Xuyên Thành Nhân Vật Quần Chúng
Chương 17
Sau một ngày dọn dẹp nhà cửa lại thêm hai ngày để mua sắm đồ đạc đầy đủ thì cuối cùng nhà mới của Thiệu An cũng đã hoàn thành. Những lúc như thế này thì nên rủ bạn bè tới khao một bữa nhưng bạn bè của cậu đều ở nước ngoài rồi, căn bản không có ai để mời cả nên dì Tần chỉ nấu một bữa tiệc nhỏ cho ba người.
Tính ra đã hơn một năm rồi không gặp lại dì Tần nhưng khi gặp lại Thiệu An vẫn cảm thấy thân thiết, có lẽ do người cùng trải hoạn nạn thì mới thấy tấm chân tình, cho nên dì Tần hoàn toàn toàn tâm toàn ý muốn giúp đỡ Thiệu An.
Con gái của dì Tần năm nay mới lên cấp 3, cái tuổi này các thiếu nữ thường hay có sở thích là đu thần tượng, mà không may, thần tượng của cô bé này lại chính là Thẩm Lạc. Hằng ngày cứ phải nghe cô bé lải nhải về Thẩm Lạc đẹp trai thế nào, tốt ra sao nhưng cậu cứ phải giả vờ không biết cả mà tỏ ra kinh ngạc khiến Thiệu An cảm thấy hết sức cạn lời.
Hôm sau, bên phía công ty Thẩm gia gửi lại mail thông báo thông qua vòng CV, yêu cầu cậu chuẩn bị chiều hôm sau tới trực tiếp công ty để phỏng vấn.
Thiệu An có chút hồi hộp mà chạy đi mua một bộ công sở trông ổn áp nhất để chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn ngày mai.
Lúc Thiệu An đi tới trước tòa nhà công ty Thẩm thị thì liền hít sâu một hơi, chuyện xuyên qua vào 3 năm trước giống như một giấc mộng vậy, cậu sẽ thật cố gắng để trả ơn Thẩm Mặc năm đó đã cho cậu cơ hội đi du học.
Thiệu An đưa thư mời phỏng vấn cho tiếp tân xem sau đó được bọn họ đưa cho một tấm thẻ khách vãng lai để đi vào thang may lên tầng số 9 để phỏng vấn.
Cậu ngồi cạnh một chàng trai khá tuấn tú, có lẽ do ấn tượng năm đó không nhiều cho lắm nên mãi tới khi nhìn thấy trên hồ sơ cậu ta cầm ghi tên Hàm Tinh thì Thiệu An mới nhận ra cậu thiếu niên năm đó đã lôi kéo nguyên chủ đi tiếp cận Thẩm Lạc.
Cậu ta thì ngược lại, chỉ nhìn mặt đã nhận ra người bên cạnh chính là Thiệu An, Hàm Tinh cũng theo học công nghệ thông tin để có thể làm việc tại Thẩm thị, cũng có thể tiếp cận được Thẩm Lạc. Không ngờ cái tên Thiệu An này lại quay lại rồi.
Năm đó vốn nghĩ sau khi Thiệu An rời đi thì cậu ta sẽ có cơ hội chen chân vào, không ngờ là Thẩm Lạc lại trở nên vô cùng âm dương quái khí, càng ngày càng bá đạo, lạnh lùng, căn bản không để mắt tới bất kì ai. Bây giờ Thiệu An quay lại rồi thì cậu ta lại càng không có cơ hội, trong lòng Hàm Tinh thầm cầu nguyện cho Thiệu An bị trượt phỏng vấn.
Hơn mười người đi vào xong đều ủ rũ rời đi trong tiếc nuối, cuối cùng cũng tới lượt Thiệu An, cậu nơm nớp lo lắng không biết liệu bản thân có được nhận hay không, dù sao vị trí này bọn họ chỉ tuyển có một người, chỉ cần có người trúng tuyển thì những người phía sau coi như mất cơ hội.
Tính ra trong số ứng viên thì Thiệu An chính là người có điều kiện tốt nhất, cho nên khi phỏng vấn, người điều hành đề nghị Thiệu An đổi vị trí lập trình viên lên làm thư ký quản lý chất lượng dự án của tổng giám, lương gấp 3 lần của lập trình viên. Điều này khiến Thiệu An rất kinh ngạc, nhưng ngẫm lại với thành tích thủ khoa khi thi đại học, 2 năm đào tạo tại đại học danh tiếng B, lại thêm 2 năm đào tạo tại nước ngoài, cộng thêm vốn ngoại ngữ có sẵn nên điều này cũng không lạ gì.
Thiệu An đương nhiên rất vui mừng chấp nhận công việc này. Người tuyển dụng lại hỏi thêm một câu " Công ty chúng tôi đang cần người gấp, nếu cậu có thể lập tức đi làm ngay ngày mai thì lương chúng tôi sẽ có thể tăng thêm cho cậu 30%".
Thiệu An sửng sốt gật đầu lịa lịa, đây cứ như là miếng bánh ngon rớt từ trên trời xuống, hai bên bắt tay nhau coi như đã thỏa thuận xong.
" Chúng tôi sẽ gửi hợp đồng tới mail của cậu trong 2 tiếng tới, nếu không có vấn đề gì thì ngày mai sẽ ký luôn nhé".
" Được".
Thiệu An rời đi, phía sau cậu còn năm người khác chưa được phỏng vấn, nhưng nhìn vẻ mặt vui vẻ của Thiệu An, bọn họ cũng có linh cảm không tốt. Ngay sau khi bóng dáng cậu khuất sau hành lang thì người tuyển dụng cũng đi ra thông báo cho các ứng tiếp tục vào phỏng vấn, bọn họ thở phào một hơi.
Hàm Tinh cười khỉnh " Hóa ra cũng chỉ có như vậy?", cậu ta cho rằng Thiệu An đã bị trượt rồi nên bọn họ mới gọi người tiếp theo vào như vậy, xem ra cậu ta vẫn có cơ hội để tiếp cận Thẩm Lạc.
Tại sao lại vậy chứ? Thiệu An không hề biết rằng, cậu cố tình chọn một công ty không có nhiều danh tiếng của Thẩm thị để làm việc nhưng lại không biết rằng đây chính là công ty do Thẩm Lạc sáng lập khi cùng ba lớn học cách quản lý công ty thời cấp 2, bởi vì không cần nữa nên hiện tại nơi này tạm do một vị giám đốc khác điều hành, nhưng trên thực tế, nó chính là công ty của Thẩm Lạc.
Tính ra đã hơn một năm rồi không gặp lại dì Tần nhưng khi gặp lại Thiệu An vẫn cảm thấy thân thiết, có lẽ do người cùng trải hoạn nạn thì mới thấy tấm chân tình, cho nên dì Tần hoàn toàn toàn tâm toàn ý muốn giúp đỡ Thiệu An.
Con gái của dì Tần năm nay mới lên cấp 3, cái tuổi này các thiếu nữ thường hay có sở thích là đu thần tượng, mà không may, thần tượng của cô bé này lại chính là Thẩm Lạc. Hằng ngày cứ phải nghe cô bé lải nhải về Thẩm Lạc đẹp trai thế nào, tốt ra sao nhưng cậu cứ phải giả vờ không biết cả mà tỏ ra kinh ngạc khiến Thiệu An cảm thấy hết sức cạn lời.
Hôm sau, bên phía công ty Thẩm gia gửi lại mail thông báo thông qua vòng CV, yêu cầu cậu chuẩn bị chiều hôm sau tới trực tiếp công ty để phỏng vấn.
Thiệu An có chút hồi hộp mà chạy đi mua một bộ công sở trông ổn áp nhất để chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn ngày mai.
Lúc Thiệu An đi tới trước tòa nhà công ty Thẩm thị thì liền hít sâu một hơi, chuyện xuyên qua vào 3 năm trước giống như một giấc mộng vậy, cậu sẽ thật cố gắng để trả ơn Thẩm Mặc năm đó đã cho cậu cơ hội đi du học.
Thiệu An đưa thư mời phỏng vấn cho tiếp tân xem sau đó được bọn họ đưa cho một tấm thẻ khách vãng lai để đi vào thang may lên tầng số 9 để phỏng vấn.
Cậu ngồi cạnh một chàng trai khá tuấn tú, có lẽ do ấn tượng năm đó không nhiều cho lắm nên mãi tới khi nhìn thấy trên hồ sơ cậu ta cầm ghi tên Hàm Tinh thì Thiệu An mới nhận ra cậu thiếu niên năm đó đã lôi kéo nguyên chủ đi tiếp cận Thẩm Lạc.
Cậu ta thì ngược lại, chỉ nhìn mặt đã nhận ra người bên cạnh chính là Thiệu An, Hàm Tinh cũng theo học công nghệ thông tin để có thể làm việc tại Thẩm thị, cũng có thể tiếp cận được Thẩm Lạc. Không ngờ cái tên Thiệu An này lại quay lại rồi.
Năm đó vốn nghĩ sau khi Thiệu An rời đi thì cậu ta sẽ có cơ hội chen chân vào, không ngờ là Thẩm Lạc lại trở nên vô cùng âm dương quái khí, càng ngày càng bá đạo, lạnh lùng, căn bản không để mắt tới bất kì ai. Bây giờ Thiệu An quay lại rồi thì cậu ta lại càng không có cơ hội, trong lòng Hàm Tinh thầm cầu nguyện cho Thiệu An bị trượt phỏng vấn.
Hơn mười người đi vào xong đều ủ rũ rời đi trong tiếc nuối, cuối cùng cũng tới lượt Thiệu An, cậu nơm nớp lo lắng không biết liệu bản thân có được nhận hay không, dù sao vị trí này bọn họ chỉ tuyển có một người, chỉ cần có người trúng tuyển thì những người phía sau coi như mất cơ hội.
Tính ra trong số ứng viên thì Thiệu An chính là người có điều kiện tốt nhất, cho nên khi phỏng vấn, người điều hành đề nghị Thiệu An đổi vị trí lập trình viên lên làm thư ký quản lý chất lượng dự án của tổng giám, lương gấp 3 lần của lập trình viên. Điều này khiến Thiệu An rất kinh ngạc, nhưng ngẫm lại với thành tích thủ khoa khi thi đại học, 2 năm đào tạo tại đại học danh tiếng B, lại thêm 2 năm đào tạo tại nước ngoài, cộng thêm vốn ngoại ngữ có sẵn nên điều này cũng không lạ gì.
Thiệu An đương nhiên rất vui mừng chấp nhận công việc này. Người tuyển dụng lại hỏi thêm một câu " Công ty chúng tôi đang cần người gấp, nếu cậu có thể lập tức đi làm ngay ngày mai thì lương chúng tôi sẽ có thể tăng thêm cho cậu 30%".
Thiệu An sửng sốt gật đầu lịa lịa, đây cứ như là miếng bánh ngon rớt từ trên trời xuống, hai bên bắt tay nhau coi như đã thỏa thuận xong.
" Chúng tôi sẽ gửi hợp đồng tới mail của cậu trong 2 tiếng tới, nếu không có vấn đề gì thì ngày mai sẽ ký luôn nhé".
" Được".
Thiệu An rời đi, phía sau cậu còn năm người khác chưa được phỏng vấn, nhưng nhìn vẻ mặt vui vẻ của Thiệu An, bọn họ cũng có linh cảm không tốt. Ngay sau khi bóng dáng cậu khuất sau hành lang thì người tuyển dụng cũng đi ra thông báo cho các ứng tiếp tục vào phỏng vấn, bọn họ thở phào một hơi.
Hàm Tinh cười khỉnh " Hóa ra cũng chỉ có như vậy?", cậu ta cho rằng Thiệu An đã bị trượt rồi nên bọn họ mới gọi người tiếp theo vào như vậy, xem ra cậu ta vẫn có cơ hội để tiếp cận Thẩm Lạc.
Tại sao lại vậy chứ? Thiệu An không hề biết rằng, cậu cố tình chọn một công ty không có nhiều danh tiếng của Thẩm thị để làm việc nhưng lại không biết rằng đây chính là công ty do Thẩm Lạc sáng lập khi cùng ba lớn học cách quản lý công ty thời cấp 2, bởi vì không cần nữa nên hiện tại nơi này tạm do một vị giám đốc khác điều hành, nhưng trên thực tế, nó chính là công ty của Thẩm Lạc.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương