Xuyên Thành Nhân Vật Quần Chúng
Chương 48
Ngày hôm sau, chương trình " Minh tinh ở nhà tôi" số mới nhất được công chiếu. Thiệu An lần đầu được lên tivi đương nhiên là vô cùng mong đợi, ngoài cậu ra thì dì Tần và Tần Tiểu Hy cũng đã dọn dẹp xong sớm để có thể ngồi xem chương trình này. Bởi vì đây có thế là chương trình cuối cùng mà ảnh đế Thẩm tham gia nên lượng người chờ mong là vô cùng lớn
Đoạn đầu là cảnh Thẩm Lạc ngồi trên xe đi tới nhà Thiệu An và nói ra một số điều chờ mong ở chương trình này. Tiếp theo đó là đoạn cùng dì Tần chào hỏi và Thiệu An mắt nhắm mắt mở đi từ trên tầng xuống đầm sầm vào người Thẩm Lạc.
Bởi vì chương trình chiếu trên tivi nên hiện tại không thể biết được phản ứng của người xem như thế nào, phải đợi tới khi nhà đài đăng tải lên trang web thì mới có thể bình luận và đánh giá.
Dì Tần và Tần Tiểu Hy giống như hai cái bình luận viên bên tai Thiệu An nói hết cái này tới cái nọ, trong đó thứ cậu tập trung chỉ có Thẩm Lạc ở trên tivi kia, mấy ngày rồi chưa được gặp nhau, đầu óc sắp bị tê liệt luôn rồi.
Khi chiếu tới cảnh buổi sáng đạo diễn cho người đi đột kích bất ngờ thì cả người Thiệu An cũng bất giác căng thẳng lên, mong rằng máy quay không bắt phải chứng cứ phạm tội nào đó.
Đúng lúc này điện thoại vang lên thông báo, Thiệu An giật mình như tên trộm, cậu nhanh tay lấy điện thoại để trên bàn đi ra ngoài vườn nói chuyện " Alo".
" Tối nay tới nhà tôi đi, đang đợi anh ở bên ngoài đây" giọng nói từ tính của Thẩm Lạc dụ dỗ Thiệu An nghe theo răm rắp, cậu ngó đầu qua cổng nhìn thấy xe của Thẩm Lạc đang đỗ ngay bên ngoài đường thì liền vui vẻ ngoe nguẩy như con loăng quăng chạy vào nhà.
Dì Tần thấy Thiệu An vội vàng thì hỏi " Có chuyện gì vậy Tiểu An?".
Thiệu An vội nhìn ngắm mình trong gương xem có lôi thôi hay không, lại chỉnh trang lại một chút đầu tóc rồi khoác tạm áo khoác mỏng, đeo giày chạy ra ngoài, cũng không quên để lại một câu " Tối nay bạn cháu rủ ra ngoài chơi, chút nữa dì cứ khóa cửa đi ngủ nhé, tối nay cháu có lẽ sẽ không về".
Không đợi dì Tần thì Thiệu An đã như con thiêu thân chạy mất hút rồi " Thật là, Tiểu An dạo này cứ như người mất hồn, hôm nay tự dưng sao lại hoạt bát như vậy, là bạn bè nào mà lại có năng lực đặc biệt thế".
Tần Tiểu Hy vẫn chăm chú vào màn hình tivi đáp lại " Còn có thể là bạn sao? con thấy là anh ấy yêu đương rồi thì có".
Thiệu An đi tới gần xe của Thẩm Lạc thì lại đổi nét mặt, giả vờ như giận dỗi ngồi vào xe. Thẩm Lạc thấy người yêu không vui liền lập tức dỗ dành " Phía bên tập đoàn quả thực có quá nhiều việc phải xử lý, sau này sẽ không như vậy nữa".
" Thật không?" Thiệu An hơi chu mỏ lên hỏi.
" Thật, sau này có đi công tác cũng đưa anh theo cùng có được không?" Thẩm Lạc bóp bóp má mềm của Thiệu An khiến mỏ chu của cậu chu ra nhọn hơn nữa.
" Được, nhớ đó nha" Thiệu An cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa mà nở nụ cười, cậu tham lam rúc đầu vào lồng ngực của Thẩm Lạc hít hà mùi hương nam tính kia.
Thẩm Lạc xoa đầu Thiệu An cho xù bông lên, Thiệu An lúc này hít no mới chịu lùi về, Thẩm Lạc nhấn chân ga, xe bắt đầu di chuyển trong màn đêm ngập tràn ánh sáng từ đèn đường.
Thẩm Lạc vừa lái xe vừa lấy ở ghế sau ra một túi đồ ăn đựng trong hộp giữ nhiệt " Biết anh thích ăn nên tiện đường ghé mua một ít".
" Là cái gì vậy?" Thiệu An miệng thì hỏi nhưng tay đã nhanh nhảu mở hộp ra rồi. Vừa mở ra mùi hương thơm cay nồng liền ập vào mặt rồi lan ra khắp xe " Oa! là tôm hùm đất xào cay".
" Ừm, cũng qua giờ ăn tối 2 tiếng rồi, bổ sung thêm một chút năng lượng" Thẩm Lạc đáp.
Thiệu An vui vẻ đeo găng tay rồi bóc liền mấy con bỏ vào miệng ăn tấm tắc khen ngon, cậu quay sang đút cho Thẩm Lạc một con rồi ngơ ngác thắc mắc " Bổ sung thêm năng lượng để làm gì?".
Thẩm Lạc không đáp mà chỉ cười một nụ cười ẩn ý, Thiệu An mất 5 giây để load được dữ liệu thông tin tới đại não, cậu đỏ mặt lên, không biết là do ăn cay mà ra hay là do lí do khác.
...
Sáng hôm sau, Thiệu An nhức mỏi toàn thân không thể đi làm, cậu ăn vạ luôn tại nhà của Thẩm Lạc mà ca thán.
" Thẩm Lạc đáng ghét, đã bảo là dừng rồi mà, hại mình đau tới đi không nổi nữa, đúng là tên đàn ông thối".
Tối qua cậu đi vội, quên mang theo quần áo dự phòng, hiện tại chỉ có thể dùng tạm quần áo của Thẩm Lạc, áo thì dài tới nửa đùi, quần thì chỉ cần thả tay liền rơi mất chứ đừng nói là mặc, Thiệu An thở dài rồi bỏ qua luôn cái quần " Mặc vậy được rồi, đằng nào trong nhà cũng không có ai khác".
Thẩm Lạc vào bếp nấu đồ ăn sáng, mùi đồ ăn thơm phức bay từ dưới tầng lên khiến bụng Thiệu An kêu lên òng ọc, cậu vác cái thân tàn này đi xuống tầng ngồi vào bàn ăn chờ được phục vụ.
Khác với Thiệu An thân tàn ma dại thì Thẩm Lạc hôm nay lại đặc biệt có tinh thần, cả người để tỏa ra năng lượng thoải mái, Thiệu An bĩu môi ghen tị.
Sau khi ăn xong thì Thẩm Lạc lại phải tới tập đoàn để làm việc, Thiệu An nằm ở nhà chán muốn chết, cậu mở điện thoại ra định chơi game nhưng lại thấy có hàng trăm tin nhắn kéo tới. Có không ít của những người bạn học cũ lâu lắm không liên lạc mà cậu còn không nhớ nổi mặt, Thiệu An mở ra xem của từng người, chung quy cậu đúc kết được một việc rằng chương trình tối qua khi chiếu đến đoạn Thẩm Lạc cùng cậu chơi trò chơi đã nói ra chuyện tình đầu đã khiến cho cậu trở thành từ khóa đang hot nhất mạng xã hội.
Đám bạn học cũ này chính là thấy người sang bắt quàng làm họ, trước kia đến cái rắm cũng chả bao giờ hỏi thăm. Còn có không ít đồng nghiệp nhắn tin hỏi xem sự việc đó có đúng là thật không, Thiệu An quyết định không trả lời ai hết, coi như cậu tạm thời biến mất đi.
Vậy là cả nước đều đã biết cậu và Thẩm Lạc có tình ý với nhau rồi, Thiệu An vừa có cảm giác vui sướng vì được đánh dấu chủ quyền cũng vừa cảm thấy sợ hãi vì ra đường sẽ bị fan hâm mộ của Thẩm Lạc tế sống.
Đoạn đầu là cảnh Thẩm Lạc ngồi trên xe đi tới nhà Thiệu An và nói ra một số điều chờ mong ở chương trình này. Tiếp theo đó là đoạn cùng dì Tần chào hỏi và Thiệu An mắt nhắm mắt mở đi từ trên tầng xuống đầm sầm vào người Thẩm Lạc.
Bởi vì chương trình chiếu trên tivi nên hiện tại không thể biết được phản ứng của người xem như thế nào, phải đợi tới khi nhà đài đăng tải lên trang web thì mới có thể bình luận và đánh giá.
Dì Tần và Tần Tiểu Hy giống như hai cái bình luận viên bên tai Thiệu An nói hết cái này tới cái nọ, trong đó thứ cậu tập trung chỉ có Thẩm Lạc ở trên tivi kia, mấy ngày rồi chưa được gặp nhau, đầu óc sắp bị tê liệt luôn rồi.
Khi chiếu tới cảnh buổi sáng đạo diễn cho người đi đột kích bất ngờ thì cả người Thiệu An cũng bất giác căng thẳng lên, mong rằng máy quay không bắt phải chứng cứ phạm tội nào đó.
Đúng lúc này điện thoại vang lên thông báo, Thiệu An giật mình như tên trộm, cậu nhanh tay lấy điện thoại để trên bàn đi ra ngoài vườn nói chuyện " Alo".
" Tối nay tới nhà tôi đi, đang đợi anh ở bên ngoài đây" giọng nói từ tính của Thẩm Lạc dụ dỗ Thiệu An nghe theo răm rắp, cậu ngó đầu qua cổng nhìn thấy xe của Thẩm Lạc đang đỗ ngay bên ngoài đường thì liền vui vẻ ngoe nguẩy như con loăng quăng chạy vào nhà.
Dì Tần thấy Thiệu An vội vàng thì hỏi " Có chuyện gì vậy Tiểu An?".
Thiệu An vội nhìn ngắm mình trong gương xem có lôi thôi hay không, lại chỉnh trang lại một chút đầu tóc rồi khoác tạm áo khoác mỏng, đeo giày chạy ra ngoài, cũng không quên để lại một câu " Tối nay bạn cháu rủ ra ngoài chơi, chút nữa dì cứ khóa cửa đi ngủ nhé, tối nay cháu có lẽ sẽ không về".
Không đợi dì Tần thì Thiệu An đã như con thiêu thân chạy mất hút rồi " Thật là, Tiểu An dạo này cứ như người mất hồn, hôm nay tự dưng sao lại hoạt bát như vậy, là bạn bè nào mà lại có năng lực đặc biệt thế".
Tần Tiểu Hy vẫn chăm chú vào màn hình tivi đáp lại " Còn có thể là bạn sao? con thấy là anh ấy yêu đương rồi thì có".
Thiệu An đi tới gần xe của Thẩm Lạc thì lại đổi nét mặt, giả vờ như giận dỗi ngồi vào xe. Thẩm Lạc thấy người yêu không vui liền lập tức dỗ dành " Phía bên tập đoàn quả thực có quá nhiều việc phải xử lý, sau này sẽ không như vậy nữa".
" Thật không?" Thiệu An hơi chu mỏ lên hỏi.
" Thật, sau này có đi công tác cũng đưa anh theo cùng có được không?" Thẩm Lạc bóp bóp má mềm của Thiệu An khiến mỏ chu của cậu chu ra nhọn hơn nữa.
" Được, nhớ đó nha" Thiệu An cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa mà nở nụ cười, cậu tham lam rúc đầu vào lồng ngực của Thẩm Lạc hít hà mùi hương nam tính kia.
Thẩm Lạc xoa đầu Thiệu An cho xù bông lên, Thiệu An lúc này hít no mới chịu lùi về, Thẩm Lạc nhấn chân ga, xe bắt đầu di chuyển trong màn đêm ngập tràn ánh sáng từ đèn đường.
Thẩm Lạc vừa lái xe vừa lấy ở ghế sau ra một túi đồ ăn đựng trong hộp giữ nhiệt " Biết anh thích ăn nên tiện đường ghé mua một ít".
" Là cái gì vậy?" Thiệu An miệng thì hỏi nhưng tay đã nhanh nhảu mở hộp ra rồi. Vừa mở ra mùi hương thơm cay nồng liền ập vào mặt rồi lan ra khắp xe " Oa! là tôm hùm đất xào cay".
" Ừm, cũng qua giờ ăn tối 2 tiếng rồi, bổ sung thêm một chút năng lượng" Thẩm Lạc đáp.
Thiệu An vui vẻ đeo găng tay rồi bóc liền mấy con bỏ vào miệng ăn tấm tắc khen ngon, cậu quay sang đút cho Thẩm Lạc một con rồi ngơ ngác thắc mắc " Bổ sung thêm năng lượng để làm gì?".
Thẩm Lạc không đáp mà chỉ cười một nụ cười ẩn ý, Thiệu An mất 5 giây để load được dữ liệu thông tin tới đại não, cậu đỏ mặt lên, không biết là do ăn cay mà ra hay là do lí do khác.
...
Sáng hôm sau, Thiệu An nhức mỏi toàn thân không thể đi làm, cậu ăn vạ luôn tại nhà của Thẩm Lạc mà ca thán.
" Thẩm Lạc đáng ghét, đã bảo là dừng rồi mà, hại mình đau tới đi không nổi nữa, đúng là tên đàn ông thối".
Tối qua cậu đi vội, quên mang theo quần áo dự phòng, hiện tại chỉ có thể dùng tạm quần áo của Thẩm Lạc, áo thì dài tới nửa đùi, quần thì chỉ cần thả tay liền rơi mất chứ đừng nói là mặc, Thiệu An thở dài rồi bỏ qua luôn cái quần " Mặc vậy được rồi, đằng nào trong nhà cũng không có ai khác".
Thẩm Lạc vào bếp nấu đồ ăn sáng, mùi đồ ăn thơm phức bay từ dưới tầng lên khiến bụng Thiệu An kêu lên òng ọc, cậu vác cái thân tàn này đi xuống tầng ngồi vào bàn ăn chờ được phục vụ.
Khác với Thiệu An thân tàn ma dại thì Thẩm Lạc hôm nay lại đặc biệt có tinh thần, cả người để tỏa ra năng lượng thoải mái, Thiệu An bĩu môi ghen tị.
Sau khi ăn xong thì Thẩm Lạc lại phải tới tập đoàn để làm việc, Thiệu An nằm ở nhà chán muốn chết, cậu mở điện thoại ra định chơi game nhưng lại thấy có hàng trăm tin nhắn kéo tới. Có không ít của những người bạn học cũ lâu lắm không liên lạc mà cậu còn không nhớ nổi mặt, Thiệu An mở ra xem của từng người, chung quy cậu đúc kết được một việc rằng chương trình tối qua khi chiếu đến đoạn Thẩm Lạc cùng cậu chơi trò chơi đã nói ra chuyện tình đầu đã khiến cho cậu trở thành từ khóa đang hot nhất mạng xã hội.
Đám bạn học cũ này chính là thấy người sang bắt quàng làm họ, trước kia đến cái rắm cũng chả bao giờ hỏi thăm. Còn có không ít đồng nghiệp nhắn tin hỏi xem sự việc đó có đúng là thật không, Thiệu An quyết định không trả lời ai hết, coi như cậu tạm thời biến mất đi.
Vậy là cả nước đều đã biết cậu và Thẩm Lạc có tình ý với nhau rồi, Thiệu An vừa có cảm giác vui sướng vì được đánh dấu chủ quyền cũng vừa cảm thấy sợ hãi vì ra đường sẽ bị fan hâm mộ của Thẩm Lạc tế sống.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương