tim đập mạnh, đôi mắt lấp lánh tựa như ánh nến, chứa chút hoảng loạn khó mà phát hiện, ngón tay đè mạnh lên mặt bàn, sau đó nghe thấy câu tiếp theo, trái tim dường như thầm thả lỏng, cảm xúc trở về như lúc đầu, khóe miệng mím thành một đường thẳng tắp.
Sau một lúc lâu, hắn mới trầm giọng nói: "Ta nói làm ngươi khó hiểu vậy à?"
"Không có." Tạ Vi Ninh nghĩ đến chuyện làm bạn, vốn là do mối quan hệ tự nhiên tốt hơn, cũng không thể nói thẳng như vậy, liền cong khóe miệng nói, "Ta nghĩ đến lời khen vừa rồi của ngươi."
Phong Thầm sửng sốt, nhìn nàng đầy nghi ngờ không dám tin: "Ngươi không biết làm sao tìm được công pháp mà thí luyện truyền cho ngươi à?"
Ánh mắt kia tựa hồ muốn nói, nói dối còn có thể giả hơn một chút không?
Tạ Vi Ninh lập tức nói: "Đương nhiên biết, ta có ấn tượng, phải đi tìm ở thức hải."
Nàng lại nói: "Đúng là ta đang nghĩ đến lời ngươi nói, sao ngươi không tin vậy? Được khen nên ta rất vui, tất nhiên phải hồi tưởng một chút."
Phong Thầm nghe xong cảm thấy rất khó hiểu, thầm nói cũng chỉ có nàng mới có thể vui vẻ bởi mấy lời thiển cận như vậy, thời niên thiếu hắn không giống nàng, nhưng lời nói đến miệng lại nuốt xuống, chỉ chau mày nói: "Sao ngươi đối với ta tùy ý, còn với Tiên Đế Tiên Hậu thì lại thận trọng như thế?"
Tạ Vi Ninh đúng lý hợp tình nói: "Đó là bởi vì ngươi là ngươi, Tiên Đế là Tiên Đế."
Phong Thầm lại ngây ngốc.
Không biết hắn nghĩ đến điều gì, ngón tay dần siết chặt, sắc mặt lập tức đỏ lên như nổi giận, sau đó không thể nhịn được nữa, nghiến răng nói: "Tạ Vi Ninh! Ngươi nói chuyện cho đàng hoàng!"
Tạ Vi Ninh không hiểu ra sao, trong lòng lại dường như bị sự bực bội của hai ngày nay ảnh hưởng, áp lực vô cùng, thốt lên: "Ta không nói chuyện đàng hoàng chỗ nào? Cả ngày ra vẻ bên ngoài, còn phải cẩn thận hành sự, sợ bại lộ gây tai hoạ, chẳng lẽ ở riêng với ngươi cũng phải như thế? Trâu bò hay sao mà không biết mệt?"
Nàng nói xong một hơi, đột nhiên phát hiện trong phòng rất yên tĩnh.
"......"
Phong Thầm trầm mặc một lát, chợt nói: "Là vấn đề của ta, đã quên nói rõ với ngươi."
Trước hôm nay nàng vẫn là một Ma Tôn, còn bị hắn ảnh hưởng, biết rõ nếu bị người ta phát hiện không đúng, các Ma Tôn khác sẽ công kích tập thể.
Trước kia hắn ra tay với Tiên giới, nàng vào thân thể của hắn lại bị ép đối phó với Tiên giới, tránh bị Tiên giới trực tiếp khởi binh đánh hạ.
Nàng không thu phục Ma giới sẽ không thể ứng đối, đến lúc đó nếu nàng bị bắt, Tiên giới không bỏ qua cho Ma Tôn, hắn cũng sẽ không bỏ qua cho nàng.
Nàng sống dè dặt như thế, nếu không phải vừa rồi bùng nổ, hắn sẽ không phát hiện, chỉ sợ trong tiềm thức vẫn cảm thấy mọi thứ đều là đương nhiên.
Nàng không phải là hắn.
Nàng vốn dĩ không nên có nhiều áp lực như vậy.
Có thể làm được đến đây đã ngoài dự đoán rồi.
"Hiện tại ngươi có thân phận Ma chủ, không còn là Ma Tôn, toàn bộ Ma giới đều do ngươi kiểm soát.
Nếu có Ma Tôn nhìn ra ngươi không đúng và gây chuyện, ngươi cũng có thể trực tiếp xử tử hắn.
Nay đã khác xưa, không cần cẩn thận như trước nữa."
Phong Thầm nói: "Không chỉ là Tiên Đế Tiên Hậu, dù là Tiên Tôn Tiên quân khác hay là Yêu chủ Minh chủ, đối mặt với bọn họ ngươi không cần khẩn trương."
"Huống hồ, tuy Tiên giới là chủ Tứ giới, nhưng xác thật sẽ không can thiệp vào chuyện của nhau.
Tiên giới sẽ không nhúng tay vào chuyện của Ma giới, bọn họ cũng không thèm." Phong Thầm cười giễu một tiếng, "Tiên Đế không phải là nhân vật đơn giản.
Nếu Ma chủ hung bạo ngang ngược vô lý, phỏng chừng trong lòng ông ta còn cảm thấy bình thường, ngoài mặt sẽ không lộ ra bất mãn, ngươi chỉ cần thoải mái trước mặt bọn họ là được."
"Chuyện lớn liên quan đến Tứ giới, Tiên Đế sẽ gọi tam chủ đến Tiên cung hoặc tụ tập ở nơi khác, như Định Ma Bia lần này, tam chủ mới trả lời.
Còn các chuyện của mấy giới khác, chỉ cần không liên quan đến Tiên giới, dù Tiên Đế biết cũng sẽ không quản, giới Yêu Minh Ma cũng như thế."
Tạ Vi Ninh không biết suy nghĩ trong lòng hắn, chỉ trố mắt một lát, nghe giải thích một tràng dài, sau khi suy nghĩ cẩn thận liền nghiêm túc gật đầu.
Bên dưới sự ổn định, luôn có sóng ngầm mãnh liệt.
Tựa như, từ nhiều năm trước bên cạnh hắn đã bắt đầu có Yêu tộc và Tam trưởng lão ẩn núp, Đế nữ thì bị người ta hạ độc...
Phong Thầm bình ổn nói: "Hiện tại ngươi không ra tay với Tiên giới, Ma giới an phận, sao những người khác có thể gây khó dễ chứ?"
"Những việc ta làm trước kia không tính là ra tay với toàn bộ Tiên giới, tập kích trong phạm vi nhỏ thôi.
Hiện giờ ngươi làm tốt Ma chủ, Tiên giới sẽ không chủ động khơi mào đối lập giữa Tiên Ma."
Hắn dừng một chút, lại nói: "Ngươi đã qua Định Ma Bia, giúp tu vi thân thể của ta tiến bộ.
Trước khi đổi lại thân thể, ta sẽ giúp ngươi thăng cấp."
Tạ Vi Ninh nhất thời mừng rỡ: "Thật sao?! Vậy phải mất bao lâu? Một năm? Hay là hai năm?"
Phong Thầm "chậc" một tiếng, ánh mắt hơi khinh miệt liếc nàng một cái, không nói thêm về đề tài này nữa, trái lại thúc giục nàng vào thức hải tìm công pháp: "Hôm nay không ít Tiên Tôn Tiên quân đi lại ở Ma cung, ta không tiện ở đây lâu.
Ngươi nhanh chóng lục soát thức hải đi."
Tạ Vi Ninh theo lời hắn quét sạch một vòng thức hải, nói cũng lạ, nàng vô thức cảm thấy những chi tiết về công pháp không thể nói ra, sau khi mở mắt liền nói: "Thí luyện chỉ để lại cho ta một bộ kiếm pháp và thân pháp."
Phong Thầm gật đầu nói: "Hẳn là lúc trước ngươi từng học kiếm pháp, cho nên thí luyện dựa vào tình hình của ngươi mà truyền dạy.
Cho dù là vậy, cũng không được bỏ dở nửa chừng bộ kiếm pháp ta dạy ngươi trước đó."
Hắn trầm tư một lát rồi nói: "Ngươi có thể luyện cả 3 bộ cùng lúc."
Cảm xúc của Tạ Vi Ninh vừa mới dâng lên không bao lâu lại rơi tõm xuống, trợn mắt hỏi: "Cái gì?"
"Buổi sáng luyện bộ kiếm pháp trước đó, giữa trưa luyện thân pháp, chiều tối luyện kiếm pháp mới, ban đêm luyện tập lại 3 bộ một lần."
Phong Thầm thản nhiên nói: "Lúc luyện công pháp mới, ngươi còn phải suy xét nội hạch là cái gì, ra một bước một chiêu kiếm sẽ có tác dụng gì, sau khi ra chiêu sẽ có hiệu quả gì, vì sao lại như thế, ma khí điều động bắt đầu từ đâu, có cảm giác thế nào.
Nắm bắt được nội hạch sẽ có thể suy một ra ba, nếu muốn tạo ra công hiệu tương tự, có thể tự nghĩ ra pháp thuật..."
Tạ Vi Ninh nhìn hắn, cảm thấy người trước mặt chớp mắt hóa thành nỗi sợ hãi, tự động đeo mặt nạ Diêm Vương lên.
Nàng đột nhiên nhớ tới giấc mộng liên quan đến thiếu niên kia, thanh kiếm đó là thanh trong góc phòng ngủ của Phong Thầm, hắn nhắc tới chuyện tu luyện, nàng lại chợt nhớ tới cuộc đối thoại trong mơ kia.
'Một lòng tu luyện đến mức này...'
Là nói về hắn nhỉ? Chắc chắn là nói về hắn!
Tạ Vi Ninh bày vẻ thống khổ xen lời hắn: "Trước đây ngươi tu luyện thế này sao?"
Cho nên, trong mơ mới có cảnh hắn lúc niên thiếu sắp thăng tới cảnh giới Tiên quân? Quả thực rất khủng bố!
Theo cách tu luyện này, còn có chức trách của Ma chủ, một ngày mười hai canh giờ cũng không đủ cho nàng dùng.
Phong Thầm dừng lại.
Hắn bất giác dần hạ thấp khí thế, qua một lát, thấp giọng thỏa hiệp: "Bỏ đi.
Chỉ luyện thêm thân pháp thôi."
Sau đó, chỉ trong một hơi thở, hắn lạnh nhạt nói: "Ngày mai ta sẽ đến xem ngươi học thân pháp thế nào."
Tạ Vi Ninh: "......"
Ma quỷ!
.
Cùng lúc đó.
Yêu Chủ Đằng Hư Dã trong phòng cảm thấy cực kỳ bực bội và khó hiểu.
Nếu dựa theo suy nghĩ ban đầu, không ai trong Ma giới có thể qua được thí luyện Định Ma Bia.
Đám Ma tôn này chỉ biết tranh đấu với nhau, việc này làm lớn lên, đám người Tiên giới cũng sẽ phải biết, trong lòng có ấn tượng xấu, tăng thêm ngăn cách giữa Tiên Ma.
Không qua thí luyện Định Ma Bia, dù Phong Thầm trở thành Ma chủ, thân thể không có thí luyện tăng cường, tu vi cũng sẽ không tăng thêm, dù nhìn ở mặt nào thì với bọn họ mà nói đều sẽ có lợi.
Mà sau khi Phong Thầm trở thành Ma chủ, chắc chắn cũng âm thầm lên kế hoạch ra tay với Tiên giới.
Hắn nhận định tên này rất ghét Tiên giới, không có khả năng từ bỏ.
Nhưng từ khi Tiên giới triệu tập tam giới đến Ma giới, chờ kết thúc Định Ma Bia và Ma chủ xuất thế, thì không còn đúng nữa rồi!
Tiên giới vừa đến, dù không thông qua thí luyện Định Ma Bia, đám Ma tôn cũng không thể tranh chấp vị trí Ma chủ nhanh như vậy.
Như thế cũng thôi, chỉ cần tam giới vừa đi, Ma giới ắt sẽ đại loạn.
Nhưng mà, thí luyện đã thông qua rồi?!
Sao có thể?! Đây tuyệt đối không thể!
Lúc ấy tiếng hô của Ma Tôn Từ Hư Thành dường như cũng là tiếng lòng của hắn.
Người khác không biết nhưng hắn biết, trong cơ thể Phong Thầm có ma hạch, làm sao hắn ta có thể qua được thí luyện?!
Vậy thì cũng bỏ đi, nhưng vì sao sau khi trở thành Ma chủ, người này còn tiếp tục hợp tác với Tiên giới, lại không biểu lộ ra chút không đúng nào với Tiên giới vậy?!
Chuyện chắc chắn không có khả năng xảy ra, toàn bộ đều đã xảy ra rồi!
Vậy đến tột cùng, đã xảy ra vấn đề gì?
Hắn trầm mặt, gọi thuộc hạ vào, lấy một hộp ngọc ra nói: "Giao vật này cho Nhị công chúa, bảo nó nghĩ cách đưa cho Ma chủ ăn."
Người kia tới nhìn, do dự nói: "Nhưng Ma chủ ít khi cho gọi thức ăn, trước đây Nhị công chúa cũng chưa từng làm chuyện này, nàng ấy còn nhỏ, sợ là..."
Đằng Hư Dã lạnh lùng nói: "Nó phế đến vậy à, ở bên tiểu tử kia mấy chục năm cũng không hề có tác dụng nào.
Nếu việc này lại không thành, làm lỡ chuyện lớn của Yêu giới, ta còn cần nó làm gì?! Đế nữ phế trăm năm, sáng nay còn biết phải tiến lên, cấu kết với Ma chủ.
Người khác làm được, sao nó lại không được! Rớt xuống hạ giới còn phải để chúng ta nhặt về, ở quá lâu nên nhớ mãi không quên chốn cũ, không biết sao nó lại mang huyết mạch của ta! Sao không học hỏi huynh trưởng của nó đi?!"
Thuộc hạ không dám nói nữa, chần chờ nói: "Nhưng chẳng phải hôm nay Yêu Chủ đã ra tay với Ma chủ một lần rồi, nếu tiếp tục gia tăng số lần, người này sẽ bị tâm ma quấn thân ăn mòn vào thức hải, chỉ sợ sẽ trực tiếp bị phế..."
Sắc mặt Đằng Hư Dã âm trầm: "Ngu xuẩn! Nếu hắn có thể biểu hiện như thường, e là đã kháng cự được tâm ma.
Liều lượng ban đầu không đủ, trước khi chúng ta về Yêu giới, ngươi mau chóng đưa đồ vật qua đi."
Thuộc hạ cúi người lui ra.
.
Ngày hôm sau.
Tạ Vi Ninh tỉnh dậy với đôi mắt thâm quầng, sau đó nhận danh sách đến từ Tiên Đế, dường như các Ma Tôn cũng cố ý gửi tấu chương về việc nơi nào trong thành bọn họ thiếu tiền hết tiền theo cùng.
Thậm chí Tả Hữu hộ pháp cũng trình tấu chương khác: Ba vị trưởng lão quy hoạch Vô Niệm Thành và Ma cung mới, có bao nhiêu địa phương cần cải tạo.
Tạ Vi Ninh đau hết cả đầu, đầu tiên đối chiếu với danh sách của Yêu giới trước kia, phát hiện Tiên Đế cũng xem như ưu đãi bọn họ, giá cả thấp hơn Yêu giới 10%, chỉ là mấy thứ quy định trong đây đều cần đến tiền...
Ai ai cũng là quỷ đòi nợ.
Nàng nhíu mày, gọi bọn Kiếp Sát tới: "Các ngươi bây giờ nên đi thu thuế của các thành rồi.".
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương