Yêu Em Điên Cuồng

Chương 113: Hoan ái



Triệu Y Vân khuôn mặt khẽ đỏ ửng, cô ngượng ngùng quay đi chỗ khác. Cố Dạ Bạch thấy cô như vậy thì khẽ cười.

Bàn tay anh bắt đầu mân mê đùi cô, vuốt dọc lên tới nơi thầm kín.

Cả người cô khẽ giật nảy khi ngón tay anh chạm vào nơi tư mật. Ngón tay anh bắt đầu mân mê xung quanh. Lúc này tiếng thở dốc của cô mỗi lúc một nhanh khi ngón tay anh đang bắt đầu đưa vào bên trong khám phá.

- Um...a...

Cố Dạ Bạch bắt đầu di chuyển ngón tay, ban đầu là nhẹ nhàng về sau mỗi lúc một nhanh hơn. Dâm thủy chảy ra ướt đầm bàn tay anh. Nó giống như chất bôi chơn làm anh ra vào dễ dàng hơn. Một ngón tay nữa được anh đưa vào trong, Triệu Y Vân cả người khẽ cong lên. Bàn tay cô nắm chặt lấy ga giường. Sau một hồi bị anh kích thích đạt đến đỉnh điểm cô liền khẽ rên lên một tiếng nước từ phía dưới ra ngoài, chảy ướt một mang ga giường, cô năm đó thở hổn hển.

Cố Dạ Bạch nhìn đống chiến tích mà mình làm ra khẽ cười thích thú. Không kịp để cô nghỉ ngơi Cố Dạ Bạch kéo cô dậy đặt cô lên đùi mình để cô ngồi xuống. Cố Dạ Bạch nhìn cô nói:

- Bây giờ đến lượt em rồi, mau làm cho nó dễ chịu lại đi.

Triệu Y Vân nhìn xuống cự vật kia, ướm chừng cũng to bằng cổ tay của cô. Cô khẽ thầm nuốt nước bọt đưa tay chạm vào thứ vừa cứng lại vừa mềm kia.

Bàn tay cô bắt đầu di chuyển lên xuống, Triệu Y Vân có thể cảm nhận được cự vật trong lòng bàn tay cô mỗi khi di chuyển dường như đang to dần lên.

Bên tai cô lúc này nghe thấy tiếng thở dốc của anh cùng tiếng rên khe khẽ. Bàn tay cô càng ra sức làm nhanh hơn, đến khi Cố Dạ Bạch dường như sắp muốn ra. Anh vội nhấc tay cô ra khỏi cự vật của mình. Cố Dạ Bạch nhanh chóng ôm lấy eo cô khẽ nhấc lên rồi đặt cô ngồi lên, nhanh chóng thả tay ra.



Cả người cô khẽ cong lên khi bị cự vật đâm vào, bàn tay cô bấu vào vai anh rồi rên lên một tiếng.

- A..ưm...sâu quá...

Cố Dạ Bạch ôm lấy eo cô giúp cô di chuyển trên cự vật. Thân hình cô di chuyển nhấp nhô, cặp đào cũng rung lắc lên xuống. Cố Dạ Bạch cúi xuống ngậm lấy đầu ti của cô.

Triệu Y Vân quàng tay qua cổ anh, bàn tay đưa lên luồn vào trong tóc anh nắm lấy. Mùi hương nam tính của anh phả vào mũi khiến cả người cô càng rạo rực hơn.

- Um...a..ư..mmm

Cả người cô dần cảm nhận được cơn khoái cảm, cô bắt đầu nhấp nhanh hơn. Sau một hồi kích thích cuối cùng cô cũng rên lên một tiếng rồi nằm gục xuống vai anh thở hổn hển.

Cố Dạ Bạch từ từ đặt cô nằm xuống, anh bắt đầu quỳ gối đưa cự vật vào trong cô tiếp tục nhấp. Tiếng rên rỉ cùng tiếng thở dốc của cả hai vang lên trong căn phòng.

Không biết trải qua bao lâu đến khi cô mệt không còn sức chịu đựng anh mới dừng lại. Trên giường lúc này cả hai cũng đã mặc quần áo trở lại. Triệu Y Vân năm trong lòng anh mà oán thán:

- Anh đến thờ kì động dục sao, hành chết người ta rồi.

Cố Dạ Bạch khẽ cười bàn tay anh đưa lên vuốt ve mai tóc cô.



- Nếu như em không cầu xin anh tha thiết thì em nghĩ anh sẽ buông tha cho em sao. Anh thấy em vẫn còn sức để mắng hay là chúng ta lại tiếp tục.

Nghe thấy anh nói lại tiếp túc Triệu Y Vân không khỏi rùng mình. Cô xua tay lắc đầu từ chối:

- Không muốn, không muốn.

Cố Dạ Bạch khẽ nhếch miệng cười đặt nụ hôn lên trán cô nói:

- Được không làm nữa, tối mai chúng ta lại làm tiếp.

Triệu Y Vân nhìn anh cũng cạn lời, cô cũng không biết vì sao về chuyện này anh lại làm không biết mệt như vậy.

Cái kia của anh giống như gắn công tắc chỉ cần xịu xuống một lát là lại ngóc lên trở lại.

- Nếu anh đã biết em nhớ ra mọi chuyện thì chắc hẳn hai người kia bây giờ đã an toàn rồi.

Cố Dạ Bạch gật đầu nhìn cô nói :

- Đúng vậy, Lâm Trình sau khi thoát khỏi sự truy đuổi của mấy kẻ kia thì đã trở về để nói cho anh biết. Anh cũng khá bất ngờ khi cậu ấy không về một mình mà còn mang theo cả A Ninh.
Chương trước Chương tiếp