Xuyên Thành Nhân Vật Quần Chúng
Chương 43
Thiệu An đỡ cái eo đi xuống nhà, lúc này Tần Tiểu Hy đã đi học, dì Tần thì bận đi chợ mua đồ ăn, cậu không có việc gì làm nên tự pha một ly sữa ấm rồi nằm trên sô pha xem phim.
Một lúc sau Thẩm Lạc mới đi xuống, cậu ta lại trổ tài nấu hai bát mì thơm phức dụ dỗ Thiệu An chú ý tới bên này.
" Thơm quá, cậu nấu món gì vậy?".
Thẩm Lạc bưng ra hai tô mì đặt lên bàn ăn " Mì cay án kèm với măng chua". Thiệu An mới nghe thôi mà nước miếng đã chảy ra rồi " Có phần của tôi không?".
Thẩm Lạc nào dám nói không, còn chưa quên tối qua bản thân đã cầm thú đến như nào đâu, coi như tẩm bổ cho vợ nhỏ, tăng cường sức khỏe.
Thiệu An chạy tới ngồi vào bàn, xong lại nhớ ra cái gì mà chạy về chỗ sô pha, hóa ra là lấy ly sữa còn uống dở tới.
Thẩm Lạc coi như chuyện hiển nhiên cầm lấy ly sữa đó uống một ngụm, Thiệu An ham ăn không hề để ý chuyện cậu ta uống chung một cốc với mình nhưng... " Ai cho cậu uống sữa của tôi, chỉ còn có một chút như vậy...mau đền đi!".
Thẩm Lạc nghe lời đi vào bếp lấy thêm sữa cho Thiệu An, lúc đi ra tranh thủ khi đưa sữa cho Thiệu An mà cúi xuống nói nhỏ " Uống tạm sữa này đi, khi nào đền cho anh sữa khác ngon hơn nhé".
Thiệu An đầu óc tạm thời chỉ nghĩ tới đồ ăn nên không ngẫm ra ý vị trong lời nói đó " Ừm, nhớ đó, cái loại cực kỳ đắt tiền ấy".
Thẩm Lạc nhếch môi cười đắc ý đầy ý tứ, hai người cùng nhau ăn xong thì dì Tần cũng về tới nhà.
Chương trình này thực ra rất đơn giản, minh tinh tham gia cũng không cần làm gì nhiều, coi như giống ở nhà, nên ân thì ăn, nên chơi thì chơi, không hề có drama như những chương trình khác, vậy nên bọn họ mới được nhiều minh tinh khó tính đồng ý tham dự. Vì vậy mà ngày cuối cùng này đạo diễn cũng không đưa ra yêu vầu gì với Thẩm Lạc, cả ngày hết ăn lại chơi, không xem phim thì lại ra vườn tưới cây, cuộc sống như vậy thật ra lại rất thanh thản.
Đến tầm chiều tối, cũng là lúc Thẩm Lạc phải dọn dẹp đồ đạc xách vali và rời khỏi đây. Tuy Thẩm Lạc mới chỉ sống ở đây vài ngày nhưng Thiệu An đã dần quen với bóng hình của cậu ta ở trong nhà, hiện tại phải tách ra thật sự có chút hụt hẫng.
Người luyến tiếc không chỉ có Thiệu An và cả mẹ con dì Tần cũng rất yêu quý Thẩm Lạc, còn không quên trao đổi số điện thoại để tiện liên lạc.
Tổ chương trình lục tục tháo dỡ camera trong nhà, đạo diễn cũng đi vào, anh ta nhìn thấy Thiệu An thì ánh mắt như có điều muốn nói nhưng lại thôi, Thẩm Lạc đã nói với anh ta rằng những cảnh quay kia không cần cắt, mà thậm chí còn phải làm hiệu ứng lên càng hot càng tốt, về đạo đức làm người thì anh ta nên nói cho Thiệu An biết, nhưng xét lại với cương vị đạo diễn, anh ta cũng không muốn cắt bỏ những cảnh kia đi. Đạo diễn thầm cảm thán " Bị Thẩm ảnh đế nhắm vào thật đúng là không thể thoát được".
Ngày hôm sau, Thiệu An lại phải đến công ty đi làm, ba ngày ăn chơi đã hết, cậu bắt đầu có ý nghĩ không muốn đi làm nữa nhưng vì tiền sinh hoạt cho nên vẫn phải cố gắng nỗ lực làm nô lệ của xã hội.
Cũng vào ngày hôm đó, Thẩm Lạc hiếm khi đến công ty đi làm, lịch trình của cậu ta mấy tháng tới đều rất rảnh rỗi, không nhận bất kỳ phim mới nào nữa mà dần quay trở về quỹ đạo chuẩn bị làm người thừa kế. Các fan hâm mộ của Thẩm Lạc cũng ngờ ngợ ra điều này nhưng bọn họ không dám tin, vì một khí Thẩm Lạc rút khỏi giới giải trí thì bọn họ sẽ rất khó để gặp được thần tượng của mình.
Mấy hôm vừa rồi, Thiệu An đã quen coi Thẩm Lạc như người đến ở nhờ nhà mình rồi, hiện tại quay trở về quan hệ cấp trên cấp dưới liền cảm thấy không quen cho lắm.
Suy cho cùng bọn họ hiện tại cũng là quan hệ người yêu, dù không chính thức cho lắm nhưng đúng là người yêu nha, Thiệu An liền có tự tin hơn hẳn " Eo tôi đau quá đi".
Thẩm Lạc nghe vậy liền vẫy tay gọi cậu đi qua, Thiệu An cười thầm trong bụng đi tới, chắc là sẽ cho cậu nghỉ ngơi trốn việc. Thẩm Lạc kéo tay Thiệu An ngồi vào lòng mình " Đau chỗ nào, tôi giúp anh xoa bóp".
Thiệu An chỉ chỉ nơi nhức mỏi rồi hưởng thụ sự chăm sóc của người yêu " chưa chính thức" này. Thẩm Lạc đột nhiên ấn đầu cậu xuống hôn lên môi, Thiệu An tuy cũng giật mình nhưng rất nhanh đã tìm được tiết tấu mà thuận theo. Thẩm Lạc vừa uống cà phê xong nên hơi thở phát ra vị đăng đắng, Thiệu An không thích hương vị này nên cậu đầy Thẩm Lạc ra.
" Mới sáng ra đã quyến rũ chồng rồi, mới xa nhau từ chiều qua mà đã nhớ tới vậy rồi ư?".
Thiệu An bĩu môi " Ai thèm nhớ chứ?", cậu định đứng dậy nhưng lại bị Thẩm Lạc giữ lại " Anh không nhớ nhưng nó lại nhớ anh lắm đây", vừa nói Thẩm Lạc vừa đưa tay Thiệu An sờ lên đũng quần của mình.
Thiệu An xấu hổ đáp " Đây là văn phòng đó, cậu điên rồi à?". Thẩm Lạc kéo Thiệu An quỳ xuống rồi xoa đầu cậu " Ngoan, chỉ một chút thôi, ai bảo anh nhóm lửa, phải chịu trách nhiệm chứ".
Thẩm Lạc cởi ra khóa kéo lôi con quái vật còn chưa cứng hẳn ra, Thiệu An nhìn cái người vô liêm sỉ trước mắt mà cạn lời, còn tưởng là được trốn việc, ai ngờ lại là tự mình hại mình phải tăng ca a.
Thiệu An nắm lấy thứ kia giúp Thẩm Lạc xoa nắn một hồi, cậu biết tên đầu heo này nhất định không thể dễ dàng thỏa mãn như vậy được nên liền cúi xuống ngậm lấy, đánh nhanh thắng nhanh, nếu không có người đi vào liền xong đời.
Một lúc sau có nhân viên thông báo có người muốn vào gặp Thẩm Lạc, Thiệu An cứng đơ người, cậu muốn rời ra nhưng lại bị Thẩm Lạc đẩy vào dưới gầm bàn, miệng vẫn ngậm lấy thứ kia.
Một cô gái xinh đẹp bước vào, cô ta đi tới trước mặt Thẩm Lạc " Lạc ca lâu rồi không gặp!".
Thẩm Lạc ừm một tiếng, một tay ấn đầu Thiệu An ý để cậu tiếp tục mút, Thiệu An bất đắc dĩ bị tay Thẩm Lạc điều khiển mút vài nhả ra mấy cái, suýt chút nữa là phát ra tiếng.
Một lúc sau Thẩm Lạc mới đi xuống, cậu ta lại trổ tài nấu hai bát mì thơm phức dụ dỗ Thiệu An chú ý tới bên này.
" Thơm quá, cậu nấu món gì vậy?".
Thẩm Lạc bưng ra hai tô mì đặt lên bàn ăn " Mì cay án kèm với măng chua". Thiệu An mới nghe thôi mà nước miếng đã chảy ra rồi " Có phần của tôi không?".
Thẩm Lạc nào dám nói không, còn chưa quên tối qua bản thân đã cầm thú đến như nào đâu, coi như tẩm bổ cho vợ nhỏ, tăng cường sức khỏe.
Thiệu An chạy tới ngồi vào bàn, xong lại nhớ ra cái gì mà chạy về chỗ sô pha, hóa ra là lấy ly sữa còn uống dở tới.
Thẩm Lạc coi như chuyện hiển nhiên cầm lấy ly sữa đó uống một ngụm, Thiệu An ham ăn không hề để ý chuyện cậu ta uống chung một cốc với mình nhưng... " Ai cho cậu uống sữa của tôi, chỉ còn có một chút như vậy...mau đền đi!".
Thẩm Lạc nghe lời đi vào bếp lấy thêm sữa cho Thiệu An, lúc đi ra tranh thủ khi đưa sữa cho Thiệu An mà cúi xuống nói nhỏ " Uống tạm sữa này đi, khi nào đền cho anh sữa khác ngon hơn nhé".
Thiệu An đầu óc tạm thời chỉ nghĩ tới đồ ăn nên không ngẫm ra ý vị trong lời nói đó " Ừm, nhớ đó, cái loại cực kỳ đắt tiền ấy".
Thẩm Lạc nhếch môi cười đắc ý đầy ý tứ, hai người cùng nhau ăn xong thì dì Tần cũng về tới nhà.
Chương trình này thực ra rất đơn giản, minh tinh tham gia cũng không cần làm gì nhiều, coi như giống ở nhà, nên ân thì ăn, nên chơi thì chơi, không hề có drama như những chương trình khác, vậy nên bọn họ mới được nhiều minh tinh khó tính đồng ý tham dự. Vì vậy mà ngày cuối cùng này đạo diễn cũng không đưa ra yêu vầu gì với Thẩm Lạc, cả ngày hết ăn lại chơi, không xem phim thì lại ra vườn tưới cây, cuộc sống như vậy thật ra lại rất thanh thản.
Đến tầm chiều tối, cũng là lúc Thẩm Lạc phải dọn dẹp đồ đạc xách vali và rời khỏi đây. Tuy Thẩm Lạc mới chỉ sống ở đây vài ngày nhưng Thiệu An đã dần quen với bóng hình của cậu ta ở trong nhà, hiện tại phải tách ra thật sự có chút hụt hẫng.
Người luyến tiếc không chỉ có Thiệu An và cả mẹ con dì Tần cũng rất yêu quý Thẩm Lạc, còn không quên trao đổi số điện thoại để tiện liên lạc.
Tổ chương trình lục tục tháo dỡ camera trong nhà, đạo diễn cũng đi vào, anh ta nhìn thấy Thiệu An thì ánh mắt như có điều muốn nói nhưng lại thôi, Thẩm Lạc đã nói với anh ta rằng những cảnh quay kia không cần cắt, mà thậm chí còn phải làm hiệu ứng lên càng hot càng tốt, về đạo đức làm người thì anh ta nên nói cho Thiệu An biết, nhưng xét lại với cương vị đạo diễn, anh ta cũng không muốn cắt bỏ những cảnh kia đi. Đạo diễn thầm cảm thán " Bị Thẩm ảnh đế nhắm vào thật đúng là không thể thoát được".
Ngày hôm sau, Thiệu An lại phải đến công ty đi làm, ba ngày ăn chơi đã hết, cậu bắt đầu có ý nghĩ không muốn đi làm nữa nhưng vì tiền sinh hoạt cho nên vẫn phải cố gắng nỗ lực làm nô lệ của xã hội.
Cũng vào ngày hôm đó, Thẩm Lạc hiếm khi đến công ty đi làm, lịch trình của cậu ta mấy tháng tới đều rất rảnh rỗi, không nhận bất kỳ phim mới nào nữa mà dần quay trở về quỹ đạo chuẩn bị làm người thừa kế. Các fan hâm mộ của Thẩm Lạc cũng ngờ ngợ ra điều này nhưng bọn họ không dám tin, vì một khí Thẩm Lạc rút khỏi giới giải trí thì bọn họ sẽ rất khó để gặp được thần tượng của mình.
Mấy hôm vừa rồi, Thiệu An đã quen coi Thẩm Lạc như người đến ở nhờ nhà mình rồi, hiện tại quay trở về quan hệ cấp trên cấp dưới liền cảm thấy không quen cho lắm.
Suy cho cùng bọn họ hiện tại cũng là quan hệ người yêu, dù không chính thức cho lắm nhưng đúng là người yêu nha, Thiệu An liền có tự tin hơn hẳn " Eo tôi đau quá đi".
Thẩm Lạc nghe vậy liền vẫy tay gọi cậu đi qua, Thiệu An cười thầm trong bụng đi tới, chắc là sẽ cho cậu nghỉ ngơi trốn việc. Thẩm Lạc kéo tay Thiệu An ngồi vào lòng mình " Đau chỗ nào, tôi giúp anh xoa bóp".
Thiệu An chỉ chỉ nơi nhức mỏi rồi hưởng thụ sự chăm sóc của người yêu " chưa chính thức" này. Thẩm Lạc đột nhiên ấn đầu cậu xuống hôn lên môi, Thiệu An tuy cũng giật mình nhưng rất nhanh đã tìm được tiết tấu mà thuận theo. Thẩm Lạc vừa uống cà phê xong nên hơi thở phát ra vị đăng đắng, Thiệu An không thích hương vị này nên cậu đầy Thẩm Lạc ra.
" Mới sáng ra đã quyến rũ chồng rồi, mới xa nhau từ chiều qua mà đã nhớ tới vậy rồi ư?".
Thiệu An bĩu môi " Ai thèm nhớ chứ?", cậu định đứng dậy nhưng lại bị Thẩm Lạc giữ lại " Anh không nhớ nhưng nó lại nhớ anh lắm đây", vừa nói Thẩm Lạc vừa đưa tay Thiệu An sờ lên đũng quần của mình.
Thiệu An xấu hổ đáp " Đây là văn phòng đó, cậu điên rồi à?". Thẩm Lạc kéo Thiệu An quỳ xuống rồi xoa đầu cậu " Ngoan, chỉ một chút thôi, ai bảo anh nhóm lửa, phải chịu trách nhiệm chứ".
Thẩm Lạc cởi ra khóa kéo lôi con quái vật còn chưa cứng hẳn ra, Thiệu An nhìn cái người vô liêm sỉ trước mắt mà cạn lời, còn tưởng là được trốn việc, ai ngờ lại là tự mình hại mình phải tăng ca a.
Thiệu An nắm lấy thứ kia giúp Thẩm Lạc xoa nắn một hồi, cậu biết tên đầu heo này nhất định không thể dễ dàng thỏa mãn như vậy được nên liền cúi xuống ngậm lấy, đánh nhanh thắng nhanh, nếu không có người đi vào liền xong đời.
Một lúc sau có nhân viên thông báo có người muốn vào gặp Thẩm Lạc, Thiệu An cứng đơ người, cậu muốn rời ra nhưng lại bị Thẩm Lạc đẩy vào dưới gầm bàn, miệng vẫn ngậm lấy thứ kia.
Một cô gái xinh đẹp bước vào, cô ta đi tới trước mặt Thẩm Lạc " Lạc ca lâu rồi không gặp!".
Thẩm Lạc ừm một tiếng, một tay ấn đầu Thiệu An ý để cậu tiếp tục mút, Thiệu An bất đắc dĩ bị tay Thẩm Lạc điều khiển mút vài nhả ra mấy cái, suýt chút nữa là phát ra tiếng.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương