Xuyên Thành Nhân Vật Quần Chúng

Chương 39



Chiều tối hôm đó, Thiệu An ngó qua cửa sổ nhìn ra sân trước thấy Thẩm Lạc vẫn đang quay chương trình cùng với dì Tần và Tần Tiểu Hy, bọn họ đang chăm sóc cho cây, cho dù không có cậu thì mọi thứ vẫn sẽ diễn ra, dẫu sao nhân vật chính là Thẩm Lạc, chủ yếu lên hình là cậu ta.

Thiệu An lâu lâu mới được một ngày lười biếng, cậu dính chặt lên giường không muốn dậy nhưng sau cùng vẫn phải đấu tranh tư tưởng mà bật dậy.

Thiệu An bình thường ăn mặc rất tùy ý nhưng lúc này cậu đã mất gần nửa tiếng để lựa đồ, qua một hồi lại quay về mặc bộ ban đầu.

Lúc xuống nhà thì bữa tối đã được chuẩn bị gần xong, Thiệu An muốn giúp bê đồ ăn ra nhưng đột nhiên eo của cậu nhói một cái " A!".

Thẩm Lạc đang xào rau liền ngay lập tức đi tới " Sao vậy?".

Thiệu An giữ nguyên tư thế cúi xuống khi này, căn bản không đứng thẳng lên được " Eo tôi đau". Thẩm Lạc mạnh mẽ bế cậu lên rồi đưa tới bên ghế sô pha ngồi xuống, lúc đó còn cố tình đưa sát mặt vào tai Thiệu An thì thầm " Vẫn chưa đỡ sao?".

Thiệu An liếc cậu ta nhỏ tiếng đáp lại " Đỡ cái gì mà đỡ, cậu có biết sáng nay tôi còn phải trèo tường bao ra ngoài không? Aiya, đau quá!".

" Ngoan, ráng chịu một chút".

Bữa ăn tối diễn ra khá nhanh, Thiệu An và Thẩm Lạc đều chỉ ăn một bát là dừng sau đó trốn lên phòng.

Lúc này phía bên đạo diễn cũng chuẩn bị tan làm, hoạt động một ngày như vậy coi như hoàn thành, nhanh chóng gửi dữ liệu cảnh quay về cho công ty chỉnh sửa chuẩn bị để phát sóng. Chương trình này thực ra có rất nhiều tập, mỗi tập sẽ là một minh tinh khác nhau, toàn bộ hành trình 3 ngày sẽ được biên tập thành một đoạn video dài khoảng 2 tiếng, tập của Thẩm Lạc không cần nghĩ cũng biết sẽ vô cùng hot.



Thiệu An về phòng, cậu vừa tắm xong quấn tạm áo choàng tắm đi ra liền phát hiện Thẩm Lạc đang ngồi ở trong phòng cậu. Thiệu An ngạc nhiên tới mức làm rơi cả đòi trên tay, Thẩm Lạc đi tới nhẹ nhàng kéo tay cậu ngồi xuống giường. Thiệu An theo bản năng hai tay che trước ngực " Cậu định làm gì?".

" Đêm nay sẽ không ăn anh, đừng sợ" Thẩm Lạc lấy ra dầu cao đổ một ít lên lòng bàn tay rồi xoa xoa cho nóng lên.

" Cậu làm cách nào vào được đây?" Thiệu An nghe lời nằm xuống, áo choàng tắm bị Thẩm Lạc từ từ cởi ra, cậu ta giúp Thiệu An xoa bóp eo, vuốt từ sống lưng xuống sát quả đào mềm, còn tiện tay nắn một cái " Trèo lan can, yên tâm không bị máy quay bắt được đâu".

Thiệu An nằm hưởng thụ sự phục vụ của Thẩm Lạc, cái eo đau nhức cũng đỡ hơn một chút rồi, quá thoải mái, thoải mái tới mức ngủ quên lúc nào không hay.

Thẩm Lạc nhìn cái người mê ngủ này, không biết bao nhiêu lần tình huống này xảy ra rồi, thật sự không sợ cậu ta giở trò gì lúc ngủ sao?

Thẩm Lạc đắp chăn giúp Thiệu An, tăng điều hòa lên một chút, trời đã vào thu, ban đêm sẽ lạnh hơn ban ngày rất nhiều. Sau đó cậu ta cũng nằm xuống bên cạnh ôm lấy Thiệu An đi vào giấc ngủ " Vợ yêu, ngủ ngon nhé! giá như lúc tỉnh anh cũng ngoan như vậy thì tốt rồi".

Sáng sớm hôm sau, Thẩm Lạc tỉnh dậy đi về phòng của mình qua lan can ban công. Qua một hồi đạo diễn liền gọi tới nói bắt đầu cảnh quay của ngày thứ hai. Thẩm Lạc đi xuống nhà phát hiện dì Tần đã dậy rồi, còn đang chuẩn bị bữa sáng cho mọi người, Tần Tiểu Hy thì hình như cả đêm không ngủ được, hai mắt giống như con gấu trúc, hai tay bấm điện thoại liên tục, hình như đang nhắn tin với ai đó.

Dì Tần nói " Thẩm Lạc à, nhờ cháu lên gọi cậu Thiệu dùm dì nhé".

Thẩm Lạc đương nhiên cầu còn không được, cậu ta cuối cùng cũng có thể đường đường chính chính đi vào phòng của vợ mình một cách quang minh chính đại.

Đi vào bên trong, Thiệu An vẫn còn đang ngủ, cánh tay ôm ấy vị trí lúc sáng Thẩm Lạc rời đi, đôi chân trắng nõn lộ ra khỏi chăn, môi nhỏ mấp máy thở đều đều.



" Quá đáng yêu rồi!" Thẩm Lạc che mặt muốn xịt máu mũi, vợ của mình quá ngon thì phải làm sao, cậu ta lại gần mân mê vuốt đôi chân của Thiệu An " Mau dậy thôi!".

Thiệu An bĩu môi lật người sang hướng khác tỏ vẻ khó chịu " A... thêm năm phút nữa đi mà...".

Thẩm Lạc cúi xuống cắn lên cái cổ đang ưỡn ra của Thiệu An, Thiệu An ăn đau liền tỉnh dậy, theo thói quen liền vẫn cứ nhắm mắt mà đi trong phòng, Thẩm Lạc thấy cậu định lấy bộ vest mặc vào liền giữ lại " Hôm nay không đi làm".

Thiệu An mở mắt ra thấy Thẩm Lạc cũng không ngạc nhiên nữa, cậu nói giọng ngái ngủ " Muốn quay về giường ngủ thêm cơ, gọi tôi dậy làm gì?".

Thẩm Lạc giữ cậu lại không cho quay về giường rồi bế lên " Được, anh cứ ngủ đi, việc còn lại cứ để tôi".

Thiệu An nhắm mắt vào, cơn buồn ngủ ập tới liền mơ màng. Trong lúc đó, Thẩm Lạc giúp cậu thay đồ, chỉnh trang đầu tóc, còn không quên hôn một lúc khiến đôi môi kia ửng hồng lên mới thôi.

Thiệu An bị nụ hôn làm cho tỉnh lại lần nữa, bụng cậu kêu lên òng ọc, cậu phát ra tiếng nỉ non như mèo con " Đói ~".

Thẩm Lạc liền xoa đầu Thiệu An " Ngoan, đi xuống nhà ăn sáng, ăn xong lại cho anh ngủ".

" Ưm ~...biết rồi".

Thẩm Lạc dắt theo vợ nhỏ lạch bạch đi xuống cầu thang. Dì Tần còn đang thắc mắc tại sao lại lâu như vậy định đi lên xem thì thấy cảnh này, trong đầu liền không khỏi có cảm giác gì đó, hai người này hình như có gì đó mờ ám. Không chỉ dì Tần mà đạo diễn đang quan sát qua màn hình cũng cảm nhận được điều đó, cũng không nhận được lời yêu cầu cắt cảnh quay của Thẩm Lạc, không lẽ Thẩm ảnh đế muốn công khai rồi sao.
Chương trước Chương tiếp